Tôi hẹn hò bí mật với cậu chàng học giỏi nhất khối.Tôi chỉ muốn lười biếng học cho có, nhưng cậu ấy lại nhất quyết tự mình dạy kèm cho tôi, bắt tôi ngày nào cũng phải học bù, buộc tôi phải thi đậu Thanh Hoa.Mới yêu đường được hai ngày, chuyện Chu Nhượng Trần bung dù che mưa cho một bạn nữ mặc váy trắng đã truyền khắp cả trường.Bạn cùng bàn chợt nói với tôi: "Hình như hôm qua Diệp Thanh cũng mặc váy trắng nhỉ?""Cậu ta? Cậu cảm thấy có thể sao?"Hoa khôi của lớp châm chọc cười: "Chu Nhượng Trần nghe thấy cũng ngại xúi quẩy."…
Tóm tắt: Câu chuyện tình yêu về nam chính não yêu đương và phu nhân thông minh tuyệt đỉnh của hắn.Diệp Tự Thu: Tình ý của thiếu niên có thể kéo dài bao lâu cơ chứ?Lý Tắc: À thì...Mẫu hậu nói, nam nhân đến chết vẫn là thiếu niên._______Không quá thông minh - não yêu đương - bạn trai nhị thập tứ hiếu đỉnh của chóp - nhi tử ngốc nhà hoàng đế - nam chính x Đại thông minh - Não được dùng hết công suất - kỹ năng quyền mưu được thắp sáng toàn bộ - nữ chính.…
Bạn gái cũ của Chu Kỳ bị ung thư.Tôi nặc danh gửi cho cô ấy một khoản tiền nhưng cuối cũng vẫn bị phát hiện.Chu Kỳ ném thẻ ngân hàng vào mặt tôi, anh nhìn tôi bằng một ánh mắt thất vọng, gằn từng chữ. "Chúng ta đã kết hôn rồi, em còn gì không hài lòng nữa mà phải dùng tiền nhục nhã một người sắp chết như cô ấy?!"Tôi im lặng nhìn anh."Người chủ động cầu hôn em là anh, Chu Kỳ."…
Cre : mooncacaTôi đã từng nghe ai đó nói " uống nhầm một ánh mắt , cơn say theo nửa đời "Ấy , phiền phức thế , tôi thề là tôi ghét cái loại tình yêu sét đánh , chẳng có chút tin tưởng nào cả .Vậy mà ngang trái thế nào , tôi lại lỡ uống nhầm ánh mắt của ai đó khi mới lần đầu tiên gặp mặt .…
Tác giả : Thị KimNội dung:"Thân là đệ nhất thần y, ta chỉ có hai ước vọng. Một là, kiếm một tòa kim ốc, giấu hắn, kim ốc tàng kiều.""Hai là?""Hai là, cùng hắn luyện song tu trong đó, trường sinh bất lão.""Đồ lưu manh."…
Ngày tôi và Trì Dã chia tay, hai chúng tôi đã ầm ĩ một trận rất to.Anh phẫn nộ đấm vào tủ kính, bàn tay chảy máu không ngừng.Nhưng cuối cùng anh lại quỳ xuống đất ôm chặt eo của tôi, giọng nói run rẩy khẩn cầu: "Đầu Gỗ, mắt của em bị làm sao vậy, sao em có thể thích người khác được chứ? Anh không chia tay đâu, không có việc gì là ngủ một giấc mà không giải quyết được hết đúng không em? Bé ngoan, chúng ta không chia tay..."Mấy năm sau tôi và bạn bè khởi nghiệp thất bại, rơi vào đường cùng phải đến nhờ vả chủ tịch điều hành của tập đoàn Hải Thượng.Người đàn ông kia chính là Trì Dã.Trên bàn cơm, anh lắc lư ly rượu trong tay, cơ thể hơi ngửa ra sau, nhướng mày nhìn tôi rồi nói: "Hứa Đường, không có việc gì là ngủ một giấc mà không giải quyết được, em thấy có đúng không?"…
SÁT THỦ THẤT NGHIỆP(杀手他失业了)Tác giả: Bạch Lộ Vị Sương (白露未霜)Thể loại: Đam mỹ, hài ngọt, đoản văn, công ngốc nghếch x thụ ngạo kiều, HE.Văn án ngắn gọn: Ngày xửa ngày xưa có một sát thủ thất nghiệp."Ngươi có kẻ thù nào không, một đầu người một trăm lượng.""Ta không có kẻ thù, có điều, ta có thể thuê ngươi làm hộ vệ cho ta.""Sát thủ cũng có tôn nghiêm.""Năm mươi lượng một tháng, bao ăn bao ở.""Thành giao."Từ sau khi sát thủ thất nghiệp, một bộ đoản văn ngốc nghếch được ra đời.…
❝Anh hãy cẩn thận, một nụ hôn điên đảo chúng sinhMột nụ hôn có thể cứu được một mạng ngườiMột nụ hôn có thể trộm lấy một trái timMột nụ hôn đáng giá cả ngàn vàng.❞░▒▓█Tên gốc: Gặp gỡTác giả: 梅梅梅梅梅梅梅呐Editor: 🐱…
Thuở nhỏ ta sinh ra ở Trấn Thanh Thạch, nhà mở tiệm gạo, vốn cũng là một cô nương nhà lành.Sau này lại phải ăn nhờ ở đậu ở phủ Ngự Sử như nha hoàn.Nhị công tử muốn nạp ta làm thiếp, ta nói vị Tiều đô úy mới từ Khai Châu tới là anh rể của ta, bọn họ không tin.Mãi đến khi trong phủ mở yến tiệc, vị Tiều đại nhân vốn xuất thân là thủ lĩnh thổ phỉ kia không cẩn thận bóp nát chén rượu trong tay, vừa cười vừa nói với Trương ngự sử: "Nghe nói Nhị công tử của phủ ngự sử muốn nạp em vợ ta làm thiếp?"…
Giới thiệu:Nếu nữ chính ngốc nghếch bị cầm tù thì sẽ xảy ra chuyện gì?Tóm tắt:Nấm nhỏ nuôi dưỡng một nhân loại.Trước khi gặp được hắn, thế giới của nàng chỉ có hơi nước, nắng trời và thổ nhưỡng.Sau khi gặp được hắn, nàng mới biết được cái gì là thập trượng nhuyễn hồng, ngô tâm quy xử*.Bởi vì có người, cho nên cuộc đời này ngắn ngủi nhưng cũng dài lâu.[*Thập trượng nhuyễn hồng, ngô tâm quy xử: Nhân gian phồn hoa chính là nơi trái tim ta thuộc về.]Quý công tử thanh tuấn sau khi hắc hóa trở nên cố chấp x Nấm tinh ngốc nghếch tự cho là đã che giấu rất kỹ.A Như x Tống Tri Thời.…
"Đã 33 tuổi rồi, tôi dự định sẽ kết hôn."Trong buổi trình diễn ở tuần lễ thời trang, tôi mỉm cười khi trả lời phỏng vấn của giới truyền thông.Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía khán đài, nơi ánh đèn chiếu đến chính là chủ tịch điều hành của tập đoàn Đường Nông, Nghiêm Tự.Tất cả mọi người đều biết rằng tôi đã đi theo anh từ năm hai mươi tuổi và cũng là cô bạn gái duy nhất mà anh từng công khai.Nhưng vô cùng đáng tiếc là chủ tịch Nghiêm đã quen làm nhà cái, xưa giờ không ai có thể khống chế anh.Khi đôi mắt đầy thâm trầm của anh nhìn về phía tôi, nét mặt anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng trước sau như một.Khóe môi tôi khẽ cong lên, để lộ ra chiếc nhẫn trên tay, cười nói với giọng điệu ấm áp:"Hôm qua tôi đã đồng ý lời cầu hôn của Thần Đông rồi, hy vọng rằng mọi người sẽ chúc phúc cho chúng tôi."…
Ta là trưởng nữ Thôi Âm của Lễ Bộ Thị Lang, thuở nhỏ lớn lên ở quê ngoại.Năm ta mười bảy tuổi, bọn họ tới đón ta hồi kinh, khi ấy mặt mũi của người nào người nấy trông đều vô cùng hiền lành tốt bụng.Nhưng vừa đóng cửa vào phủ thì lại là một dáng vẻ khác. Tổ mẫu hờ hững, phụ thân chán ghét, mẹ kế Tô Thị tiếu lý tàng đao.Ca ca cùng mẹ cùng cha của ta cảnh cáo rằng: "Thôi Âm, ngươi phải an phận thủ thường, bằng không ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."Đích muội ngây thơ hồn nhiên lại cười rộ lên và nói với ta: "Tỷ tỷ lớn lên trong thôn trang ở nông thôn, chắc hẳn không biết áo váy trên người đều đã là kiểu dáng cũ rích ngày xưa. Ta vừa xếp mấy bộ đồ ta không mặc nữa ra rồi, lát nữa ta sai người mang qua cho tỷ nhé."Bọn họ còn định gả ta cho tên thế tử quần áo lụa là mới vừa đánh chết chính thê của phủ quận công làm vợ kế....Trước khi vào kinh ta còn đang định treo cổ tự sát đây này.Là do thị nữ Hòe Hoa liều mang ôm lấy chân ta rồi gào lên:"Cô nương! Cô nương đừng chết mà! Người của Thôi phủ trong Kinh Thành tới rồi kìa, chúng ta vào kinh tìm việc vui đi!"Ta bị bệnh, mắc chứng rồi loạn tâm thần, đã không còn chút hứng thú nào với cuộc đời này nữa.Lúc ta nổi điên, cần phải giết người mới có thể hưởng thụ chút vui sướng.Vậy thì, chỉ mong bọn họ có thể mang đến cho ta thật nhiều niềm vui.…