được luôn |hieuthuhai_leduongbaolam|
lowercase sản phẩm của trí tưởng tượng, không thực, đừng có tin, ai tin thì chịu =))đừng suy nghĩ nhiều khi đọc, nhẹ nhàng thôidù chỉ là tiểu phẩm nhưng vì họ đáng yêuthích cái cách mà họ hơn thua…
lowercase sản phẩm của trí tưởng tượng, không thực, đừng có tin, ai tin thì chịu =))đừng suy nghĩ nhiều khi đọc, nhẹ nhàng thôidù chỉ là tiểu phẩm nhưng vì họ đáng yêuthích cái cách mà họ hơn thua…
Một câu chuyện nhẹ nhàng, thơ ngây. Chút hài hước, chút sâu lắng của tuổi học trò sẽ làm người đọc như tưởng mình là nhân vật chính, cùng hoà mình vào khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời.Nội dung:Cô là một nữ sinh bình thường, cậu là thanh xuân của cô.Hai người gặp nhau lần đầu từ bé, nhưng cả hai không có ấn tượng gì với nhau. Hai năm sau, cậu trở lại làm hàng xóm của cô. Câu chuyện bắt đầu từ đây.P/s: Nếu ai đọc truyện của mình thì mình mong mọi người sẽ cmt, nhận xét về 'tác phẩm' của mình. Khen hay chê gì cũng được, mình chỉ hy vọng mọi người sẽ góp ý lịch sự vì mình yếu đuối lắm:((((Yêu mọi người <3…
nhân vật: Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến..nhân vật là thật và không thuộc về mình....thể loại: đam mỹ, ngọt, sủng, chủ x nhân viên, không biết có ngược hay không... tổng tài sủng thụ công x nhân viên thư ký thụ. .. ." ôi chao bánh bao ác ma vậy mà là boss huhu sống không ổn rồi..."" ấy bảo bối đừng khóc, áy áy vô vị"------_____------đây là cp chính còn hai hoặc ba cp phụ mình thêm vào....đậy là đam nhé ai không thích thì đừng xem nhé...mình không có nhu cầu xây nhà mà nhận gạch đá xi măng đâu...à mình là Mưa mong m.n ủng hộ ...cuối cùng...........XEM VUI VẺ...…
một ngày tôi về lại căn nhà trên đồi của người bà đã mất, tôi tìm thấy cuốn nhật kí này, cuốn nhật kí của bà khá cuốn hút nên tôi quyết định chia sẽ với các bạn bằng ngôi kể người ngoài truyện…
"Rung động" Hôm nay là ngày Mùng một tháng bốn , Là ngày nói dối . Tôi mặc cho hôm nay là ngày gì , mặc cho thời tiết có đột ngột chuyển xoay ,..mặc cho ai đó chỉ là đang nói dối ... TÔI vẫn vững như kiềng ba chân ...Và Những gì hôm nay tôi viết cho Người tôi thương đều là thật lòng ....Tôi biết người thương của tôi cũng vậy , ba trăm sáu mươi lăm ngày Anh đều không hề nói dối tôi , và cả Người hâm mộ ...."CẢM THÔNG"Người Thương của tôi ơi! Xin anh hãy thông cảm cho những điên cuồng của tôi , xin Anh hãy thông cảm cho những tiếng la hét của tôi , xin Anh hãy thông cảm cho những giọt nước mắt vô tội của tôi ...Chỉ vì khi cùng anh vượt qua bao thăng trầm , cảm xúc của tôi được anh làm cho rung động .Thực ra 'Tôi là đứa con gái hay nói dối ...Tôi nói dối rằng tôi là đứa con gái mạnh mẽ , là đứa con gái luôn tự biết kìm nén cảm xúc của mình..Nhưng vẫn lo sợ ..sợ rằng khi đứng trước mặt Người Thương tôi có làm được điều đó không!.Sợ .…
Cuộc sống của tôi rất hạnh phúc cho tới một ngày. Sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, ba mẹ yêu thương, gia đình khá giả. Có khi tôi đã tự tin rằng nói mình chính là người hạnh phúc nhất quả đất này. Nhưng nào ngờ cuộc đời trớ trêu. Vào một buổi chiều khi học về , thấy tiếng động lạ bèn núm vào một góc tường thấy ba mẹ mình bị người ta đánh đập ngay sau đó bị giết trước mắt. Sau đó họ bước ra khỏi nhà rải xăng xung quanh nhà. Tôi quá nhỏ để kêu cứu vì nếu tôi lên tiếng thì tôi sẽ giống như ba mẹ, chỉ có thể nhìn họ ngay trước mắt chết như vậy, nhà thì cháy không còn gì. Một cô bé mới tròn 6 tuổi đã phải chứnh kiến cảnh này một cô bé ngây thơ vui cười kể từ giây phút đó. Cô đã thề sẽ khiến cho những người đó sống không bằng chết, chết không có đất chôn.…
Em là ai? Em đã lạc vào thời đại này và llấy đi trái tim anh... Và cuối cùng vào cái ngay hạnh phúc nhất đời anh, cái ngày mà hai chúng ta cùng dắt tay nhau đi dưoi con đường phủ đầy những bông hoa anh đào và cái ngày đó em cũng đã biến mat cùng những cánh hoa. Anh cũng đã đi tìm em, anh đã tìm cách xuyên không gian để tìm em... Người anh yêu…
Nó - Hoàng Bạch Khả Như (18t), tính cách lạnh lùng ít nói nhưng lại hòa đồng với bạn thân của nó, xinh đẹp cá tính, con gái của một doanh nhân thành đạt thế giới, nhưng nó lại là một cô gái thích sống cuộc sống bình thường giản dị không thích phụ thuộc vào gia sản của gđ...v.v...- Hà Thiên An (18t), tính cách nhõng nhẽo dịu hiền hay cười đôi lúc cũng lạnh lùng giống nó, đáng yêu dễ thương, con gái chủ cty ô tô đứng đầu thế giới, nhỏ thích du lịch mua sắm hàng hiệu, nhưng nhỏ không phụ thuộc vào gđ chính tiền nhỏ kiếm ra ở độ tuổi 15...v.v...- Thẩm Gia Nhi (18t), tính cách hòa đồng đôi lúc cục súc với nó và cô, xinh đẹp men lì, con gái một nhà thiết kế nổi tiếng thế giới, cô cũng vậy không thích phụ thuộc gđ cũng không thích là người thừa kế gia sản của cha mình....v.v....Tụi nó được mệnh danh là siêu quậy của trường Thanh Hoa Đài Loan, vì ba mẹ tụi nó bắt tụi nó là nhà thừa kế gia sản cỗ phần trong nhà, điều đó khiến tụi nó không thích nên đã dở trò quậy phá chọc tức ba mẹ....…
Không phải tình yêu, cũng không phải là tình bạn Mình và cậu ngồi cùng bàn,ba năm. Bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, đen trắng rõ ràng, luôn xoay tròn trong trí nhớ của mình. Bọn họ hỏi vì sao mình nhớ cậu rõ ràng đến thế.Mình chỉ nói, không rõ nữa, mọi thứ giống như sổ thu chi, tỉ mỉ cặn kẽ, không thể sai sót. Mình không nhớ rõ bọn mình đã từng nói những gì, làm những gì, cũng không rõ rốt cuộc là ai đã lén trộm bánh Chôcopie của ai. Thế nhưng, mình nhớ rõ cậu. Mình nhớ rõ ba năm ấy, dù cho mình nhìn về hướng nào thì trong ánh mắt vẫn tràn đầy hình bóng cậu. (Trân trọng gửi bài viết này,tới cậu - người ngồi cùng bàn.)…
Tình yêu giống như một loại chất xúc tác của cảm xúc, nó khiến con người ta trở nên vui vẻ, hạnh phúc nhưng cũng có thể biến con người ta trở nên lạnh lùng, cô độc. Vào một ngày trời nắng đẹp, hòa trong dòng người đông đúc của đường phố, hai con người tưởng chừng như đã quên đi tất cả mọi chuyện của quá khứ,nhưng có lẽ giây phút ấy khi hai ánh mắt chạm nhau thì dường như mọi sự chuyển động xung quanh đều trở nên thinh lặng, chỉ còn hai con người mang trong tim vô vàn những cảm xúc. Trái tim ấy thêm một lần nữa vẫn nâng lên từng nhịp đập, bao cảm giác nhớ nhung như ùa về. Họ cứ thế ngây ngốc mà nhìn nhau, có một loại nhớ nhung không tên cứ thế mạnh mẽ len lỏi vào từng ngõ ngách cảm xúc của hai người. Bao năm xa cách cứ ngỡ có thể quên đi tất cả nhưng khi gặp lại mới biết rằng: mọi thứ của những năm tháng về trước có thể thay đổi nhưng tình yêu dành cho con người trước mặt thì vẫn mãi vẹn nguyên như những năm tháng ấy, không chết lặng, không phai mờ. À hóa ra tình đơn phương lại ngây ngốc đến thế cả Tuấn Kiệt và Hoài Minh những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ đó họ đều đem lòng thích đối phương, chỉ là lời nói " Tớ thích cậu " năm đó chẳng ai kiên định nói ra, cứ thế mà họ rời xa nhau theo cách cơ bản nhất của tuổi trẻ-kết thúc 3 năm cấp 3. Còn nhớ ngày đầu tiên khi họ gặp nhau cũng vào một ngày trời nắng đẹp. Khi đó bọn họ mới bước chân vào trường cấp 3 còn mang theo bao xúc cảm hỗn độn trong lòng. Họ cứ thế từ hai người dưng trở thành bạn cùng lớp rồi cùng bàn. Những năm tháng ấy họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều thứ,chỉ là... mọi chuyện đều đã dừng lại ở những năm tháng tốt đẹp nhất. Ngày hôm nay hai con người, hai trái tim gặp lại nhau ngây ngốc chào nhau" Đã lâu không gặp"!…
Mình lấy cảm hứng của phim Kimetsu no Yaiba, đây là lần đầu tiên mình làm mong các bn đọc và cho mình thêm ý kiến có nhiều cảnh giống trong phim Kimetsu no Yaiba ạ…
Tớ tin rằng ở tuổi teen, các bạn sẽ có những vấn đề về cuộc sống mà tớ cũng gặp phải . Hãy cùng nhau vượt qua,hy vọng các độc giả có thể giúp tớ trải qua giai đoạn trầm cảm này.…
Lúc đầu chúng tôi gặp nhau thì lúc đó 2 chững tôi đã có tình cảm với nhau ? Và đã tìm hiểu được 2 tháng , và Nàng quyết định sẽ yêu chàng Nghĩa :v cuộc tình bắt đầu từ đó .. Chúng tôi rất hạnh phúc khi ở bên nhau ? Cũng có lúc chúng tôi cãi nhau vì chuyện không đáng không vì vậy mà chúng tôi xa nhau , cãi nhau để hiểu nhau chứ không phải để xa nhau ? Nhưng cũng có lúc tôi nứng :v và tôi với ảnh cùng dô nhà vệ sinh .. Ảnh hickeyy :v và hun tôi , Lúc đó tôi rất hạnh phúc vì được ngyeu hun , đôi khi tôi nhạt với ảnh nhưng ảnh vẫn cứ im lặng mà chịu đựng ^^ tôi không muốn làm cho ảnh buồn vì tôi thêm 1 lần nào nữa ? Vì tôi thương ảnh rất nhìu , thương hơn bản thân tôi .. Nhưng cũng có lúc nó nunglon lên :)) rồi đòi đụ tôiii , nhưng tôi không cho ? tại sao vì bgio chúng tôi còn quá nhỏ để làm chuyện ấy ? tôi rất nhậy cảm với những chuyện đó ? Tôi chỉ muốn 1 tình yêu đơn giản mà thoi.. Nhưng tiết cái là tôi quá nứng :v nên chịu đéo nổi :v nên đã đụ ảnh rồi ... hết chuyện :v thú dị thật đk mng .…
🌱Tác giả : Ngôn Lục Tiếu Ý🌱Thể loại : Xuyên nhanh, NP, thị giác nữ chủ, ngôn tình._______Văn Án_______Nữ phụ lẳng lơ bị đối tượng mình từng vứt bỏ giam cầm rồi!!?-----------🚫Chú Ý🚫------------▪Truyện mình chỉ đăng duy nhất trên wattpad không có đăng trên bất kỳ nền tảng nào khác!▪Với lại có những chương mình đã sửa lại, người re-up không biết có thể đăng lại cái cũ cho nên để đọc được bản hoàn chỉnh nhất của mình hãy đọc ở wattpad nhé!…
Lại danh 《 hoa đào ở gần chỗ 》《 ác độc nữ xứng mùa xuân 》Tác giả lấy tên phế, cầu không nhìnÔn Oanh: Ta thích ngươi.Lâm Tự Ngôn: Ân.Ôn Oanh: Nằm tào ngươi hảo hảo nói một câu ngươi cũng thích ta a.Lâm Tự Ngôn: Vô nghĩa có cái gì đâu có ?...Nàng Ôn Oanh ác độc nữ xứng làm lâu như vậyRốt cục làm một hồi cao ngạo vô cùng Bạch Liên hoa Nữ ChủNhân sinh bước ngoặt như vậy tiến đến? !Đây là một hồi chủ mưu đã lâu âm mưu vẫn là một lần bug xuất liên tục thử luyện?Nhân sinh đem nhân mài lâu như vậy, vì cho ngươi ở thích hợp nhất thời gian địa điểm sáng lênSói đội lốt cừu ảnh đế mỹ nhân VS nữ vương khí chất ác độc nữ xứng chuyện xưa ~Nội dung nhãn: Thiên tác chi hòa ngọt văn đô thị tình duyên vòng giải tríTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Ôn Oanh Lâm Tự Ngôn ┃ phối hợp diễn: Đánh đi ngang qua nhân vật ~ ┃ cái khác: Ta không là hư nữ xứng (╯° khẩu °)╯(┴—┴…
sẽ như thế nào khi ink sans là con người…
DLLTxNVT…
Truyện tình nhẹ nhàng, trong sáng tuổi học trò. Như Sao Trên Trời, Như Hoa Dưới ĐấtTác giả: 芳馬Thể loại: lãng mạn, vườn trường, thanh xuân.Thời gian ra chương không cố định, tuỳ theo tâm trạng của tác giả.Cuộc sống mà :v…