Viết vì đang đu cặp này*Tất cả nhân vật đều được lấy từ bộ truyện Naruto của tác giả Kishimoto*Fic này viết vì nhu cầu cá nhân của tgia, ai có hứng thú hay ý tưởng có thể góp ý để tui cân nhắc.**Lấy bối cảnh, nhân vật từ khoẳng thời gian sau Đại Chiến Ninja IV trong phim/truyện.…
Tác giả: Phấn Đào BáoThể loại: Cổ trang, giang hồ, tùy hứng - bá đạo - bạo lực - lãnh khốc - giáo chủ công × trung khuyển - ôn nhu - si tình - thuộc hạ - đại thúc - cường thụ, ngược thụ, 1×1, thụ sủng công, niên hạ công, HENguồn: anhlangnhangnenpedungkhox.wordpress.comVăn án: https://reviewhontap.wordpress.com/nac-tang-phan-dao-bao/Editor: Đọa Ngục Thần+Văn án:"Tả Kiếm Minh hơn Thẩm Lam 5 tuổi, vào thời điểm tám năm trước y phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, cứ nghĩ phải dùng sinh mệnh canh giữ bên người Thẩm Lam một đời...Một giáo chủ lãnh khốc vô tình nhưng lại ẩn giấu một sự bao dung với thuộc hạ của mình."Nặc Tàng là một bộ truyện nằm trong [Tứ thiếu kinh đô hệ liệt]…
...Có một chàng trai thích màu xanh lá.Có một chàng trai thích màu xanh dương.Có một cô bé thích màu đỏ...."Màu xanh lá", vẻ đẹp trường tồn của mẹ thiên nhiên ban tặng."Màu xanh dương' sự yên tĩnh của sóng vỗ bên bờ biển xanh."Màu đỏ" ngọn lửa đỏ rực trên trái tim cùng tình yêu nồng cháy....Hay là..."Màu xanh lá", sự mất thăng bằng trên sợi dây chặt, nó đang dần tuột mất thứ nó hằng bám lấy."Màu xanh dương", bị chìm trong lãng quên sâu thẳm dưới hàng vạn dặm đại dương."Màu đỏ", con tim đang bị rỉ máu....Cuộc sống của tôi chưa bao giờ thành thế này.Đáng lẽ ra, tôi phải nên trân trọng nó.…
"Ông tôi đang trong bệnh viện." Wonwoo nói nhanh, mắt nhìn thẳng vào Mingyu. "Tôi cần tiền để cứu ông ấy. Nếu anh có thể giúp, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì."Mingyu khẽ nhướng mày."Bất cứ điều gì?"Wonwoo gật đầu.Mingyu im lặng một lúc, như đang cân nhắc điều gì đó.Rồi hắn đột nhiên mỉm cười.Một nụ cười không hề ấm áp, mà đầy vẻ thích thú và nguy hiểm."Vậy thì..." Mingyu chậm rãi nói. "Mang thai con của tôi đi."Cả cơ thể Wonwoo đông cứng lại.Cậu ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn hắn, tưởng như mình vừa nghe nhầm."Anh nói cái gì?"Mingyu cúi xuống, ghé sát bên tai cậu, giọng nói trầm thấp mang theo chút giễu cợt."Cậu muốn tiền, tôi muốn một đứa con…
Phạm Phương Anh 25 tuổi, vừa mới gia nhập tổ trọng án thành phố H được một năm thì bị điều sang tổ tuyên truyền của Sở Cảnh sát. Nhưng vừa hay lại có một chuyên án ma túy trong trường cấp ba nên dù rất ghét học hành, cô vẫn nhanh chóng lọt vào mắt xanh của lãnh đạo và trở thành cảnh sát nằm vùng mã mật vụ 00X.Không chỉ vậy cô còn tìm ra rất nhiều sự thật ẩn chứa đằng sau ngôi trường cấp ba này. Đồng thời giải quyết được rất nhiều vụ án lớn nhỏ và giúp đỡ nhiều bạn học.Sau khi kết thúc nhiệm vụ còn thành công mang mỹ nữ giáo viên chủ nhiệm về nhà.Phạm Phương Anh: Đời tôi đi học không sợ trời không sợ đất. Đi học không sợ bạn không sợ thầy cũng không sợ cô.Hà Nhất Phương: Ừm ! Nhưng về nhà sợ vợ.Phạm Phương Anh: -_-…
Tác giả: Lạc Khinh TrầnThể loại: đam mỹ, hiện đại, đoản văn, chú cháu (ngụy), niên thượng, thâm tình - bá đạo công x ôn nhu thụ, HEEditor: LynzmixGiới thiệu:Em thụ vốn là cô nhi, sau được 1 đôi vợ chồng vừa tốt, vừa giàu nhận làm nghĩa tử, chưa sướng được bao lâu thì bố mẹ nuôi em bị ám sát, em được "chuyển khoản" sang cho ông chú (cũng "nuôi" nốt), có điều anh này hình như không thích em lắm, chỉ cho em tiền mà chả thèm gặp mặt.Nghĩ vậy em tủi thân, muốn kiếm cái trường vùng sâu, vùng xa trọ học để anh khỏi ngứa mắt. Bất quá, kế hoạch chưa thực hiện được thì em bị bắt cóc tống tiền, tưởng anh chỉ mong có thế, ai ngờ anh không những đến cứu còn đỡ thay em 1 viên đạn. Thì ra không phải anh không muốn nhìn em, mà vì anh sợ lỗi khi anh nhìn em, em sẽ bị dọa bởi dục vọng trần trụi trong mắt mình.By: Tuyết Lạc…
Từ khi nào mà em lại quan trọng với anh như vậy hả ? Bây giờ nói luôn , anh không muốn làm bạn nữa, làm người của anh đi. ( Lưu ý, mọi chi tiết trong truyện là do trí tưởng tượng của tác giả, không có real đâu nha!)…
8 giờ tối.Jeon Wonwoo đang tận hưởng buổi tối yên bình, cuộn mình trên sofa với kịch bản mới. Mọi thứ đều hoàn hảo cho đến khi-RẦM! RẦM! RẦM!Tiếng bass rung cả bức tường. Wonwoo giật mình, mày nhíu lại. Anh nhìn trừng trừng vào bức tường bên cạnh, như thể có thể thiêu rụi nó chỉ bằng ánh mắt.Kim Mingyu.Tên đó lại bật nhạc ầm ĩ như đang tổ chức rave party trong phòng khách!Hít một hơi sâu để kiềm chế, Wonwoo cố gắng phớt lờ. Nhưng sau hai phút, anh mất hết kiên nhẫn. Đóng sầm laptop lại, anh bật dậy, đi thẳng ra cửa và đập mạnh vào cánh cửa đối diện.RẦM! RẦM! RẦM!"Kim Mingyu! Mở cửa ra!"Không có phản hồi. Nhạc vẫn vang lên như muốn khiêu khích cả khu chung cư.Mẹ nó chứ!Wonwoo đập cửa mạnh hơn. "Anh bị điếc à?! Tắt ngay cái nhạc đó đi!"…