Một chiếc fic lấy cảm hứng từ bài hát The Truth Untold của BTS. Câu chuyện phía sau bài hát là truyền thuyết về loài hoa Smeraldo: Tình yêu vụng trộm của chàng quí tộc đã có gia đình nhưng lại phải lòng cô hầu thấp kém. Họ có kết tinh của riêng mình nhưng bị vợ chính thất phát hiện và muốn sát hại đứa con của hai người. Gã quí tộc vì bảo vệ con trai nên đã nhờ người đem con của mình bỏ trốn, đứa con bị giấu ở một lâu đài hoang vắng, cũ kĩ. Nối tiếp câu chuyện là chuyện tình của "đứa con rơi" khi phải lòng một kẻ trộm KOOKTAE | Fanfic…
Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên ThuThể loại: Xã hội, tâm lý, tự truyệnĐộ dài: Chưa xác định ♧♧♧"Lưu Hạ, em muốn đi đâu?""Phương Triều, anh từng đến nhà thờ Bangor Cathedral chưa?""Em muốn đến đó? Vậy anh sẽ đưa em đi.""Không, em muốn nói là, ở nơi đó... có một câu nói mà em muốn nói với anh lúc này."..."Phương Triều... Peidiwch atal footstep fy!"***"Bách Vĩ! Đừng đi...""Phương Triều, Lưu Hạ nói muốn đến một nơi, em cũng muốn đi đến đó!""Em biết cô ấy ở đâu?""Không biết!""Vậy em muốn đi đâu?""... nơi không có Phương Triều."..."Phương Triều... đừng ngăn bước chân em!"…
Thể loại: 1×1 hiện đại cường công cường thụ, công sủng thụ, gương vỡ lại lành có H VĂN ÁN Taehyung và Jungkook thuộc hai tổ chức khác nhau đối địch nhau, nhưng lại trao tim cho nhau. Sự ngăn cách của tổ chức và sự đau khổ dằn vặt giữa yêu và hận khi nhận ra người mình yêu là kẻ thù đẩy cha mẹ mình đến cái chết TIẾN ĐỘ: chưa hoàn thành…
Jennie là cô bạn gái bé nhỏ của Jisoo và vô tình Jennie gặp Kai và từ đó 2 người qua lại với nhau mà không cho Jisoo một buổi tối Jennie đi cùng Kai qua một quán cafe nọ và vô tình Jisoo cũng ở đó Jisoo đã nghe hết cuộc nói chuyện của Jen và Kai Jisoo mới hiểu ra từ lúc Jen gặp Kai cô đã thay đổi và ko còn như trước lúc cô về nhà và lúc đó Jen cx về và Jisoo nói ctay vs cô lúc đó cô cũng đồng ý nhưng cô không hề biết anh ta chỉ lợi dụng cô.. Soo à em xin lỗi😞…
Trong này sẽ tập hợp những bài chúc mừng sinh nhật Kakashi-sensei. Được đăng tải vào ngày 15/9, cũng là sinh nhật của Kakashi-sensei đẹp trai. À mà bí ý tưởng thì truyện sẽ hoàn nha, có ý tưởng thì mình sẽ đang truyện.Lưu ý: Có hint Obikaka nha! Truyện sẽ có vài nhân vật vẫn còn sống mặc dù trong chính truyện đã chết.…
Anh là một cậu con trai độc nhất vô nhị của Liễu Gia . Học giỏi , lạnh lùng , đẹp trai , cao , lãnh khốc . Cậu là cậu ấm thứ 2 của Hạ Gia . Học giỏi , dễ thương , dễ gần , trắng , nụ cười tỏa nắng ( như tiểu đại mỹ thụ) . Ngày xưa a và cậu học chung và a thường xuyên bắt nạt cậu , vì khi lên cấp 3 thì dường như nhìn cậu càng giống một cô sinh viên hơn là 1 cậu sinh viên nên a hay bắt nạt . Chuyện j sẽ xảy ra mọi ng tự đoán nhé 😚😚😚…
Tên truyện - Hồi kếtTác giả - Trúc MyThể loại - Fantasy, Romance, AngstLời từ tác giả - Câu chuyện được lấy bối cảnh ở châu Âu thời xưa, trên những địa điểm và những con người không có thật trong sử sách, kể về hy vọng và khao khát tưởng chừng rất đỗi bình thường nhưng lại không thể nào có được.(Truyện còn được đăng tải trên Wordpress của mình blurianrose.wordpress.com)…
Cuộc sống bình thường của bản thân khiên cho Hoa Mộc Linh luôn có suy nghĩ là mình chỉ là một nhân vật nền trong cuộc sống của những người khác . Suy nghĩ ấy cùng với được nhận nuôi từ một gia đình khá giả khiên cô trở nên ít nói trầm tính và suy nghĩ đó ngày càng nhấn sâu vào tâm trí cô . Nhưng rồi mọi thứ đã thay đổi , từ suy nghĩ đến bản thân cô . Một người đã thay đổi cô , thay đổi toàn bộ suy nghĩ cũ rích ấy . Là ai đã thay đổi ? Chuyện gì đã xảy ra ? Các bạn hãy đón xem câu chuyện này !…
Thể loại: Đời thường, Học đường, Lãng Mạng,......Tôi là Trần Minh Nhi bình thường thì rất hoạt bát, năng động, mạnh mẽ về bề ngoài bên trong rất nhút nhát yếu đuối, luôn làm bạn bè xung quanh tôi cười, tôi không biết nịn nọt mà có thể để mọi người trong lớp quý mình mới hay. Nhưng nếu có cái gì đó thay đổi dù chỉ một chút thì tôi cũng liền thay đổi ngay trở nên trầm tính, ít nói, bí ẩn, không còn ở gần những người bạn của tôi chẳng hạn như vậy. Tôi luôn có một mơ ước là sang nhật học........Và ......Đọc đi rồi biết. :3 Lưu ý: Câu chuyện trong trí tưởng tượng của tác giả. Không thích đọc đừng vào okBye bye ♡♡ >\\\<…
#loinoidau Trong mỗi con người họ đều có những góc khuất không muốn để ai biết đến hay chạm đến. Dù hằng ngày bạn luôn thấy họ tươi cười, hoạt bát, ít khi giận dỗi... Nhưng một lúc nào đó, không có ai kế bên những cảm xúc bị họ dồn nén sẽ vỡ bờ, cảm giác dường như thế giới đang sụp đổ, nhiều suy nghĩ tiêu cực sẽ xuất hiện làm họ muốn kết thúc ngày hôm nay ngay lập tức, nhưng không... Không được họ không thể ích kỉ như thế ! Họ còn gia đình, bạn bè, người quan tâm họ và người họ quan tâm. Hôm nay vấp ngã ngày mai đứng lên và bước tiếp. Không chừng những gì hôm nay được xem là bi kịch của bạn nhưng ngày hôm sau nó có thể là hạnh phúc. Vì thế hãy để chính bạn và cả tôi yêu họ hết ngày hôm nay, được không?…
OhmPaWat 21t là chàng trai ngốc và đã yêu thầm Nanon người làm trong nhà Ohm vì tai nạn xe năm xưa nên đã như 1 đứa con nít 10t Nanon vô tình bị những tên côn đồ ức hiếp hên lúc đó có bame của Ohm vô tình đi ngang và cứu thoát nên Nanon đã cảm kích và mang ơn nên đã vào gia đình của Ohm để làm giúp việc riêng cho nhà Ohm Nanon đã được 20t bame mất từ lúc Nanon chỉ mới 5t…
Tết là dịp để mọi người trong gia đình sum họp, dẫu có trong hoàn cảnh nào, dù khó khăn hay cực khổ, chỉ cần có người thân ở bên, cùng nhau ngồi bên mâm bánh, nói với nhau lời chúc tốt đẹp đầu năm. Thì dù cho sau đó có khó khăn gì phải đối mặt, nỗi đau nào bất ngờ sẽ đến, chúng ta cũng không tiếc nuối vì tháng ngày chúng ta đã bỏ quên. Bởi vì chúng ta vào giây phút hạnh phúc nhất đã từng biết trân trọng.…
nó và hắn : hai thế giới khác nhau, tình cờ gặp nhau, và đem lòng iu thương nhau. nhưng chuyện tình cảm ko bh đơn giản như thế. họ bắt đầu xảy ra mâu thuẫn. liệu tình cảm của họ đi đến đâuu?????~> truỵên này là bộ truyện viết đầu tay của mk nhannnn. các pạn đọc và cho ý kiến ạ…
| Tập Truyện Ngắn - Tản Văn |ĐI GIỮA ĐỜI NGƯỜITác giả: Lạc Mỹ Xuyên Thu***Đời người... đời người...Cuộc đời của mỗi người đều là một câu chuyện.Có thể là một câu chuyện nhạt nhẽo, cũng có thể là một câu chuyện đầy niềm vui, và đôi khi là một câu chuyện chứa đầy nước mắt và chiêm nghiệm.Tôi là một vị khách, vô tình bước qua đời họ. Tôi trông thấy, tôi thấu cảm, và tôi viết.Viết nên một câu chuyện, câu chuyện về đời người. ...Đi trên đôi chân, lãng du miền đất kháchGiữa chốn hoa đèn, tĩnh lặng phút suy tưĐời người như gió, thoảng qua dòng hồi tưởngNgười của đời người, thấu cảm và ưu tư...Tiếng ai gọi về trong ký ứcVọng bên tai điệu hát ân tìnhHoài niệm một thời tà áo trắngThu sang còn nhớ một bóng hình.Tiếng Vọng Hoài Thu - bao gồm những cảm xúc nhẹ nhàng, những tình cảm sâu lắng trong tâm trí mỗi con người không thể nói ra.Mỗi câu chuyện là mỗi số phận mảnh đời cô tịch trong mỗi nhân vật.Giống như đối với mỗi đời người chính bản thân đều là nhân vật chính.Sẽ có những tình cờ... sẽ có những khó khăn... sẽ có những cảm xúc chân thực trong cuộc sống.Tựa như Hoài Thu!Hoài trong hoài vọng, thu trong mùa thu.Hư vô không thực, lại như luôn tồn tại trong tâm hồn của con người.***Gió mang một chút ấm áp thổi về với thời gian...Để tồn tại dư âm nỗi nhớ còn sót lại.-Hoài Thu-…
Đây là câu truyện đầu tiên mình viết và nói về cuộc sống của một cô học sinh đang cảm thấy mọi việc xung quanh mình dần trở nên vô vị,cô ấy muốn kể lên câu chuyện của bản thân mình mong nhận được sự quan tâm, chia sẻ và khích lệ về cuộc sống của cô ấy đang trãi qua.Một cuộc sống mà mình cũng không biết diễn tả làm sao, bình thường như bao người, hay là nó có thể vui vẻ hoặc là mang một chút cảm xúc gì đó.Mình cũng ko rõ nữa nhưng mà mong mọi người thích nó, có thể đọc để giết thời gian hay là cảm thấy mình thật sự cần một lời động viên vì cuộc sống đang trong tình trạng vô vị, bế tắc hay muốn tìm người để chia sẻ, đồng cảm thì mình rất sẵn sàng. Mặc dù có thể mình không phải là người giàu ngôn từ ,văn thơ và cũng không giỏi thể hiện cảm xúc nhưng mình có thể cảm thông và chia sẻ cho bạn một phần gì đó cũng được. Nếu mọi người đang cần được chia sẻ thì một người nào đó lắng nghe câu chuyện và tâm sự cùng bạn thì cũng tốt hơn đúng không. Mình mong có thể nhận sự ủng hộ và tin tưởng để có thể tâm sự cùng mọi người.…
"A...biển kìa, chạm vào nó chắc sẽ tuyệt lắm. Nhưng mà nhé, tôi... không thể""Tại sao?""Vì nếu như thế, kí ức của tôi...sẽ quay lại mất"Không phải là một câu chuyện bi đát hay ngọt ngào như những bài hát cổ tích. Chỉ đơn giản là cuộc đời tôi, không cho phép tôi được sống một cách bình thường. Cơn gió kia, bầu trời kia, tia nắng kia, bài hát kia, hay cả, mặt biển kia, tất cả, tất cả chỉ là phù du mà thôi, nếu ngày nào đó, có ai đó, chỉ đơn giản là gọi tên chúng-những kí ức của tôi, thì tôi sẽ thấy được phép màu. Thật đấy! Nhưng, nếu thấy được phép màu, thì kí ức sẽ quay lại, nếu chạm được vào phép màu, thì kí ức quay lại mất!…
Hạnh phúc có chăng là cảm nhận sự ấm áp...Hạnh phúc là khi ta cảm nhận sự yêu thương...Hạnh phúc là sự thỏa mãn ham muốn của bản thân mình...Hạnh phúc là một điều gì đó xa vời tồn tại trong cảm xúc...... Và có chăng hạnh phúc là được sống, được yêu thương hay đơn giản là được... mỉm cười!?Hạnh phúc! Có đôi khi chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, giống như cuộc đời con người, vẫn mãi chỉ là những hạnh phúc thoáng qua, có khi không thật nhưng lại khiến cho người ta hoài niệm...…
°•Tập Tản Văn•°Những Lá Thư Không Bao Giờ Gửi...Tác giả: Lạc Mỹ Xuyên ThuThể loại: Tản văn, tùy bút♤♤♤Giới Thiệu♤♤♤Cuộc đời con người đôi khi mơ hồ như màn sương sớm, chúng ta mãi mãi không thể biết điều tồi tệ gì sẽ đến với ta ở phía trước... Và rồi thì chúng ta cũng phải đi, có đi rồi, chúng ta mới nhận ra ta còn rất nhiều điều cần học, ngã rồi, chúng ta mới học được cách đứng lên... Nhưng có đôi khi, chúng ta cũng phải mệt mỏi, còn có quá nhiều chông gai phía trước mà điểm dừng của nó mãi mãi chẳng bao giờ có. Cho đến khi chết, chẳng có một điểm dừng nào cả, linh hồn chúng ta sẽ lại phiêu linh, và rồi tự hỏi, liệu rằng kiếp sau, chúng ta có được hạnh phúc?!Vậy nên, hãy cứ sống cho hiện tại, hãy cứ yêu thêm một chút khi còn có thể, hãy học cách trân trọng những gì đang có, và đừng tiếc nuối quá nhiều khi đã mất đi, vì chính chúng ta đang học cách buông bỏ những gì không thuộc về mình, học cách nắm lấy những điều ta đáng được nhận...Hãy sống cho hôm nay, mặc kệ ngày mai là bão tố...Hãy giữ lại những kỉ niệm và buông bỏ quá khứ đi. Vì kỉ niệm là để nhớ, còn quá khứ, đôi khi chẳng thể nào quên... đừng học cách quên đi điều gì cả, mà hãy học cách buông bỏ và xem nó là động lực để tiếp tục con đường phía trước...Hãy cho chính bạn... một cơ hội để sống!…