Ngoại truyện

Xin chào mọi người tôi là Shin, tên đầy đủ là Nohara Shinnosuke. Từ bé tôi đã nổi tiếng là cậu bé hiếu động, nghịch ngợm và rất mê gái đặc biệt là những chị gái xinh đẹp. Từ nhỏ tôi đã thích trêu chọc mọi người đặc biệt là trêu cậu bạn Kazama của mình. Mỗi lần thổi hơi vào tai cậu ấy cậu ấy sẽ mềm nhũn cả người sau đó thì xù lông lên mà mắng chửi tôi, bộ dạng của cậu ấy rất đáng yêu làm tôi hễ có cơ hội là toàn đi trêu cậu ấy thôi.

Ai cũng biết từ nhỏ tôi đã mê chị Nanako như điếu đổ nhưng mà có một bí mật mà chỉ có một mình tôi biết đó là không biết từ bao giờ tôi lại thích Kazama.

Tôi sẽ không bao giờ nhận ra điều đó cho đến cái đêm định mệnh đó. Đêm đó tôi năm mơ thấy mộng xuân. Là con trai đang tuổi lớn thì nằm mộng xuân là chuyện bình thường nhưng đối tượng mộng xuân của tôi lại là cậu bạn tốt từ thuở nhỏ - Kazama. Lúc đó tôi thực sự hoang mang. Tôi không ngờ mình lại mang tâm lý biến thái này đối với cậu bạn nối khố. Để trốn chạy sự thật mình quyết định đi du học. Thật trùng hợp là ngày tôi đi du học lại sau ngày cưới của chị Nanako vài ngày, ai cũng nghĩ tôi đi du học vì chị Nanako lấy chồng nhưng chỉ mình tôi biết là không phải. Như vậy cũng hay, như vậy sẽ không ai biết được tâm lý biến thái của tôi dành cho cậu bạn nối khố.

Sang nước ngoài tôi điên cuồng làm quen các cô gái với mong muốn quên đi Kazama nhưng không được. Tôi cũng từng thử làm quen với các chàng trai nhưng đổi lại chỉ là cảm giác ghê tởm. Sau đó tôi quyết định dồn hết tinh lực vào việc học tập, sau khi ra trường thì lại dồn hết vào công việc. Trời không phụ lòng người, sau 5 năm tôi được tiến cử đến làm Tổng giám đốc của một chi nhánh nhưng điều tôi không ngờ là người trong lòng tôi lại làm việc ở đây. Giờ phút nhìn thấy cậu ấy ở công ty tôi biết cái thứ tình cảm tôi chôn dấu bấy lâu nay "xong" rồi.

Sau khi tìm hiểu thông tin, tôi biết được cậu ấy đang làm Trưởng phòng thiết kế. Thế là tan làm tôi đến trước phòng làm việc đợi cậu ấy nhưng đến nơi thì lại nhận được thông tin cậu ấy đã đi rồi. Nói không thất vọng là nói dối nhưng tôi biết sớm muộn gì tôi cũng được nói chuyện với cậu ấy thôi.

Hôm sau đúng như mong đợi của tôi, cuối cùng tôi cũng đã được nói chuyện với Kazama. Cậu ấy vừa bước vào cửa tôi đã lợi dụng danh nghĩa bạn bè lâu năm không gặp mà tiến đến ôm cậu ấy. Lúc ôm cậu ấy, ánh mắt tôi không tự chủ được mà nhìn vào cái vành tai đã bị tôi trêu ghẹo từ bé đến lớn. Lại một lần nữa cảm xúc đánh bại lý trí, tôi cố tình lại gần vành tai đáng yêu đó nói một câu mà tôi vô thức thốt ra mà chính tôi cũng không nhớ là câu gì. Tất cả mọi suy nghĩ của tôi chỉ đặt lên một mình cái vành tai đang đần đỏ lên kia thôi. Thật muốn gần gũi Kazama thêm chút nữa mà, nhưng tôi sợ nếu ôm lâu quá thì sẽ bị cậu ấy nhận ra sự khác thường mất. Vậy là dù lòng không muốn tôi vẫn phải buông Kazama ra , thậm chí tôi phải rùi ra sau vài bước để bình ổn lại cảm xúc của mình.

Sau vài câu nói chuyện tôi biết được Kazama vẫn chưa có người yêu, điều này là trong lòng tôi có thêm hi vọng. Vì muốn ở gần cậu ấy thêm chút nữa tôi lấy cớ muốn rủ cậu ấy và bạn bè đi ăn. Đúng là ông trời giúp tối, cả đám bạn không có ai rảnh và thế là tôi được đi ăn riêng với Kazama rồi. Tôi đặc biệt dặn thư ký đặt bàn tại nhà hàng Kappuru. Nhìn cậu ấy ở trước mặt cùng ăn tối dưới ánh nến lãng mạn tôi khổng thể đánh bay suy nghĩ đang hẹn hò với cậu ấy ra khỏi đầu.
Kazama ăn để dính sốt ở khóe miệng nữa chứ, dễ thương quá đi. Tôi không kiềm chế được mà lấy khăn tay lau nước sốt cho Kazama. Mặt cậu ấy gần tôi quá, thật muốn hôn một cái. Tôi đang định làm vậy thì tiếng chuông điện thoại của Kazama vang lên, tôi hồi thần ngồi lại xuống ghế nhìn Kazama đang chạy đi nghe điện thoại. Tôi âm thầm tự cho mình một cái bạt tai trong lòng, nếu mình cứ vội vàng như vậy Kazama sẽ xem tôi là kẻ biến thái mà chạy mất thôi. Có lẽ tôi phải cảm ơn người đã gọi cuộc điện thoại ấy rồi.

Sau khi Kazama nghe điện thoại xong cũng là lúc tôi khống chế lại cảm xúc của bản thân. Không biết Kazama nói chuyện với ai mà sau khi nghe điện thoại về tôi thấy cậu ấy có vẻ rất vui thậm chí còn muốn gọi rượu để uống nữa chứ. Tôi không muốn thừa nhận là tôi ganh tị với người đó đâu.

Rất nhanh tượu đã được mang ra, tôi chưa kịp ngăn cản thì Kazama đã uống hết một ly rồi. Có lẽ vì rượu đã bắt đầu ngấm làm Kazama thấy nóng nêu cậu ấy cới áo vest ngoài ra vứt sang một bên ghế, cái caravat cũng được nới lỏng ra, áo sơ mi cũng cùng chung số phận bị cới hai chiếc cúc ở trên cùng làm lộ ra xương quai xanh tinh xảo. Gương mặt thanh tú trắng nõn vì rượu mà đỏ bừng lên, đôi môi vốn mê người nay lại thêm hồng nhuận ướt át khiến người ta muốn hung hăng cắn mút.

Nhìn gương mặt đang đỏ lên vì rượu kia tôi thấy mình sắp "xong đời" rồi. Tôi nghĩ điều đó đã kích thích lắm rồi nhưng tôi đã nhầm, chuyện khiến tôi muốn mất khống chế hơn còn ở đằng sau cơ. Kazama say rồi, cậu ấy say đến mức đi không vững cả người dựa sát vào tôi. Bàn tay tôi đăt lên vòng eo của cậu ấy, chiếc áo mỏng khồng biết bị vén lên từ lúc nào khiến tay tôi tiếp xúc trực tiếp vào làn da trơn mềm kia. Lý trí bảo tôi phải bỏ tay ra nhưng tôi lại không nỡ rời ra cảm xúc tốt đệp đó. Khi lý trí của tôi đã chiến thắng ấp đảo, tôi quyết định bỏ tay ra khỏi làn da trơn mềm đó thì Kazama lại có dấu hiệu muốn ngã xuống làm tôi không dám buông cậu ấy ra nữa. Cứ như vậy mãi đến khi đặt Kazama lên xe thì tôi mới thoát khỏi cảm giác vừa vui sướng vừa tội lỗi đó.

Khi lên xe Kazama trở nên yên tĩnh hẳn, tôi định quay sang hỏi địa chỉ nhà thì nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ ngon lành của cậu ấy. Cho dù tôi cố đánh thức Kazama như thế nào cậu ấy cũng không tỉnh. Không còn cách nào khác tôi đành đưa cậu ấy về nhà mình. Đến nhà tôi, quay sang ghế phụ thấy Kazama vẫn còn ngủ ngon lành nên tôi tự cho mình cơ hội bế người trong lòng mình vào trong nhà. Dù chỉ là tình đơn phương nhưng chỉ cần được ở bên, quan tâm chăm sóc cậu ấy thì tôi cũng đã hạnh phúc rồi.

Đưa Kazama lên phòng xong, tôi không dám nán lại vì tôi sợ mình làm ra hành động kì quặc nào đó khiến cậu ấy chán ghét. Thế là tôi nhanh chóng đi ra ngoài nhìn xung quanh một lúc thì tôi mới nhớ ra phải pha nước chanh cho cậu ấy uống giải rượu, tôi còn tiện tay mang khăn lên lau người cho cậu ấy. Đi vào phòng thấy Kazama quần áo xộc xệch không chút phòng bị mà năm trên giường con dã thú trong tôi lại một lần nữa muốn thức dậy. Tôi cố đàn áp dục vọng trong người xuống rồi chậm rãi đi đến giường lau người cho cậu ấy. Vừa lau người cho Kazama vừa nghe tiếng rên của cậu ấy bên tai đầu óc tôi không ngừng hiện ra những hình ảnh 18+ không phù hợp với trẻ em, cậu bé phía dười của tôi cũng đã ngóc đầu dậy. Tôi tăng nhanh tốc độ lau người cho cậu ấy sau đó chạy nhanh ra khỏi phòng, tôi sợ ở lâu thêm một chút nữa tôi sẽ làm ra chuyện không thể vãn hồi lại được mất.

Mấy ngày sau đó dường như Kazama càng thân thiết với tôi hơn. Cậu ấy không hề phòng bị tôi một chút nào cả thậm chí tôi cảm thấy cậu ấy có chút giống như muốn thử tôi vậy. Ví dụ như khi cả công ty rủ nhau đi tắm suối nước nóng, tất cả mọi người đều không muốn ở cùng phòng với tôi thì Kazama lại xung phong ở chung với tôi. Sau đó cậu ấy còn rủ tôi đi ngâm người lại còn ngủ ngay ở đó mà yên tâm giao bản thân mình cho tôi tắm rửa giúp và để bế cậu ấy về phòng. Hay là lúc cậu ấy sợ hãi sau khi xem phim kinh dị. Kazama không hề ngần ngại trước yêu cầu ngủ chung của tôi, thậm chí sáng hôm sau cậu ấy còn rất tự nhiên mà sờ soạng cơ thể của tôi khiến tôi suýt thì không nhịn được mà đè cậu ấy ra giường làm chút chuyện người lớn rồi. Còn cả chuyện cậu ấy thản nhiên đi lại trong nhà tôi với bộ dàng mặc áo thun của tôi mà không mặc quần nữa chứ. Nhìn bộ dạng đó của cậu ấy tôi có cảm giác bản thân mình hết nhịn nổi rồi. Tôi muốn đè cậu ấy hung hăng làm cậu ấy đến phát khóc nhưng cuối cùng lý trí tôi vẫn thắng, tôi không dám buông thả bản thân làm theo cảm xúc của mình.

Đỉnh điểm là lúc xe tôi bị hư, chúng tôi cùng nhau đi tàu tiện ngầm về nhà. Nhìn bộ dạng Kazama chen chúc trên tàu tôi thầm hứa với bản thân sẽ không để cậu ấy phải khổ cực như vậy nữa. Khi tôi đang mải suy nghĩ cặp mông no đủ của Kazama không kiêng nể gì mà cọ sát vào tiểu huynh đề của tôi làm nó không chịu nổi cám dỗ mà ngóc đầu dậy. Tôi cảm thấy nếu lần này tôi còn nhịn nữa chắc tôi sẽ điên mất. Thế lầ vừa đến trạm cần xuống, tôi đã kéo Kazama đi thật nhanh về hướng nhà mình. Tôi bình tĩnh mở cửa nhà, đợi Kazama bước vào trong nhà đóng cửa lại, tôi mới nói hết những điều tôi che giấu lâu nay.

- Kazama, rốt cuộc cậu muốn làm gì? Hết lần này đến lần khác cậu buông thả bản thân trước tớ. Là cậu thực sự không phòng bị tớ hay là cậu muốn thử tớ hả. Tớ biết tớ thích cậu là tớ không đúng nhưng cậu có thể cách xa tớ ra mà, cậu không cần phải thử tớ vậy đâu. Tớ sẽ không chịu nổi mất.

Điều bất ngờ đến với tôi, thì ra Kazama vẫn luôn thích tôi, cậu ấy làm tất cả vì muốn quyến rũ tôi, thì ra tôi không phải yêu đơn phương. Giờ phút này tôi hạnh phúc sắp phát điên rồi, tôi cố giữ giọng nói của mình không run rẩy mà hỏi Kazama

- Kazama em có muốn làm người yêu của anh không?

Nhận được câu trả lời đồng ý từ Kazama, tôi vui đến mức cả người như muốn bay lên vậy. Tôi không khống chế được mà cúi xuống hôn lên đôi môi mà tôi hằng mong ước. Thật hạnh phúc khi người mình thích lại thích lại mình. Từ giây phút này tôi không còn ôm mối tình đơn phương mà đã trở thành tình song phương. Tôi đã có được người tôi yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top