sau khi em cứu được tất cả mọi người, không ai phải chết cả, em được mệnh danh là "anh hùng của touman" nhưng một hôm nọ họ đưa một cô gái ra mắt và nói đó là bạn gái họ. lúc đó em nhói đau trong tim, em tự hỏi tại sao. ôi em ơi em yêu họ rồi...Thế thôi nha mn còn muốn hiểu hết thì đọc đi sẽ biếtbố này là alltakemichi, boy love nên bạn nào không thích thì out truyện nhađây là bộ truyện đầu tiên của kota nên ó gì sai sót thì mong mọi người chỉ điểm để kota khắc phục nha…
~ Đây là truyện của 2 đứa fan lầy lội và bựa nên m.n thông cảm cho ~ • Truyện có phần hơi vi diệu nhưng nếu có vài chi tiết giống thật thì đó cũng chỉ là trùng hợp mà thôi•• Vì truyện là về phỏng vấn Utaite nên sẽ cần rất nhiều câu hỏi nên m.n làm ơn cmt câu hỏi giùm con Au này ạ •• Ko bik vì lí do gì mà tui lại để bìa truyện như thế. Chắc tại hết ảnh•-------------------- Arigatou-----------------('ω')…
Đây là câu chuyện về couple Shinshi. Fan Ran hay Shinran ko nên xem kẻo rước bực bội vào thân nhưng chỉ mấy chap đầu thôi. Ko nói về chuyện trong DC mà đây là câu chuyện mình tự đặt nhaDo đây là lần đầu tiên mình viết truyện nen có j sai sót mong mn bỏ qua nhoa…
"Nè Rin " "Hửm""Rin có yêu Len ko ?""Uk!Rin rất yêu Len,Len là Người anh trai đáng yêu của Rin mà !"Kể từ ngày đó ... Em như gai hoa hồng đâm sâu vào trái tim tôi .…
Một người con gái mang vẻ diễm áp quần phương tuyệt luân,tâm hồn băng thanh ngọc khiết,nụ cười câu hồn đoạt phách và ôn nhuận như nhu ngọc,khi sương tái tuyết,lê hoa đái vũ,song đồng tiễn thủy,nàng tựa dư huy mỗi khi bình minh đến nhưng lại mang số phận chết chóc,nàng chẳng thể được sống hạnh phúc giống bao người mà phải chịu những cực khổ đớn đau mà vốn dĩ chẳng thuộc về mình.Bởi nàng đáng lẽ ra KHÔNG-ĐƯỢC-TỒN-TẠI, nàng xuất hiện trên đời cũng đã là đại trọng tội rồi.Hễ nàng có mặt trên thế gian nào đều đem đến cho tất cả sự đảo huyền.Người đời từng nghe một người hay nói về nàng qua đoạn thơ sau :"Người đẹp lắm,đẹp đến độ bế nguyệt tu hoa Bách bàn nan miêu,mỹ bất thắng thu Khuynh quốc khuynh thành,mạo tự thiên tiên Ấy vậy nàng nào có màng đến điều ấy Nào có để trong tâm trong lòng cơ chứ Nàng chỉ biết giúp dân,diệt ác thôi Dẫu có phải chịu khổ sở bao lần đi nữa Nàng vẫn kiên trì làm tiếp điều đó Kể cả lúc bị hắt hủi,phỉ báng vẫn vậy Để khi lìa xa để lại nỗi sầu bi cho cõi phàm Làm bao người nguyện được chết thay cho nàngLiệu bọn ta còn thấy được nàng lần nữa không nhỉ?Tân nương xinh đẹp của ta ơi,sao nàng lại cứ gieo rắc thương nhớ cho cõi đời này vậy?Ta hận nàng lắm,ghét nàng lắm nhưng lại chẳng thể bỏ đi tình yêu sâu đậm ta dành cho nàng được.Nếu có kiếp sau chắc chắn ta sẽ không phạm lại lỗi lầm khi ấy nữa,sẽ không để nàng phải đơn độc như thế nữa đâu nên hãy chờ ta nhé tân nương ngốcP/s Thơ dở,sorry…
Tác giả: HaNaBinThể loại: Action, Drama, Fantasy, RomanceSố chap: 23 chap và 2 ngoại truyện.Disclaimer: 12 chòm sao.Mở đầu: Cuộc chiến 1000 năm trước.Tình trạng sáng tác: Chưa hoàn thành.Rating: K+Nội dung:Cuộc chiến 1000 năm trước giữa các thiên thần và ác quỷ đã kết thúc từ lâu. Nhưng tất cả vẫn chưa dừng lại ở đấy.Một ngàn năm sau...Những thiên thần và ác quỷ ấy...Những câu chuyện của họ....Trách nhiệmTình yêuHận thù...Tất cả sẽ đi về đâu và những người yêu nhau có được bên nhau mãi..." Phải chi em chỉ là cánh hoa nhỏ bay giữa nhân thế...Ta nguyện là cơn gió đưa em bay đi khắp chốn trần gian..."…
Cái tên "Minh Dương" vốn gắn nghĩa với 'ánh mặt trời rạng rỡ", nhưng suốt gần 30 năm cuộc đời, hắn chưa từng cảm nhận được "tia nắng" ấm áp nào trong tâm hồn. Thứ mà Dương gọi là "hy vọng về một cuộc sống mới thoát khỏi ám ảnh thơ ấu bị bạo hành và tội lỗi quá khứ" cũng giống như ánh nắng vào những ngày giăng mây vậy- khó mà lọt qua được tầng vân phủ, chỉ có thể le lói mờ nhạt. Đó là cách hắn sống suốt bao năm cho tới khi gặp cậu thanh niên ấy- Thanh Tùng. "Cuộc đời tôi chỉ toàn bóng tối thôi, cậu còn trẻ, hãy sống tuổi thanh xuân rực rỡ của riêng cậu đi, đừng dính đến tôi..." "Cuộc đời anh "toàn bóng tối" sao?... Vậy hãy để em làm ánh nắng của cuộc đời anh nhé! Dù sao thì... anh vốn đã là ánh Mặt trời sáng nhất trong tâm trí và trái tim em rồi mà! Truyện đầu tay của tác giả nên có sượng sượng, sảng sảng, cringe cringe chỗ nào cũng mong mọi người hoan hỉ góp ý nhỏ nhẹ...( ^ω^ ) . Lưu ý! Truyện thuộc thể loại BL, niên hạ. Có thể có vài chi tiết gây khó chịu nhưng hãy yên tâm, tình yêu của các nhân vật đều không đi ngược chuẩn mực đạo đức về tuổi tác!!!…
Tục ngữ nói, thà rằng đốt sai hương, không thể bái sai miếu, ta rồi lại phạm vào kiêng kị, tiến vào một tòa quỷ miếu cầu duyên! Trong lúc vô tình, liền trêu chọc tới khí thế khiếp người rồi lại đẹp mắt như vẽ Lệ Quỷ, đối với ta dây dưa không ngớt thao túng tiểu quỷ dưỡng quỷ thầy từ trên trời giáng xuống, muốn mạng của ta Luyện Thi, ở ẩn lấy yêu quái ngo ngoe muốn thử, muốn ăn lòng ta tu Tiên! Thiên kì bách quái quỷ dị đồ vật bắt đầu tầng tầng lớp lớp! Ta quả thực khóc không ra nước mắt hắn cũng tại mỗi một lần nguy hiểm tới gần thời điểm nhanh nhẹn xuất hiện, thanh âm réo rắt như chuông và khánh, rồi lại kiên quyết như kim thạch: Ai dám động đến Lục Kiều Mạch một phần, ta nhất định lấy vạn quỷ mở đường, nghìn yêu cùng đáp xuống, đem người lúc giữa hóa thành địa ngục!…
Văn án:【 chính văn đã kết thúc 】Bệnh kiều cố chấp quân nhân vs cậy mỹ hành hung thanh mị nhiếp ảnh giaTrong quân đội tất cả mọi người đều biết, bọn họ lục đội trưởng trên lưng có một chỗ khoa trương nùng liệt hình xăm.Giống một bức họa, dùng nhất dày đặc sắc thái cùng nhất tươi đẹp bút pháp họa tiếp theo chi anh đào dây đằng.Có viện cương nữ bác sĩ trộm hỏi hắn: "Này chỗ hình xăm hay không là kỷ niệm một người?"Lục Chu thần sắc nhạt nhẽo, vê diệt yên: "Không có."Ta ái trầm trọng, ích kỷ, hắc ám, tuyệt vọng, mà ta yêu ngươi."Ta nghĩ nhiều đem ngươi nhốt ở không thấy thiên nhật phòng, nghĩ nhiều đem ngươi trái tim thượng thuộc về người khác bộ phận đều một chút một chút đào ra, nghĩ nhiều dây dưa không rõ, nghĩ nhiều lần lượt chiếm hữu ngươi, muốn nghe đến ngươi khóc kêu, nhìn đến ngươi sợ hãi, nhìn đến ngươi khuất phục.-- Lục Chu nhật ký…
đây là lần đầu mình viết truyện nên có sót mong các bạn đóng góp í kiến --------------Nhật Bình là một cô gái người Việt Nam qua Nhật Bản du học mà không biết tai hoạ ập đến lúc nào chẳng hay…