1,446 Truyện
Lỡ Hẹn

Lỡ Hẹn

2 1 1

Đời người sống trăm năm nói ngắn không ngắn, nói dài thì chưa chắc đã dài, nhưng bạn có bao giờ tự hỏi bản thân...Liệu sao ngần ấy năm đó, chúng ta đã từng sống cho chính bản thân mình hay chưa?Người ta thường hay nói với nhau rằng, khi còn đi học chỉ mong sớm trưởng thành một chút, ra trường nhanh một chút, đến ngôi trường đại học hằng mong ước để thực hiện nguyện vọng mười hai năm đèn sách.Nhưng khi ra trường họ lại tiếc nuối quãng thời gian thanh xuân ấy, cái tuổi mà khi ấy còn ngây ngô ngồi ở hàng ghế đá dưới tán phượng tám chuyện, cái tiếc ấy dường như là vô hạn, lại tiếc nuối xiết bao khi chưa kịp bày tỏ tấm chân tình của thiếu nữ mới lớn với người mình thầm yêu.Để rồi khi ngoảnh lại...Vẫn còn ngôi trường ấy, tán phượng ngày ấy giờ đã lớn hơn trước rất nhiều, băng ghế đá đã đọng lại rong rêu theo tháng năm. Còn những cô cậu thiếu nữ năm ấy giờ đây đã mỗi ngã."Cạch"Quyển nhật ký đã ố vàng khép lại, ngày tháng trên quyển sách ấy mờ mờ vì màu mực đã lắm lem theo năm tháng. Khi nhìn vào chỉ rõ đó là năm 2010."Con người rồi cũng sẽ trưởng thành, rồi sẽ già nua theo năm tháng. Nên học cách buông bỏ thôi."Giọng nữ trầm ổn vang lên, ánh chiều tà chói chang từ bên ngoài len lỏi qua khung cửa. Bên ngoài cửa sổ, gió thổi vun vút...…

cafe cuối phố || oneshot || jjk

cafe cuối phố || oneshot || jjk

103 19 1

" Cuộc sống cho anh gặp em "…

tiệm bánh anh và em || oneshot || pjm

tiệm bánh anh và em || oneshot || pjm

56 7 1

"Cảm ơn anh, người lạ!"…

[Boboiboy] Confession

[Boboiboy] Confession

267 31 2

Dạo này mình bị mê mấy bộ truyện viết theo kiểu confession hoặc các nhân vật nhắn tin qua lại với nhau ấy. Song, cũng như mấy chap đầu của bộ "[Boboiboy] Bất hạnh" kia có vài chỗ bị thiếu logic (mình đã đọc lại sơ qua) nên bộ fic này đã ra đời nhằm góp phần vào việc phác họa và phản ánh tâm lí của các nguyên tố. Bộ này ít nhiều gì cũng coi là phần Oneshort/Ngoại truyện của bộ kia đi ha?* Mình cũng cần phải giải thích trước, những sự việc xảy ra trong fic "[Boboiboy] Confession" này là những sự kiện của dòng thời gian hiện tại. Còn fic "[Boboiboy] Bất hạnh" kia lấy bối cảnh trong quá khứ, lúc mới chỉ có bộ ba Ori.Mình mong truyện sẽ nhận được sự ủng hộ của mọi người!! Nhân vật thuộc về Monsta, mình chỉ là một tác giả viết về các nhân vật mà mình yêu thích. Nguồn ảnh không thuộc về mình! OOC! Couple: Thorn x Cyclone, Solar x Thunderstorm, Ice x Blaze x Ice, Earthquake x Lunar, Fang x Boboiboy, Flower(Flora) x Cloudy (Boboiboy fanmade).Emotions!!Au…

Parallel hearts

Parallel hearts

89 16 4

Ở thế kỉ thứ 19 nơi nước Anh xinh đẹp, có một vị hoàng thái tử tên Choi Soobin, trước khi lên ngôi, cậu đã xin vua cha cho phép bản thân đi du ngoạn khắp nơi để mở mang tầm mắt, sau đó sẽ trở về để kế vị ngai vàng quý báu. Nhưng cậu đâu có ngờ, chính sự quyết định ấy đã làm cuộc đời cậu rẽ sang một hướng khác. Yeonjun là một chàng vũ công ba lê, từng sống trong tiếng hò reo ngưỡng mộ của muôn người, là kẻ đã quen đứng dưới anh hào quang và những tràng pháo tay ròn rã, song, sau tất cả, mọi thứ bây giờ chỉ còn là vang bóng. Choi Soobin, một vị hoàng tử mà tương lai sẽ kế vị ngôi vua, ngồi trên bao sự tôn kính, sùng bái và sẽ trở thành kẻ quen với tiếng hò reo của thần dân khi bản thân xuất hiện. Hai cuộc đời tưởng chừng như chẳng liên quan gì tới nhau ấy, vậy mà quá khứ của người này và tương lai của người kia lại giống như hai đường thẳng song song và chính thực tại, nơi dinh thự cổ kính giữa chốn rừng sâu ấy lại là giao điểm, là hồi chuông đánh động trái tim của hai con người. Liệu rằng cậu chuyện tình yêu này sẽ đi tới đâu, khi một người thuộc về ngôi vàng quý báu, còn một kẻ lại thuộc về dư âm của ánh đèn sân khấu đã tắt?( chuyện không dựa trên bất kì sự kiện lịch sử thực tế nào cả)…

Nấu ăn là một nghệ thuật

Nấu ăn là một nghệ thuật

115 3 1

Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&&#₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)&#*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…