Truyện sưu tầm
A…
you are my shunshine, my only shunshine~~em bảo anh bỏ thuốc, anh bỏ đượcem bảo anh bỏ rượu bia, anh cũng sẽ bỏnhưng còn việc bỏ em... thì đến hết cuộc đời này anh nhất quyết sẽ không làmCảm ơn em đã đến với anh... Cảm ơn em,đã dành hết thanh xuân bên anh. Cảm ơn em đã cho anh biết thế nào là tình yêu Cảm ơn em, cô gái tuổi 17Anh yêu em, mãi yêu em...m i n y o o n g i - k i m a m i…
tác phẩm đầu tay nên cũng không chắc có như mong đợi nhưng tớ lại rất thích ngược và sìn sakusa nên fic này sinh ra dành cho ai giống tớcác cậu có thể request thêm vài người khác ở dưới comment nhapls enjoy…
Fic này là Bắp lấy ý tưởng từ một truyện Bắp đọc khá lâu rồi ^^ Chả là thích cái nội dung cốt truyện đó quá mà không nhớ tên... nên edit lại luôn ^^Sẵn đây có bạn nào biết hoặc đọc rồi thì đừng nói Bắp đạo truyện nha ;∀; Bắp chỉ mượn hoi... Bắp chỉ viết lại theo trí nhớ của mình thôi nha :))Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ❤ Love all…
Việt Cường tìm chỗ trú mưa cho một con mèo hoang, rồi vô tình gặp Duy Thuận ngồi bơ vơ trong một ngõ cụt.Thanh xuân vườn trường.Bad boy hay đánh nhau x Con ngoan trò giỏiTiến độ: 2/3***cook vội trong lúc high 6789 tiến lênhãy gọi tôi là sảnh con…
"Em đánh giày cho cậu sạch lắm, cậu dẫn em đi theo cậu được không." ... Tú Bân sau chuyến đi học hỏi dài đằng đẳng ở Mỹ thì quay về VN, vì một số chuyện trong quá khứ mà giấc mơ trở thành một quân nhân không thể trở thành được nữa. Tự cảm thấy bản thân có tài năng về viết lách, nên Tú Bân quyết định từ bỏ ước mơ của mình để hướng sang một trang khác. Không còn sống trong ánh hào quang, mà quyết định trở thành một con người bình thường...liệu anh đã đi đúng hướng hay chưa ? Nhiên Thuân lớn lên trong một khu ổ chuột giữa Sài Gòn, chỉ nghe rõ được một bên tai, và hai ngón tay ở tay phải bị tật. Vốn dĩ nơi đầy màu sắc ấy không chứa nổi em, chỉ có thể hằng ngày xách theo một hộp gỗ lớn, đánh giày cho người qua đường. Cho đến một ngày có ai đó vô tình điểm vào sắc đen trong cuộc đời em một áng mực trắng tinh khôi. Hai con người cùng với hai xuất phát điểm như thế sẽ đi về đâu, liệu cuối con đường họ bước là gai góc hay cành hoa trải dài. ______Bối cảnh: Sài gòn 1930WARNING ❗️❗️❗️Không đề cập đến chiến tranh, không lấy ý tưởng lịch sử, chỉ lấy bối cảnh không lấy hoàn cảnh. Nếu nhạy cảm về lịch sử xin đừng đọc fic của mình, lượng kiến thức hạn hẹp của mình sẽ vô tình khiến bạn khó chịu. Có chi tiết phi logic, xin đừng xoáy sâu vào sạn trong fic. KHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬCre ảnh bìa: 1209sby, Sbjunit, Yeonbinlab…
Tác giả: Bán Tiệt Bạch TháiTình trạng: Hoàn gốc, đang editSố chương: 70 chính văn, 4 ngoại truyệnVì quá thích bộ này nên mình quyết định edit tiếp. Chương 1-28 đã được edit bên wattpad của nhà khác và thấy bạn bên ấy drop lâu quá nên mình quyết định tìm nguồn và dịch tiếp.Link chương 1-28: https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fwww.wattpad.com%2Fstory%2F249857701%3Futm_source%3Dios%26utm_medium%3Dlink%26utm_content%3Dstory_info%26wp_page%3Dstory_details%26wp_uname%3DHaVy23%26wp_originator%3DKlOlDmm9tjUEsKbl3PhoRVogMqaOGjmDZabWJdnkzmw5kXtA0VEMb6NVuy3MjE8DTUp18U49SAUBFzTVh6YwH%252BdgwLFUT5CQByPtCSu%252F3l8fMef5IsDq%252BdsruNdRuXbV%26fbclid%3DIwAR2wkiG0dK9VwKSLLwkpJ1iFXgiH2pDUPzHbbrnVHrhM1mhjtnRuAh2E83Q&h=AT1XVoxNvZa1jYnCNjVvxEbie6FdDvJAAO_ImdPXcD68Rwhjo-UuzUc_GcCO65Q3qO84P5fpIJAWfYJ5NINg1zGDLfykw9RqPKqyk6G76Ced0NqiAqjlqUzs8yh8xXiPX2LwjgMình có nhắn bạn bên wattpad nhưng chưa nhận được câu trả lời, nên mình quyết định thầu tiếp bộ nàyTruyện được edit phi lợi nhuận, nghiêm cấm re-up trên mọi mặt trận. Nếu xảy ra re-up mình sẽ để pass nhéCác vấn đề liên quan đến truyện có thể thoải mái bình luận bên dưới, mình hoan nghênh tất cả ý kiến đóng góp của bạn đọc. Mình đi làm rồi nên thời gian có chút bận, đang dịch nên sẽ tranh thủ mỗi ngày 1 chươngCác bạn ủng hộ mình bằng cách thả sao và bình luận nhé <3 Wordpress: https://wordpress.com/view/xiaozhendotcom.wordpress.com…