Full-Mây mùa hạ
Câu chuyện của những kẻ yêu nhau ;)…
Câu chuyện của những kẻ yêu nhau ;)…
Truyện: Bắc Kinh có mưa.Tác giả: Sói con và những ngày Mưa. Thể loại: Oneshot, OOC.TRUYỆN CHỈ LÀ SỰ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ. KHÔNG ĐƯỢC LẤY NẾU CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP.…
- Ngày nắng ấm áp anh xuất hiện. Ngày mưa tầm tã em buông tay.…
Người ta vẫn hay nói, người nắm tay ta tuổi mười bảy sẽ chẳng thể cùng ta đi đến cuối cuộc đời. Giữa cái quãng lưng chừng thanh xuân ấy, tôi có thể trở thành người cậu thích nhưng sau cùng vẫn không thể cùng cậu đi hết một quãng đường dài. Lời hứa năm ấy, tôi là chân thành nói ra, nhưng xin lỗi cậu vì tôi quá nhỏ bé để thực hiện được. Giá như chúng ta gặp nhau khi cả hai đã trưởng thành, lúc đó, tôi nhất định vẫn sẽ thích cậu, nhiều hơn cả bây giờ và chắc chắn chúng ta sẽ không bỏ lỡ nhau.@nhathasayhi - 11.6.2021…
Nhưng một cảm giác ấm áp, mềm mại nơi bầu má khiến cô tỉnh dậy. "Anh đánh thức em à?", anh hỏi. Chưa màng trả lời, cô ôm chầm lấy anh, cô nói nghẹn trong nước mắt: "Em nhớ anh lắm...". "Anh cũng thế". Mọi người ơi, mọi người ơi~ Truyện này mình lấy cảm hứng từ bài hát cùng tên của ca sĩ Nguyên Hà nên là mọi người hãy nghe bài hát sau khi đọc truyện nhé, trước cũng được và hãy ủng hộ các sản phẩm âm nhạc của cô ấy nhé!…
Gửi cậu, cậu bé nhỏ của tớ...Tớ sắp đi xa cậu rồi, cậu có biết không?Tớ xin lỗi cậu, vì tất cả những gì cậu đã làm cho tớTớ không trả cậu được.Tớ phải đi...Vì thế,Tớ gửi cậu bức thư này..Hãy đọc chúngVà hồi âm vào một ngày mưa, cậu nhé.…
• Tên truyện: Đã hết thời gian phỏng vấn, không yêu đương• Tên gốc: Thông cáo dĩ mãn bất đàm luyến ái• Tác giả: Bắc Lâm Đại Phong• Tình trạng bản gốc: 114 chương (Đã kết thúc) • QT: Cảm ơn bản QT của bạn DuFengYu và Nhất Tiếu @wikidich• Edit: motngaymuadeptroi@wattpad• Cover: 8-bit stories-Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại , 1v1, HE , Tình cảm , Chủ công , Giới giải trí , Cường cường , Nhẹ nhàngVai chính: Nghiêm Cái x Lục Thú Tag (theo editor): Cường cường, chủ công, thụ truy công, thụ sủng công, ngược côngThuộc tính (theo editor): minh tinh bị đóng băng/trầm ổn/biệt nữu/manh ngầm/bệnh ẩn/công x không đóng phim thì về nhà thừa kế gia sản/si hán/giả lưu manh/thụ-Tóm tắt trong một câu: Hoa hồng nhỏ và hoàng tử bé-⚠️ Khuyến cáo:* Chậm nhiệt. Đời ngược công, có đoạn đọc sẽ rất thương. * Truyện có bug, plot đơn giản, nhiều điểm chưa trọn vẹn. Không chú trọng yếu tố showbiz, lý tưởng sự nghiệp là mây bay. Không nên quá kỳ vọng. * Edit chui, phi lợi nhuận. Vui lòng không bưng đi nơi khác.* Editor vốn tiếng Trung hạn hẹp, edit dựa trên QT, Raw + Google nên không đảm bảo đúng 100% nội dung. Hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp.-Không drop. Lịch đăng tùy hứng.…
okay, its my heartChỉ 1500 từ thôi, đọc hết nhéThank u…
Có những này mệt mỏi đến rã rời…
50% đầu là hồi ức50% cuối cùng là giấc mộng…
....Mưa...Những hạt mưa trong suốt, mơn man, nhỏ bé, nhưng chạm tới tận cùng ngóc ngách tâm hồn, gõ cửa những trái tim để đem ưu tư muộn phiền mà xoá đi, vỡ tan theo bong bóng mưa...…
Cũng là truyện nhưng là những câu chuyện đời thực...Xin chào, mình là K.Ca thẳng nhưng là "thụ"...…
Tác giả: Giản ÁmThể loại: Đoản văn, hiện đại, ngôn tình (GL ver), SE…
Thể loại: Oneshot, lãng mạn. Bao năm thương thầm, sau năm chờ đợi, chỉ đợi đến giây phút này. - Vân Yên, nếu ngày mai là tận thế thì bây giờ em sẽ làm gì? - Nếu ngày mai là tận thế, bây giờ em sẽ nói với anh là... ...Sau gần một năm không viết truyện ngắn, hôm nay tớ đã trở lại với "Nếu ngày mai tận thế". Mong rằng sẽ nhận được phản hồi tích cực. Đọc rồi thì hãy vote và comment, follow để tớ có động lực nhé! Hãy là người đọc có tâm! Tác giả: Minh Anh - @MinhAnh0711TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD @MinhAnh0711. KHÔNG CHẤP NHẬN BẤT KỲ HÀNH VI ĐĂNG LẠI MÀ KHÔNG XIN PHÉP.…
• Tên truyện: Chứng Bệnh• Tác giả: Ái Giảng Đồng Thoại Cố Sự• Tình trạng bản gốc: 2 chương (Đã kết thúc)• Raw: Phế văn• Edit: motngaymuadeptroi@wattpad• Cover: 8-bit stories-Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Chủ công, Kết 1v1Tag: chủ công (ngôi thứ nhất), niên thượng, tam quan bất chính, NTR-Văn án:Tra công chán đời.-⚠️ Khuyến cáo:* Editor không có nhu cầu truyện được cập nhật trong list của Đam Mỹ Mới Hoàn.* Vui lòng đọc kỹ chương khuyến cáo đầu tiên trước khi đọc truyện. * Edit chui, phi lợi nhuận. Vui lòng không bưng đi nơi khác.* Editor vốn tiếng Trung hạn hẹp, edit dựa trên QT, Raw + Google nên không đảm bảo đúng 100% nội dung. Hoan nghênh mọi ý kiến đóng góp.…
Sehun Luhan,chúng nó là của nhauNhưng fic là của em :)))…
Tôi chết vào ngày sinh nhật thứ mười tám của mình.Ngày hôm đó ba tôi lại uống say.Ông ta thêu dệt những tội danh không hề có chứng cứ cho mẹ, đánh đập mẹ tôi như thói quen đã từng làm trăm ngàn lần trước đó. Lần này thậm chí ông ta còn dùng dao.Lưỡi dao cắt qua động mạch chủ, máu tươi phun trào.Ông ta vứt con dao xuống hốt hoảng chạy trốn.Tôi nhìn mắt của mẹ từ từ mất đi ánh sáng.Nhìn thấy bà há miệng một cách khó khăn, nhưng cuối cùng chưa kịp nói gì đã không còn hơi thở.Ngày mẹ tôi hạ táng, ba tôi bị cảnh sát bắt về xét xử.Còn tôi thả người xuống vách núi kết thúc cuộc đời ngắn ngủ này.Lại một lần nữa mở mắt, bất ngờ đã quay về hai mươi năm trước, năm ấy ba mẹ tôi vừa quen nhau.…
Yêu thầm bắt đầu từ một trò đùa, cũng kết thúc ở một trò đùa. Không phải tất cả thanh mai trúc mã đều có thể tu thành chính quả, không phải tất cả mối tình thầm kín đều có dũng khí nói ra. Phong cách hành văn của truyện bình lặng yên ả, kể về câu chuyện tình cảm trong thế giới của người thường. Dè dặt bảo vệ một trái tim yêu thầm. EDITOR: QING WEIBÌA: VU TƯ HINHBỘ TRUYỆN NÀY CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD @QW2412. CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ!…
Tag: Ngôn tình, HE, ngược tâm, nam nữ chủ cường, 1x1, truyện ngắn.Số chương: 19Tình trạng: Hoàn toàn vănTác giả: Hôm Nay Bà Đây Muốn Báo QuanNếu bạn muốn đọc nó trên wordpress thì link đây nhé: https://homnaybadaymuonbaoquangroup.wordpress.com/nhat-tieu-khuynh-tam-thanh/Là sao sáng trên trời cao không với tới, hay là mặt trời trong tim thiêu đốt bỏng người? Cả hai thứ ấy đều khiến người ta đau không thể tả, khổ không thể nói.Việc cao cả nhất, vĩ đại nhất mà bạn có thể làm cho bản thân chính là bảo vệ thành công giấc mơ của chính mình.…