Giờ anh mới hiểu đâu là hạnh phúc (Cover) FULL
Bầu trời âm u...ngày cô rời xa thế giới này để đến một thế giới khác... mưa khóc trên những nỗi đau của cô...mưa hoà cung nước mắt tiễn đưa cô...cô gái ngày hôm qua...yêu anh...chân thành…
Bầu trời âm u...ngày cô rời xa thế giới này để đến một thế giới khác... mưa khóc trên những nỗi đau của cô...mưa hoà cung nước mắt tiễn đưa cô...cô gái ngày hôm qua...yêu anh...chân thành…
Viết cho họ, cho những niềm hân hoan…
" Hoặc là đến tận sau này khi đã cưới nhau, Gunwook mới biết chồng của em đã từng tâm cơ như thế nào."…
Author: Cam SữaCategories: ngọt, hường phấn, HECharacter: Khải Nguyên- Thiên HoànhTâm sự của au: Vì au là shipper nhưng còn non lắm, cũng là lần đầu tiên thử sức, mong là các bạn sẽ ủng hộ fic a~ " Cuối hạ đầu thu mang đến trong cơn gió lạnh chút ấm ápTrong quang cảnh thay màuChừng nào mới tìm được người như thế nhờ..."-"Có gì là không thể"-Ca sĩ: Hứa Tung-----------------MERRY CHRISTMAS Các hủ nữ nhà TFBOYS! ^^…
Có họ và những mùa cũ…
Tác giả: Trứng bắc thảo (Orchid Cactus)Thể loại: Oneshort, ngược nhẹ, ngắn.Hôm nay là hôn lễ của Tae Huyng.Đó là một ngày mưa và nó buồn như chính tâm trạng của Seok Jin vậy.…
Đây có thể được coi là hồi sau của câu truyện Tấm Cám. Một cô Tấm hiền dịu bị đày xuống địa ngục ư? Có thể lắm chứ! Và lúc này Bụt sẽ cứu cánh cho Tấm như thế nào?Bên lề xíu: nguồn ảnh là từ @Hoatulien0206 @color_team nhé…
Tôi nhớ cậu - nhớ chút hơi thở vô tình sót lại trên áo, nhớ nụ cười giờ chỉ còn là những mảnh vỡ hồi ức, nhớ ánh mắt mãi chẳng thể thuộc về tôi.…
Nhớ lại đêm đó cô như một con thỏ nhỏ bị anh ăn thịt, một con thỏ ngây thơ rơi vào tay anh! Thời gian trôi qua nhanh thật, chớp nhoáng kể từ đêm hôm đó đến giờ đã được mười năm.Đêm hôm đó anh đang trong tình trạng say sỉn và hứa sẽ cho cô 100 vạn khi cô đồng ý lên giường cùng anh. Tưởng chừng mọi việc giao dịch đã kết thúc xong ngay trong đêm đó nhưng câu chuyện thực sự bây giờ mới bắt đầu.Mười Năm Sau Giành Em Về là một câu chuyện không quá kịch tính nhưng sẽ mang lại những cảm xúc khác nhau, hạnh phúc, chờ đợi, duyên phận!…
Tác giả: zemberverseLink gốc: https://archiveofourown.org/works/55808584Trans: DanleyBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không edit/reup trên bất cứ nền tảng nào.--------Con W bị khùm hay sao mà xoá hết tên với mô tả truyện vậy, phải ngồi viết lại...…
han wangho học cách cắt táo, và nó luôn cắt vào đầu ngón trỏ...…
Đây là một đoản rất ngắn, bạn au viết đã rất lâu nhân một ngày bạn au bị đau bụng, đã từng đăng trên facebook, nay nổi hứng quăng lên đây, với mục đích lưu trữ là chủ yếu. vì đoản ngắn thôi, cho nên, mọi người muốn biết nội dung, thỉnh tự mình đến ╮(╯3╰)╭…
Em là một cô bé bất hạnh.Em mồ côi cha mẹ, người thân chỉ có duy nhất là cô em gái,rốt cuộc lại bị lạc mất.Một mình em cô đơn, cố gắng sinh tồn trước cuộc đời đầy sóng gió.Anh là một chàng trai hoàn hảo.Về vật chất, anh có thừa. Nhưng có một thứ đối với anh mãi mãi xa xỉ chính là tình cảm.Người thân của anh, họ chỉ lo tiền bạc và danh vọng.Còn anh thứ anh cần chính là được nhận một thứ tình cảm của em.Sẽ như thế nào khi anh đã phải em!Và chuyện tình của chúng ta rồi sẽ ra sao? Liệu rằng anh còn có thể giữ được tình cảm chân thành với em mãi không ...…
· Phượng Vô Song· Tác giả: Lạc Tuyết· Thể loại: ngôn tình, cổ đại, nhẹ nhàng, tình cảm, nam thiếu muối, nữ nhạt nhẽo.· Phượng Vô Song x Dung Lạc Thiên· Tình trạng: hoàn 4 chương ***· Văn án:Chuyện kể về một nàng công chúa thơ ngây, hiền dịu vì tình mà đau đớn, vì tình mà trở nên lạnh lùng, lãnh liệt, vì tình mà đánh mất bản thân mình, đến cuối cùng, khi tự kết thúc cuộc đời mình, nàng cũng chỉ có thể ôm lấy nỗi oán hận đối với thế gian.Cũng như trước lúc rời đi, nàng đã từng nói: "Không dám hỏi khi xưa ai đã bội bạc, chỉ nghĩ khi xưa ai đã đa tình tự ghép uyên ương.."***Lạc Tuyết: Văn của bổn tiểu Tiết luôn nhẹ nhàng tình cảm, không chơi ngược thân ngược tâm, ai yêu thì nhảy hố!…
Thể loại: Hiện đại, <<< có ma>>>Thích Thiếu Thương gần đây thường xuyên mệt mỏi, bởi vì anh gặp phải một giấc mơ vô cùng cổ quái - trong mơ anh cũng không thấy được gì rõ ràng, chỉ thấy một đôi bàn chân mờ mờ ảo ảo, đoán chừng là chân của con gái, trên chân mang một đôi hài đỏ, bước đi trước mặt anh. Anh vượt lên đuổi theo, đôi hài kia vẫn chậm rãi bước đi, cách anh một khoảng không xa; anh dừng lại, đôi hài cũng đứng yên bất động trước mặt. Chủ nhân đôi hài không mang vớ, để lộ một cặp mắt cá chân trắng mịn màng. Trong tay người đó dường như đang cầm một trản đèn lồng, ánh sáng tỏa ra, lay động trên mặt đất.----Theo sách "Tam Quốc chí - Ngụy chí - Bỉnh Nguyên chí" ghi chép, năm Kiến An thứ 13, Tào Xung, con trai được yêu thương nhất của Tào Tháo chết bệnh, Tào Tháo đau khổ vô cùng, nhất là về việc chưa cưới vợ cho con khi còn sống. Vừa vặn, con gái Tư không Bỉnh Nguyên cũng mới chết yểu cách đó không lâu, Tào Tháo bèn đề nghị hai nhà làm thông gia, cho hai trẻ hợp táng, kết nghĩa vợ chồng dưới âm phủ. Bỉnh Nguyên không đồng ý. Một thời gian sau, nghe nói nhà họ Chân cũng có con gái chết yểu, Tào Tháo đến xin, hai bên chọn ngày lành tháng tốt tổ chức đám cưới như thật, sau đó là đám tang hợp táng.Tập tục "minh hôn" xuất phát từ việc có những người chết yểu sau khi đã đính hôn, khi đó các cụ già nghĩ rằng phải hoàn thành hôn sự cho họ nếu không gia đình trên cõi trần sẽ lục đục không yên. Khi tiến hành nghi thức minh hôn, cần tìm đối tượng khác giới (đã chết) để hợp táng.…
Hán Việt: Tàn suyễnTác giả: Tha Sơn Chi HậuTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: 26. Phiên ngoại nhịThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Đoản vănMột nam một nữ, kéo dài hơi tàn.Đêm tối vô ngần, hắn nguyện ta thường trú ban ngày.( nam nữ phi khiết, hiện thực hướng, vị thành niên thận nhập, khiết đảng thận nhập! )Quán nướng tiểu lão bản vs không ti không khiết nữ nhân hoa…
Tác giả: Phù Tang Tri NgãTạ Huyên sống là một thứ xấu xa, chết cũng là ác quỷ, nàng không có tư cách nhập luân hồi, bị trục xuất phải trầm mình trong biển máu của Minh giới.Trước khi linh hồn tiêu tán, nàng được Phong Đô Quỷ vương Phượng Tuân cứu lên.Phượng Tuân là tiểu thần tiên đến từ thượng giới, trời sinh tôn quý, lại đến nơi U Minh dơ bẩn này, nguyện độ hết ngàn vạn ác quỷ địa ngục.Hắn vì Tạ Huyên mà mặc bộ xiêm y nhân loại đầu tiên, dạy nàng nhận ra luân lý cương thường.Hắn dạy Tạ Huyên biết chữ, từ đầu tiên nàng học được là "Phượng Tuân".Hắn ngây thơ lại thiện lương, luôn cảm thấy có thể độ hóa Tạ Huyên.Phượng Tuân cùng nàng đọc nhiều sách như vậy, hiểu nhiều đạo lý như vậy, lại chỉ khiến nàng học được cách ngụy trang.Tạ Huyên giảo hoạt, nàng ở trước mặt Phượng Tuân giả làm cô nương bình thường nghe lời, cũng không biết từ đâu học được chút thủ đoạn mê hoặc người, cũng muốn áp dụng lên người Phượng Tuân....Sau đó nàng tìm một cơ hội trở lại nhân gian báo thù.Nàng chặt đứt hoàng mạch nhân gian, dấy lên chiến hỏa ở kinh thành, tự tay đâm thanh đao vào ngực Thái tử điện hạ.Nhưng không nghĩ tới, khuôn mặt của Thái tử điện hạ lúc ngã xuống lại từ từ hóa thành khuôn mặt của Phượng Tuân.Tạ Huyên cầm lấy trái tim mất đi sinh cơ của hắn, liếm máu tươi bên môi, giật mình nhớ lại những tin đồn vô căn cứ kia.Thần linh sẽ bị giết bởi những người ngài yêu thương.Dựa theo phong nguyệt cố sự của nhân gian, tóc nàng nên bạc trắng, mắt nàng nên đỏ, móc tim, hiến sinh…
Cái này tui viết lâu rồi, cũng từng up trên facebook rồi, giờ quăng lên đây chỉ mang tính chất lưu trữ truyện.Thể loại: oneshot, thanh thuần văn, BL.Couple: Khải NguyênAuthor: It's me (*^﹏^*) ...P/S: ai muốn mang đi đâu xin vui lòng hỏi trước ý chủ thớt (tui nè)Thân~~~…
LiSoo - Chaenie…
Tác giả: Ánh Tại Nguyệt Quang LíNội dung: Kiếp trước Triệu Tề Duyệt có cha mẹ trọng nam khinh nữ, sau khi xuyên không, trong gia đình có bảy nữ một nam, cô vẫn là người không được yêu thương.Bị chỉ hôn cho Thập Tam a ca Dận Tường làm đích phúc tấn, phụ mẫu cuối cùng cũng nhìn đến cô, nhưng chỉ vì muốn cô làm người giúp đỡ cho em trai.May mắn thay, hắn đã đưa cô rời khỏi đám bùn lầy này.Thập Tam a ca Dận Tường trong kiếp trước đã quá vất vả, mất sớm khi còn trẻ.Sống lại một đời, trong kiếp này chỉ muốn xa rời những tranh chấp triều đình, đền đáp những gì đã thiếu nợ cô trong kiếp trước.Ai ngờ, cô không còn là hình dáng của lúc đó, lạnh lùng xa cách, xa như ánh trăng nơi chân trời.…