ý tưởng chợt nghĩ ra khi nghe bài "khóc cùng em",mà khi nào đăng thì khum biết:))))"chờ đợi một người dù biết chẳng có cơ hội điều gì nhẫn tâm hơn sự im lặng?muộn phiền người trút lên đôi vai này rồi ngày mai còn cần anh không"khóc cùng em - Mr.siro,Gray,Windlưu ý : bùng binh nha mọi người có thể bẻ lái bất cứ lúc nào!!!!…
Thể loại: FanficCouple: Myungyeol, Woogyu, Yadong,....Họ là những con người có năng lực thần bí, họ đại diện cho cái thiện chống lại cái ác, bảo vệ con người và giữ hòa bình cho Trái Đất.Họ- Chính là INFINITE…
Seoul của những năm sau đó, ngày mùa đông tuyết rơi lạnh căm, đôi bàn tay nhỏ vốn đã buốt cả lên vẫn đi tìm chỗ có thể sưởi ấm cho chính mình, Woohyun cho tay vào túi áo người đàn ông bên cạnh, tìm được hơi ấm rồi lại sung sướng mỉm cười. Đôi má và mũi vì lạnh mà đỏ cả lên, đôi mắt cười nhắm tít lại vì được anh sưới ấm cho bằng đôi bàn tay rộng lớn. Mùa Đông năm nay rét buốt lạ thường, thật may vì Nam Woohyun vẫn có Kim Sunggyu cùng nắm tay sưởi ấm bước đi cạnh bên. Woohyun thích cùng anh dạo phố mỗi khi đêm xuống, cùng nắm tay anh lượn lờ nơi này nơi khác như bao cặp đôi cùng làm. Họ sẽ cùng ra bờ sông Hàn hóng gió, có khi sẽ lại tạt vào quán rượu nào đó bên đường, cũng có lúc sẽ chỉ lượn lờ vài con phố nhộn nhịp. Hôm nay cũng như bao đêm trước đó, Woohyun cố hỏi xem anh đang đưa mình đi đâu, Sunggyu lại chỉ ậm ừ cười không nói... đến khi nhận ra con đường quen thuộc, cậu khẽ trầm tư, đáy mắt còn hiện lên vài tia hạnh phúc cùng nuối tiếc lạ thường, con đường đi đến KSPO Dome...…
Đây là đứa con thứ 2 của tui về cặp đôi Gyuricky, Có thể là một câu chuyện ướt át, khó thở về Kim Gyuvin và Shen Quanrui. Nó cũng tùy thuộc vào cảm xúc đọc của các reader nữa nạ. Mỗi phần đều là một chuỗi câu chuyện khác nhau. Yêu và yêu, đau vẫn nhớ.…
Cp: Woohyun × Sungkyu "Sẽ nhanh thôi khi những cánh hoa anh đào hồng sắc trong cuống họng anh dần trở nên nhăn nhúm rồi thấm đẫm sắc đỏ của máu, là dấu hiệu ngày ra đi của anh đang đến gần. Ngày anh xa hắn, xa cái chấp niệm mà anh cố gắng giữ nó trong buồng phổi của mình, mặc cho sự sống của bản thân cũng theo cái chấp niệm ấy dần dần suy yếu, lụi tàn rồi tan biến. Liệu rằng sau khi anh ra đi, hắn có biết rằng có một người yêu hắn đến mạng sống cũng dâng hiến? Liệu rằng hắn có kịp nhận ra và hối hận trước khi mọi chuyện đi đến hồi kết không thể vãn hồi hay không?"Lưu ý: fic là của tôi nhưng nhân vật không phải của tôi. Đừng liên hệ với đời thực, và cũng ĐỪNG mang fic đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của tôi.…