[peran] công lý
Cách chúng ta theo đuổi công lý không giống nhau…
Cách chúng ta theo đuổi công lý không giống nhau…
49 ngày mất của bùi anh tú, kéo theo đó là hàng loạt án mạng bí ẩnooc, người thật truyện giả!!!không mang nó đến với các anh!!! cám ơn…
- điều gì tệ hơn tình đơn phương?- tình một đêm...- có gì đâu mà tệ?- ...với tình địch…
3 couple chính là Hieutus🐊🐔 Hanhan🐈⬛🐪 và Domicmastrerd🐟🐼Truyện hoàn toàn không có thật nên mong mọi người chỉ đọc và không áp dụng vào đời thật🫰🫰🫰…
Biết trước là sẽ đau nhưng cứ lao vào Chỉ có tổn thương cho cả hai…
Author: EstelweNadiaRate: M, Romance, Hurt, ComfortSố chương: 6Translator: Diệp Hạ ChâuSummary:"Chúng ta bắt cùng một chuyến xe buýt về nhà và tôi thì luôn luôn ngủ gục, nhưng cậu đã luôn đánh thức tôi dậy tại điểm dừng của tôi" AU nhưng phiên bản Nguỵ Anh.Và chuyện này đã diễn ra trong nhiều tuần. Mỗi lần Ngụy Vô Tiện lên chuyến xe buýt cuối cùng về nhà, Lam Trạm đã ngồi trong xe buýt, đôi khi chỗ ngồi khác nhau, nhưng vẫn vô biểu tình và lạc lõng như mọi khi. Cậu ta nên lái xe riêng, không phải bắt xe buýt! Ngụy Vô Tiện tự hỏi liệu Lam Trạm có đi xe buýt vì mình không, sau đó tự vả mình. Không đời nào...Bàn 1 chút về đồng nhân này, tên gốc tiếng Anh là The Wheel On The Bus nhưng như tác giả có nói rằng không giỏi đặt tên tiêu đề fanfic lắm nên nếu ai có cao kiến gì thì góp ý cho bạn ý, như mình thấy tiêu đề này cũng không tệ nhưng không thực sự thu hút nên mình quyết định để là Nơi Anh Vẫn Chờ (bởi Lam Vong Cơ vẫn luôn chờ đợi Ngụy Vô Tiện dù bất cứ ở đâu, bất cứ nơi nào) và trong đồng nhân này anh đã chờ cậu mỗi tối trên chuyến xe chỉ để "đánh thức" cậu dậy để không bị lỡ bến...có thể mọi người sẽ thấy diễn biến truyện hơi nhanh nhưng mình thấy thì lại thích thế, nói thực mình rất sợ dịch fic dài quá, xong cứ lê thê mỏ lết...rối rắm hết ngày này tháng nọ... đó chỉ là ý kiến cá nhân của mình. Còn về fic này mình thích tiết tấu của nó và bối cảnh của nó, nó khá khác so với nhiều fic hiện đại mình đọc, ấn tượng ngay từ chap đầu tiên nên mình quyết định dịch nó để lưu lại trên blog. Buồn buồn rảnh r…
vì tớ sợ anh buồn đấy.…
Em Quân bị hội đồng quản trị của anh Long để ý rồiii…
Lưu ý ☠️⚠️: NGHIÊM CẤM tag hàng của mik vào AllIsagi, NagiIsagi, NagiReo hoặc switch. Tôn trọng otp là tôn trọng lẫn nhau.Warn: R18, thô tụcXoay quanh đời sống của Nagi Seishiro cùng anh ck lắm của nhiều tiền và bạn bè. Học cả bí quyết chống trà xanh=)) Lần đầu đăng truyện nên có hơi ngại, đăng lên là để thỏa mãn niềm vui của tui. Có j mong mn góp ý. Chúc mn đọc truyện vui vẻ🌹 Tác giả: QuynhTruc297.Truyện chỉ đăng ở wattpad. Cốt truyện thuộc về tôi và nhân vật chỉ thuộc về Muneyuki Kaneshiro.…
Xoay quanh những câu chuyện vui buồn của em Bống...…
"Hức, anh Sinh ơi,...Em sợ lắm"Em nức nở khóc, hai tay khoanh lại trước gối, mặt úp xuống cách tay khiến cho nước mắt cứ thế tràn ra ướt đẫm."Đừng khóc, anh sẽ bảo vệ em" - Anh vẫn dùng chất giọng trầm ấm, dịu dàng đó dỗ dành em.CHÚ Ý: Đây là một sản phẩm hoàn toàn tạo thành từ trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến đời thật. Câu chuyện được lấy cảm hứng và ý tưởng từ phim "Siêu Lừa Gặp Siêu Lầy", để hiểu thêm về mạch truyện chính thì mọi người có thể xem phim nhé ^^!…
Không ngược lắm đâuuudui dẻ dui dẻ…
just sex.…
Muốn dắt em đi khỏi nơi này, một nơi không phải suy nghĩ về ánh mắt của mọi người, ôm em, hôn em mà không cần để ý xung quanh, hét to rằng "anh yêu em, rất yêu em", để nhìn thấy em cười mà không còn bất kì ưu phiền, lo lắng nào nữa. Tương lai, hai đứa sẽ còn phải nỗ lực nhiều nhiều lắm, nhưng anh đã sẵn sàng, để một đời yêu em.…
ủa ê nhưng mà là sao vậy?lowercase.…
đừng mang đi nơi khác nha mọi người🥹…
ngôn từ mất kiểm soát.…
Vẫn luôn có một ánh mắt si mê nhìn về phía em, chẳng giấu được, và cũng không muốn giấu. . Fanfiction chỉ là hư cấu, vui lòng không áp dụng vào đời thực OOC…
" Nếu được chọn giữa anh và ngủ thì em sẽ chọn gì ? - Em sẽ chọn ngủ, ngủ cùng anh. "♡…
Không dám miêu tả cái gì cả...Bối cảnh không hoàn toàn về làng quê... tầm năm 2000 Vì là truyện ngẫu hứng năm mới nên... đến đâu hay đến đó áLưu ý nhỏ trước khi đọc nhaThầy - là câu gọi bố...…