Author: là mình Disclaimer: nhân vật không phải của mình nhưng trong fic thì thuộc về mình. fic này được viết với mục đích phi lợi nhuận Category: general Note: fic này không dành cho shipper chunjiyeon ( chunji ji yeon) , hoặc những thành phần anti teentop, anti joeji. đề nghị các thành phần trên click back.…
"Nhưng mà môi mình cô đơn lắm..."Không lời nào được thốt ra tiếp theo trong một, hai, ba giây.Và sau đó:"Vậy thì," Jeno nói, điềm nhiên như không có việc gì, "Mình nghĩ mình có thể giúp cậu á."Bản dịch dưới sự cho phép của tác giảhttps://archiveofourown.org/works/16821529…
tình yêu vốn dĩ là một trò chơi không hồi kết, nếu cả hai không cùng cố gắng để đạt được kết quả tốt nhất. thì chẳng gì có thể vãn hồi.highest ranking: #7 baetae.…
Truyện này được viết bởi @rosaliaguilar5. Mình đã xin phép tác giả để dịch vì hiện có quá ít fanfic của otp đáng iu này. Nếu các bạn đọc không hợp văn phong tiếng Việt của mình thì có thể vô nick của tác giả để đọc bản dịch tiếng Anh mà mình kết hợp với tác giả cùng làm. Truyện này dựa trên các hình ảnh, video và bình luận lấy từ mạng xã hội liên quan đến diễn viên Anda Anunta và Atom Aphichaya cũng như mối quan hệ thân thiết của cả hai. Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả. Nếu không thích thì đừng buông lời cay đắng nha.https://www.wattpad.com/user/rosaliaguilar5…
Au: Ran Épp Phừừ________________________"Tin mới: Thành viên Super Junior - Han Geng nhận giải BAZAAR người đàn ông của năm..." - Hôm nay Hee Chul rảnh, vừa mở điện thoại ra, cậu đã nhanh chóng ấn 2 chữ "Han Geng" vào mục tìm kiếm, và đây là thứ đầu tiên cậu tìm thấy. Cậu nhấp vào đường link, cậu thấy Han, nhấp vào video, cậu thấy Han được nhận giải, trong video, cậu còn thấy một cô gái mặc chiếc áo có chữ K-ELF, cô bé ấy tặng Han hoa và tấm banner "GengChulisreal", Han cười và nói cảm ơn, rồi Han nói Han nhớ cậu và nhớ Super Junior, nhớ nhiều lắm. Cậu cũng nhớ Han, bất chợt cậu khóc, nước mắt chảy, lăn dài trên má cậu... Cậu nhớ cảm giác khi ở cùng Han trong căn phòng này. Cậu nhớ những phút giây có Han ở đây, mỗi lần cậu khóc, Han sẽ an ủi cậu, mỗi lần cậu biếng ăn, Han sẽ bắt cậu phải đi ăn, mỗi lần cậu đói, Han sẽ làm cơm chiên cho cậu ăn... Cậu vùi mặt vào gối và tiếp tục khóc. "Cạch!" Có tiếng mở cửa, cậu không quan tâm. Chắc mấy đứa kia…