Trăng Dưới Chân Mình
" Mãi mê tìm, mãi mê chờ chẳng đâu ngờ. Người đã biến mất tựa như cánh hoa tàn."…
" Mãi mê tìm, mãi mê chờ chẳng đâu ngờ. Người đã biến mất tựa như cánh hoa tàn."…
Chỉ là chút phong nguyệt thế gian... Không đáng lưu tâm…
Có lẽ hai người gặp nhau đã là định mệnh, cách xa ngàn dặm vạn năm vẫn có ngày gặp lại. Một khắc gặp mặt mà nhớ một đời. Đợi em đến khi hoa nở. Đợi anh đến khi trăng tàn. Gặp nhau là duyên, bên nhau là nợ.…
https://tanvodoi.wordpress.com/dam-my/review-dam-my-n-x-va-doan-van/…
Ai ko thik huấn thì clickback nhé…
Mình lần đầu viết truyện nên nếu có gì sai sót thì mong m.n chỉ bảo và giúp đỡ thêm ạ!…
Tôi muốn viết một câu chuyện vừa chứa cả tâm sự chất chứa trong lòng tôi vừa chứa cả thứ tình yêu lãng mạn bay bổng mà tôi thường hay mơ mộng...…
Một chàng trai lạnh lùng vốn xa lánh các cô gái trừ cô em họ của mình bỗng say nắng cô gái đanh đá, trẻ con,ương ngạnh. Dù cho bị cô em họ cấm cản, anh vẫn tiếp bước cùng cô....…
Thứ tôi sợ nhất chính là người yêu cũ của người tôi thương.Thật sự rất đáng sợ…
Tôi và anh đã từng mơ hai đứa sẽ sống chung trong cùng một tổ ấm.…
Kể về khoảnh thời gian mình thích người ta thôi…
viết vì đam mê mn đọc giúp mị nha…