0504 - Sống Không Cà Khịa Đời Không Nể
Chuyện về hai bạn trẻ bên nhau từ nhỏ nhưng cực kỳ thích khịa nhau....…
Chuyện về hai bạn trẻ bên nhau từ nhỏ nhưng cực kỳ thích khịa nhau....…
Đây là Truyện tiếp nối của phần truyện mình đăng hôm mùng 1 tết để chúc mừng OTP. Nhắc nhở thân thiện là phần này dù là tiếp nối nhưng không đi theo tình tiết của phần kia. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Thanh xuân này, ai sẽ cùng bạn ghi dấu mùa hoa?…
Buổi trưa nắng gắt, người em trai đội nón lá ra ruộng lúa sau nhà. Gió thổi tà áo bà ba màu chàm bay nhẹ, vải áo nép sát vào đường cong của lưng eo con trai đôi tám. Nón lá xoay ngang, gương mặt quay lại quá nửa vẽ ra một nụ cười tươi đẹp hồn nhiên, phơi phới gọi tình.Ký ức ngọt ngào đến mức mỗi khi nhớ về lại thấy ngọt dịu như nước trái dừa non ai vừa bổ ra.…
Một lòng vì ca caĐổi lại...một ca ca............Tác giả : ppap99 Nhân vật chính : Cung Thượng Giác x Cung Viễn Chủy Độ dài : 10 chương + 1 PN Tình trạng : HoànBối cảnh, thời gian, tình tiết có chút khác biệt so với phim Tác phẩm phi thương mại, vui lòng không reup và mang đi bất kỳ đâu khi chưa được sự đồng ý của tác giả *Lưu ý: Đây chỉ là ngẫu hứng viết, fanfic, vì quá yêu thích cặp huynh đệ này nên đành tự viết và chia sẻ cho mọi người đọc cùng. Yêu thích thì ở lại ạ, còn không thì xin mời ra! Đừng nói lời cay đắngXin cảm ơn rất nhiều…
CP: Cung Viễn Chủy x Tuyết Trùng TửChủy Top! x Tuyết Bot!Warning: OOC, (có thể )lệch nguyên tác về mặt thời gian và sự kiện, có hư cấu tình tiết. Cân nhắc kĩ trước khi đọcTruyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad NgcCaoAnnie…
Hai người đang trong mối quan hệ mập mờ, Cường biết Vĩ thích thầm mình, Vĩ biết Cường cho phép cậu theo đuổi anh. [LBTV x BHC]#1 vicuong 23/6/2025 #1 lebinthevi 24/6/2025#1 bachquangvinien 26/6/2025…
Tôi mê cái bùng binh này 🥹…
"anh làm bánh ngọt nữa hả anh hiếu?""ừm, tôi làm cho em"…
Cung Thượng Giác có một điểm yếu duy nhất, chính là ngươi, Cung Viễn Chủy.Ấy vậy, hết lần này đến lần khác hắn lại không ngừng làm tổn thương điểm yếu duy nhất đó của mình.…
"anh bình thường"…
Nguyễn Hoàng Liên - Cô du học sinh Anh mới đến nơi đất khách quê người, nhịp sống hối hả xô bồ đã khiến cho Liên trở thành một người rất cần tiền.Arthur Kirland - Chàng soái Tây nhà giàu nứt đổ vách tường mê ngôn tình bị đá ra khỏi nhà vì không có bạn gái khiến cho anh trở thành một kẻ phải tiết kiệm chi li (và đang rất cần bồ).Hai kẻ thiếu tiền gặp nhau trong hoàn cảnh thiếu tiền. Họ đã quyết định sẽ hợp tác với nhau để giảm nghèo mà không biết, sợi dây tình duyên của họ đã được thắt chặt với nhau, cũng chỉ tại một chữ "tiền".P/s: Tất cả tranh ảnh của truyện đều thuộc bản quyền của team 100% Ai muốn mang đi làm ơn ghi credit đầy đủ.…
Đồng nhân từ tác phẩm gốc Thèm Muốn (tác giả: Lộng Giản) Thể loại: ABO, AxO, sinh tử văn"Thử dạ nan vi tình"Cảm hứng từ một câu thơ trong bài Thu Phong Từ của Lí Bạch Thu phong từThu phong thanh,Thu nguyệt minh.Lạc diệp tụ hoàn tán,Hàn nha thê phục kinh.Tương tư, tương kiến tri hà nhật,Thử thì thử dạ nan vi tình…
ooc, textfic, không đầu không đuôi, nói tục chửi thề, lowercasebùi hoàng việt anh, nguyễn thanh bình…
Tôi góp tý sức vào fandom ấy mà. Nếu mọi người cũng thích em ấy có thể vào xem.Không thích xin đừng nói lời khó nghe.Vui vẻ là được rồi.Chú ý Văn phong bị ảnh hưởng QT. Nếu bạn không thoải mái khi đọc có thể rời đi.Bộ phận đa số là tư thiết mong không quá nghiêm túc.Cảm ơn mọi người đã thông cảm.Truyện này thuộc quyền sở hữu duy nhất là tôi: MinHNếu phát hiện bị sao chép tôi sẽ lập tức xóa truyện.…
Những mẩu chuyện "nếu Cung Môn dùng mạng xã hội".Vân Chi Vũ fanfic - xoay quanh Cung Tử Vũ(Có nhiều chút) Cung Thượng Giác x Cung Tử VũBáo động trước: OOC; nhìn chung hơi xà lơ và thô; không có logic nhất định; đọc kỹ hướng dẫn trước khi dùng; J4F.-Yêu cả nhà của Tiểu Tử Vũ. 😘…
thì là đoản thoiiii…
"yêu nhưng không phải là yêu'…
Muộn... đêm đen trăng treo đỉnh đầu, sao người còn mãi chưa say giấc nồng? Muộn... Vài vò mỹ tửu ủ hồng nhan, ngâm lòng người vị đắng ngọt ra sao? Muộn... giữ không được người, vò nát tấm chân tình.Muộn... chuyện đã qua rất lâu, sao người mãi chẳng nguôi ngoai?…