Câu chuyện không có tiêu đề
về tuổi học trò của tớ…
về tuổi học trò của tớ…
mỗi khi tâm trạng không ổn, tớ sẽ đến đây và viết nó ra thật dài.…
Sau tất cả những j đã xảy ra,t cũng chẳng dám tin vào tuong lai nưa. Xã hội này là vậy,lòng ng cũng vậy. Đều di theo 1 lối mòn mà thôi. Bgio còn trẻ mà còn k giữ đc nhau. Thì thôi đi. Buông đooi tay nhau. Cánh cửa này khép lại sẽ có cánh cửa khacs mở ra phù hợp hơnỐm. Tự nhiên ngứa cổ ho kinh khủng. Trưa nay uống thuoc xong bị mệt dã man. Tự nhiên lai thích ở 1m. Muốn tận hưởng không khí vô vi này 1m. Làm những chuyện vô vị mà rồi luôn tự nhủ ban thân là sẽ k bg hối hận. Pải. Ngay lúc này. Và từ tối đến giờ. T muốn ở 1m. Sau tất cả. M chả là gì của nhau nữa rồi. Cứ mơ đi khi m cho pép nó xra…
" em luôn nghĩ chỉ cần em nỗ lực sẽ nhận được một cái ngoảnh đầu từ anh. Nhưng rồi em nhận ra...tình yêu vốn là thứ không phải nổ lực là sẽ có được " " sau này nắng có tắt Mây kia có bạc màu Xin tay người nắm chặt Đừng để mình lạc nhau.."…
Câu chuyện xoay quanh cậu học sinh cấp 3 tên là Vũ Anh Trung và những lần gây hoạ dẫn đến bị chuyển trườngCâu truyện kể về những cuộc va chạm đánh nhau tuổi mới lớn có cả máu và nước mắt. Những cuộc tình yêu đương tuổi học trò đầy trong sáng và đánh yêu...Mời các bạn đón đọc . Thân !!!…
Lớp 11A4 là lớp chứa khá nhiều thành phần cá biệt nên khi bất kì giáo viên nào nghe bên lớp này có 1 cuộc ẩu đả gì đó thì đều tỏ vẻ rất bình thường, không thèm giải quyết.Trong lớp có thằng Khang, tính tình hiền lành, chăm làm việc ở nhà để kiếm tiền nên da nó hơi đỏ. Được cái body nó săn chắc và khuôn mặt là điển trai. Nhưng vì nhà nó nghèo nên cũng chả có đứa nữ nào để ý tới.…
Những kỉ niệm thật khó quên. Dù mai sau ai cũng có cuộc sống mới, trải nghiệm mới nhưng mãi mãi không quên những điều tươi đẹp mà ta đã trải qua trong cuộc đời.#kiniem #cuocsong #tuoihoctro #truyenngan…
1 câu chuyện nhỏ để những kí ức này sẽ không bao giờ phai mờ, như những bộ đồng phục. 1 câu chuyện nhỏ để làm sáng lên những chữ ký đầy màu sắc trên những chiếc áo đồng phục.…
A sport megtanít mindenre. Az életben nem az a fontos hogy milyen ruhát hordassz vagy hogy mennyi pénzed van. A sport megtanít arra hogy tiszteld a másikat.Ez az én mesém:Én egy nagyon izgő mozgó gyerek voltam ezért anyáék azt akarták hogy sportoljak valamit. És mivel a báttyám focizott ezèrt én is azt választottam. Eleinte nem éreztem túl jól magam mert fiúkkal jártam egy csapatba.Én bal lábas vagyok. De telt múlt az idő és elkezdtek elfogadni mert nem voltam lányos,mindig is a fiús cuccokat szerettem. 2013 telén a terembe jártunk edzeni mert hideg volt kint. És akivel jártunk fel kocsival ő abbahagyta a focit és nem tudtunk feljárni. Ezért ezt abbahagytam. De mielőtt elmentem focizni anya régi albérlője megkérdezte hogy nem mennék-e kézilabdázni akkor anyáék nemmel válaszoltak mert akkor kezdtem el focizni. De így ahogy abbahagytam megkérdeztük hogy mehetek-e és azt mondták hogy persze.Eljött az első nap. Eleinte csak szivacskézire jártam mert a rendes kézihez kicsi voltam.…
Thế nào khi cô là tiểu thư của Mạc thiên tử gia tộc quyền quý, là một dân chơi cổ phiếu chính hiệu cho dù mới 16 tuổi lại oan gia cùng cậu nam sinh lạ mặt thường gặp ở bến xe, hoá ra là Nạp Lan thiếu chủ - con trai cưng của ông trùm kinh doanh của tập đoàn Nạp Lan thị? Chỉ sau mấy ngày không gặp, hắn đã đạp đổ luôn chức hiệu trưởng của ngôi trường quý tộc mà cô theo học chỉ để làm khó dễ cô? Độc chỉ có sủng, không ngược a.…
Nếu cuộc đời bạn đang là những chuỗi ngày nhàm chán và đứa em sinh đôi của bạn bỗng trở về cạnh bên, bạn sẽ làm gì? Tôi không biết câu trả lời của bạn ra sao, nhưng tôi biết cô bé Phương Phương 17 tuổi đã lựa chọn như thế nào. Đóng giả làm em trai đi học ư?Nghe hay đấy!Sẽ có chuyện gì xảy ra với Phương Phương, với Đức Phương và những học sinh ở hai ngôi trường mà chị em sinh đôi này đang theo học? Hãy đến với câu chuyện Hoán Đổi Thú Vị để biết thêm bạn nhé.…
Cô- một du học sinh đến nhật bản trong giai đoạn bùng nổ du học nhật bản. Lúc đó chỉ cần nhăcs tới du học nhật là người ta nghĩ ngay tới học dốt, đi kiếm tiền, những người không có kiến thức, không có khả năng thi đỗ đại học ở vn ms phải chạy chọt mấy trăm triệu để qua xứ người kiếm tiền trên danh nghĩa đi học sinh. Anh-một học sinh năm 3 đại học. Người nhật bản. Năng động, học giỏi, thân thiện và đặc biệt giỏi ngoại ngữ. Vốn không quan tâm tới vn hay ngôn ngữ vn, nhưng do bạn bè gã gẫm mà a đăng kí theo môn tiếng Việt trong trg nên mới dẫn tới việc gặp gỡ cô. Ps: có thể nói đây ko phải là một truyện hay tiểu thuyết gì cả. Nói đơn giảm đây chỉ là những lời tâm sự của mình dựa trên những việc bản thân đã trải qua và chứng kiến. Bạn có thể đọc xem về nc nhật. Bạn đừng thần thánh hoá nhật bản quá. Ở đâu cũng vậy cũng có cái tốt cái xấu. Cái chúng ta đánh giá một dân tộc ko chỉ dựa trên một số con ng.…