Anh.
Chỉ là một câu chuyện mà tôi bằng mọi giá phải viết ra.…
Một câu chuyện ngắn về tình yêu không hồi đáp của chàng trai dành cho cô gái mà mình yêu. "...Tôi nhìn em lên xe hoa bước đi cùng người. Người con gái tôi dành cả thanh xuân để bảo bọc che chở, nay đã nở một nụ cười thật tươi nắm lấy tay ai.Thoáng chốc tôi thấy chú rể hướng về phía tôi. Hai mắt chạm nhau, không nói một lời, nhưng dường như hiểu đạt rất nhiều điều.[Xin hãy thay tôi chăm sóc cho cô ấy]..."…
Happy ending???…
Câu chuyện của chúng ta là một bí mật...…
Siêu đoản văn Thiên Nguyên.Mong mọi người ủng hộ.Đường! đường khắp mọi nơi, ai bị tiểu đường xin hạn chế vào.Không tùy ý mang truyện ra ngoài, cần hỏi ý kiến au nha.…
"Khi tài năng không theo kịp giấc mơ, bạn sẽ chọn từ bỏ hay kiên trì trau dồi để đạt được giấc mơ ấy? "" Ai đó đã từng nói chiếc quần tất trắng tinh của những người vũ công là để che đi những vết thương do luyện tập. Họ giấu đôi chân sưng đỏ trong chiếc quần tất trắng, mặc bộ váy rực rỡ nhất mỉm cười đứng trên sân khấu tràn ngập ánh đèn, chìm đắm trong điệu nhảy cùng tiếng nhạc du dương. khi tấm màn sân khấu khép lại, cơ thể họ đau đớn lã đi nhưng đổi lại họ nhận được tiếng vỗ tay của cả thế giới. Ranh giới giữa thành công và thất bại chỉ đúng bằng một đường "kiên trì" mà thôi."…
ta xuyên quata cơ hữu cũng xuyên qua[chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ước nguyện của các độc giả ở thế giới các ngươi các ngươi có thể về]mai linh"..."diệp thanh"...."đáp ứng hệ thống hoàn thành chấp niệm độc giả nhà mặc gia hai người trên đường hoàn thành các hạn nhiệm vụnhiệm vụ đầu tiên 〔đốt tiền cho di lăng lão tổ〕diệp thanh"ân..."mai linh" này dễ a"nhiệm vụ 2 〔tìm linh hồn di lăng lão tổ〕nhiệm vụ 3 〔đáp lại vấn linh của hàm quang quân〕diệp•người sống•thanh"..."mai•người sống 2•linh"..."thế là từ đó bỗng dưng có sự xuất hiện của hai con tâm thần phân l-- à không Lữ khách theo lời tự thuật của quần chúng A nào đấylúc thì hai con dở- vị ấy đi bất ngờ xuất hiện vây ẩu lan lăng kim thị tông chủ sau lại một phút sau quay lại ôm cái đầy cõi lòng an ủi ngườiquần chúng"...có bệnh đi các ngươi"thiên đình đang đón Chào một vị phi thăng giả khác sau nhiều năm bất ngờdiệp thanh" Vậy là ta nhành văn thần?""Đúng vậy "diệp thanh"...thiết"đám văn thần võ thần"...."chỉ thấy vị phi thăng giả thốt ra câu rất chi là mỹ miều rồi lại nhìn quanh sau đó nhảy xuống lạichúng thần quan"....này mẹ nó là có bệnh"ooc về tác giảKhông ném đáchỉ viết vì phát bệnh…
Tôi đã từng đánh rơi mình vào rất nhiều nỗi buồn không tên khi phải rời xa những người và những điều mà trong tâm tưởng từng nghĩ đó là mãi mãi. Như một buổi sáng mùa xuân nhìn ra ngoài cửa sổ say đắm bầu trời xanh thẳm và thốt lên rằng đây là buổi sáng đẹp đẽ nhất. Hay như một cái nắm chặt tay dọc con đường quen thuộc và nghĩ rằng sau này sẽ mãi đi cùng nhau như thế...*** Tôi là cô gái 16 tuổi mới bước vào đời. Đây là cuốn tự truyện của tôi về một tình yêu ảo. Phải mất rất lâu tôi mới có đủ can đảm đối mặt với hiện tại để hoàn thành tác phẩm này. Không hoa mĩ, không màu mè, nó thật đến từng chi tiết. Tôi hy vọng mọi người sẽ đón nhận tác phẩm đầu đời này của tôi.…
Đoản văn viết về mối tình từ tiền kiếp, nàng và nàng, hai kẻ có tâm nhưng duyên không thành.Qua cầu Nại Hà còn vương vấn, chấp niệm ngàn kiếp chẳng tiêu tan. Gặp lại ở hậu kiếp, mối tơ duyên này liệu có trọn vẹn?Hoàn…
"Trường ca hư ảo khẽ ngâm nga Duyên trần hợp tan lại ly biệt Sương mai bạc tóc cùng năm tháng Trùng phùng khó đợi, hóa hư không"Tập đoản cổ đại của Hanh.…
Những câu chuyện này, tôi muốn các bạn đọc thật chậm bên tách cafe hoặc bình tâm ở một góc nhỏ xinh nào đó nhâm nhi nó.Đây không chắc hoàn toàn những gì bạn cần, chỉ là những thứ cảm xúc vụn vặt được ghi chép lại và để rồi khi đọc nó, bạn sẽ mỉm cười, hoặc trầm tư thấy tim mình nhói đau vì từng có một thời đã yêu thương như thế. (Nguồn: Người dưng trót nhớ) Thân, Lưu Hoàng Anh(Ý tưởng đều được dựa trên những cuốn truyện mà tôi đã đọc.)Credit: @_kayoko_ | NAME TEAM.…
"Tay ôm nửa mảnh trăng sầu,Có yêu mới biết tình đầu khó quên."~ Tổng hợp các đoản văn tớ viết ~…
TRUYỆN NGẮN…
mai đời sẽ khác, nắng sẽ lên, buồn đau sẽ chẳng thể ngày qua ngày bám víu ta đâu...…
Cuộc sống này thật sự vội vàng , anh chỉ mong thời gian này chậm lại để anh có thể cùng em nghỉ ngơi…
Tây Thiên đường xa vạn dặm, chân tình khó phai mờThần yêu hai giới khác biệt, tấm lòng này đành chôn sâu..…
Một câu chuyện ngắn.Một chuyện tình có hậu.Một câu chuyện dang dở."Yên nghỉ anh nhé."…
[ Tổng Hợp ] Nhật Ký Của Nhân ViênĐôi Lời Từ Con Tác Giả:Nói chung là tổng hợp các mẩu truyện ngắn mà não toi nhất thời nghĩ raHoặc tựa tựa như vậyKhông thì là các chuyên mục " Tâm Sự Tuổi Hồng " :))Nói chung là tui tự kỷ:))Đừng để ý cái tên, nó lừa đảo đó:))…
Tôi chỉ viết những gì trong lòng ! Tôi viết vì một khao khát đối thoại với nền văn chương cũ, với đời, với người !…
Bạn nghĩ điều đáng sợ nhất là gì? Ốm đau? Bệnh tật? Tôi nghĩ không có gì đáng sợ hơn việc cô đơn.…