2 khổ đầu - Tràng giang
…
bọn tôi là điệp viên, nhiệm vụ của bọn tôi là cứu và bảo vệ nhưng bọn tôi cũng rất tôn trọng mong muốn cũng như quyết định của đối phương. Nào hãy chọn đi sống hay chết?.....…
Author: SookwCategory: Funny, HEDisclaimer: Các nhân vật không thuộc về au nhưng họ thuộc về nhauSummary: -"Tiểu yêu của ta..."-"Đừng có gọi tôi là tiểu yêu"-"Thế gọi em là gì?" Nam nhân ngây ngô tròn mắt nhìn người đối diện đang rất bận rộn-"Không cần phải gọi" Người phía trước vẫn không thèm quay đầu lại nhìn nam nhân phía sau-"Hay ta gọi là bảo bối?" Kì thực người này da mặt cũng không phải là mỏng, vẫn bám riết không chịu buông tha, trên môi còn kèm theo một nụ cười tươi rói chết người.-"..."-"Cục cưng..."-"..."-"Thế thì tôi vẫn gọi em là tiểu yêu" Nam nhân từng bước tiến lên, vòng tay qua ôm lấy cái eo mảnh khảnh, thì thầm...-"Tiểu yêu tinh, chính tại nơi đây em suýt nữa dọa chết ta, còn làm ra vẻ thần bí khó hiểu..." Thanh âm nam nhân dịu dàng nhè nhẹ phả ra trong màn đêm ấm áp.-"...ta còn tưởng là yêu ma trong truyền thuyết...nhưng bất ngờ lại phát hiện ra một bảo vật mà ta nhất định phải có được..." nam nhân ghé sát vào tai ai đó, thì thầm.-"Chúng ta kết hôn đi!"~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đôi lời: Lần đầu viết Fic, có gì sai sót mong mọi nhười bỏ qua cho. Đừng gạch đá nhiều quá mình xách dép chạy không kịp :))))))). Mình vốn không giỏi văn nhưng vì tình yêu to lớn với hai trẻ KiWoon nên mình đã cố gắng hết mình.Fic dành tặng Diep-VBeauty và Pyc Prince Lee GakÀ trong truyện sẽ kể song song hai ngôi là Lee KiKwang và người dẫn chuyện nhá!…
Câu chuyện kể về một cô gái có thân phận vô cùng huyền bí bề ngoài tỏ vẻ rất bình thường, dễ gần, hoạt bát, học lưch cũng chỉ đứng hạng 2 của một lớp thường, không đáng xem trọng. Nhưng đến sau này mọi người mới biết được cô ấy không đơn giản và như mọi người đã tưởng tượng. Mọi người hãy chờ xem Cô nàng DiệpY Ca này có thân phận như thế nào (~<>~)Chúc mọi người có một chuyện ưng ý (♡^*^♡)Đây là lần đầu tiên mình viết truyện mọi người ủng hộ mình nha (☆~^*^~☆)…
I love you ❤…
Trong một căn phòng trống, ánh đèn huỳnh quang vỡ nát, từng tia sáng lập lòe như hơi thở yếu ớt của một thực thể đang lụi tàn. Không gian bốc lên mùi ẩm mốc của những tháng năm bị giam cầm trong câm lặng. Ở góc phòng, chiếc bàn gỗ mục nát, phủ đầy bụi và giấy nháp lộn xộn, là nơi tôi ngồi viết những trang nhật ký đời mình. Từng dòng chữ là sự chắt lọc giữa lý trí và điên loạn, giữa hiện thực và ảo giác, giữa ánh sáng mờ nhạt và bóng tối đặc quánh đang dần nuốt chửng mọi giác quan.Câu chuyện bắt đầu từ giấc ngủ bị đánh cắp.Tôi không còn phân biệt được đêm và ngày. Những viên thuốc ngủ được đặt ngay ngắn bên cạnh cốc nước lạnh, như một lời mời gọi mỉa mai. Nhưng dù có nuốt xuống bao nhiêu viên, giấc ngủ vẫn chỉ là một lời hứa không bao giờ được thực hiện. Đêm nối tiếp đêm, tôi trôi dạt vào một thế giới mà ranh giới giữa hiện thực và ảo giác tan biến như sương mù bị gió cuốn.Trong bóng tối, đôi mắt của những bóng đen hiện ra. Chúng là những con chó. Không, chúng là những cái bóng đội lốt chó. Mắt chúng không sáng mà đục ngầu, như những vũng nước bị bỏ quên trong một cơn mưa cũ kỹ. Chúng không sủa, không rên, chỉ đứng đó, nhìn tôi, chờ đợi điều gì đó mà tôi không dám đoán.Giấc ngủ là sự giải thoát nhưng cũng là nhà tù. Những viên thuốc ngủ mang dáng hình của niềm hy vọng nhưng đồng thời lại là kẻ phản bội, đẩy tôi xuống vực thẳm của những giấc mơ tan vỡ. Mỗi đêm là một cuộc vật lộn giữa ý thức và vô thức, giữa việc chìm vào một giấc ngủ không đáy hay đối mặt v…
Weird?…