#8: Trường Học
Hứa Nguyệt Hy lại một lần nữa tỉnh giấc, ánh dương ấm áp chiếu lên cơ thể khiến nàng có đôi chút dễ chịu.
Vừa định chống thân thể đau nhức ngồi dậy đã bị cánh tay săn chắc của ai đó dịu dàng kéo lại ôm vào trong ngực.
Nhớ đến chuyện xảy ra tối qua, nàng không khỏi một trận đỏ mặt. Cố ý lẩn tránh ánh mắt nóng như lửa của tiểu thúc, Hứa Nguyệt Hy bỗng cảm thấy bối rối.
"Tiểu thúc...ta...ta đi tắm đây."
Nàng cố gắng hết sức đẩy ra lồng ngực rộng lớn, cắn răng lê thân thể đau nhức đến phòng tắm, chưa kịp khóa trái cửa lại đã tiểu thúc đẩy cửa, ngang nhiên tiến vào.
"Hy nhi, ngươi đi tắm mà không mang đồ? Muốn để tiểu thúc thấy ngươi không mặc đồ chạy ra ngoài sao?"
Lại là cái giọng nói đùa cợt đó, nàng hầu như lần nào cũng không thoát khỏi tay hắn.
"Cảm ơn người... Tiểu thúc, người có thể đi ra được rồi."
"Hy nhi, ngươi xấu hổ sao?"
"Không có."
Hắn không nói không rằng ép cả người Hứa Nguyệt Hy vào tường nhà tắm, dùng ánh mắt mê hoặc vuốt ve khuôn mặt nàng.
"Tiểu thúc...đừng!"
Biết tiểu thúc muốn làm gì, nàng không khỏi một trận khẩn trương, tay đặt lên lồng ngực đáng dán sát vào thân thể nàng.
Nhưng sức nàng vốn thua hắn, lại bị mài mòn đến cạn kiệt suốt một đêm, hành động từ chối yếu ớt càng kích thích ham muốn vừa mới ngủ yên của Hứa Vĩ Quân.
Hắn nhìn nàng đầy thâm ý, đáy mắt như có sóng biển dập dờn, sâu bên trong là lốc xoáy cuồn cuộn.
"Ta thực mệt, cả người đau nhức rất khó chịu." rất nhanh, Hứa Nguyệt Hy bị tiểu thúc ôm lên bế vào bồn tắm. Dòng nước ấm nóng bao lấy thân thể đau nhức, từng tế bào trong người dần nàng thả lỏng.
Hứa Vĩ Quân biết nàng cũng không muốn từ chối, cũng bước vào bồn tắm cùng nàng.
Đôi môi mỏng đầy gợi tình đưa đến gặm lấy vành tai mềm mại hơi đỏ lên, những tiếng nói trầm thấp không chút đứng đắn vang lên bên tai nàng "Hy nhi, chỉ mới một lần ngươi đã chịu không nổi? Vậy thì sau này ngươi sẽ thật thảm nha!"
"...?"
Nàng còn chưa hiểu hết câu của Hứa Vĩ Quân, tiểu huyệt ngâm dưới nước bỗng truyền đến khoái cảm như bị dị vật xâm nhập.
"Tiểu thúc...không được...ân..."
"Ta giúp ngươi lấy hết tinh dịch ra ngoài, nếu để lâu sẽ khó chịu lắm."
Ngón tay hắn đúng là đưa sâu vào bên trong, cào nhẹ lên vách thịt giúp chất lỏng đặc sệt vừa mới khô lại chảy ra ngoài nhưng vừa được một lúc lại tìm đến âm dế trước cửa huyệt khiêu khích.
"Người...người làm gì a?"
Nàng nên làm gì nhỉ? Vốn dĩ nên cho hắn một bạt tay rồi mắng hắn là đồ lưu manh nhưng không hiểu sao chút việc như vậy kể cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến.
Bị Hứa Vĩ Quân kích thích một hồi, Hứa Nguyệt Hy cũng không chống lại được khoái cảm vừa quen thuộc mà lạ lẫm, lần thứ nhất, rồi đến lần thứ hai, thứ ba... Không biết nàng đã cao trào bao nhiêu lần trong phòng tắm.
Sáng sớm tinh mơ, khi mọi người vẫn còn chưa tỉnh giấc, trong phòng tắm của một căn phòng nào đó của Hứa gia vang vọng những âm thanh đầy dâm mỹ.
"Tiểu thúc...ân...chậm một chút... không cần...ah...ta ra mất...ưm..."
"Hy nhi, cho ta vào một lần thôi."
"Không...không được...ah...tiểu thúc...muộn học...ta muộn học mất..."
"Sẽ nhanh thôi..."
"Ân...tiểu thúc...người....nhẹ chút...ưm...."
Không biết xui xẻo thế nào mà sinh nhật nàng lại đúng ngay ngày cuối cùng của kì nghỉ lễ. Và kết quả của cuộc mây mưa trong phòng tắm là Hứa Nguyệt Hy đã đi học trễ.
Không biết trút giận vào đâu, nàng chỉ còn cách nhìn hắn đầy hờn dỗi. Chẳng khác gì một đứa trẻ phát hiện người lớn làm sai nhưng không thể tố giác.
"Tiểu thúc, tất cả là tại người hết." sao lúc trước nàng không phát hiện ra tiểu thúc lại là một tên lưu manh như vậy chứ? Đúng là bị vẻ bề ngoài đứng đắn đẹp trai làm mờ mắt rồi.
Hắn vẫn làm như không nhìn thấy ánh mắt giận dỗi của nàng, ung dung giúp Hứa Nguyệt Hy chuẩn bị đồ ăn sáng.
"Ăn sáng đi rồi đi."
"Không cần đâu, trễ học rồi, có gì ta lên nhà ăn của trường ăn cũng được.."
Hắn kéo nàng lại, ép cả người nàng lên ghế.
"Bây giờ ngươi đi cũng trễ, không đi cũng trễ. Chi bằng ăn sáng no nê để có sức chịu phạt."
"..."
Nghe tiểu thúc nói cũng hợp lí, nàng đành ngồi lại bàn ăn chậm rãi nhâm nhi bữa sáng cùng tiểu thúc.
oOo
Nếu trong một ngôi trường bình thường, việc học sinh đi học trễ hoặc cúp hai ba tiết cũng không phải là chuyện hiếm gặp. Nhưng ngôi trường nàng vừa mới vào học có thể gọi là trường trọng điểm của cả nước, chỉ những học sinh có gia cảnh đặc biệt mới có thể vào học. Và gia cảnh đặc biệt ở đây là nói đến tầng lớp thượng lưu trở lên.
Vì vậy bên trong tinh thần cạnh tranh cực kì cao, không có bất cứ học sinh nào cho phép mình được xảy ra sơ sót.
Hứa Nguyệt Hy vừa đẩy cửa bước vào đã có không ít ánh mắt nhìn đến, tất cả chúng hầu như đều không mấy thiện cảm.
"Nguyệt Hy, không cảm thấy nóng sao lại đeo khăn choàng?"
Người vừa đặt câu hỏi là Trịnh Yên Minh, bạn cùng bàn của Hứa Nguyệt Hy.
"Mình...mình, sức khỏe mình không tốt, rất dễ bị cảm lạnh." những vết hôn ở cổ khiến Hứa Nguyệt Hy bỗng nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua và sáng nay, mặt không khỏi đỏ lên. Nàng vội dấu vào bên trong lớp áo choàng sợ nếu tiếp tục nói sẽ lộ ra sơ hở.
Mùa đông chỉ vừa mới đi qua, lí do như vậy cũng không quá vô lí đi?
Trịnh Yên Minh cũng chỉ nhìn cô một lúc rồi không nói gì nữa.
Người bạn cùng bàn này là một nam sinh cũng khá có tiếng ở trường, nhưng danh tiếng lại không được tốt đẹp cho lắm.
Cụ thể là hôm nay bạn có thể nghe được tin tiểu thư nhà XX đồng ý làm bạn gái cậu ta nhưng qua hôm sau lại nghe tin XX đánh ghen với YY còn hắn thì vừa ôm ZZ vừa nhìn với ánh mắt hứng thú, không hề có ý định can ngăn.
Nhưng trong lớp này thì cậu ta đối xử với nàng vẫn còn tốt chán so với những người khác, ít nhất thì chỉ có mỗi cậu ta chủ động bắt chuyện với nàng.
Hứa Nguyệt Hy vốn có diện mạo xuất chúng, khiến người khác vừa nhìn liền yêu thích nhưng lại không chiếm được thiện cảm trong mắt phái nữ. Thêm vào đó việc nàng luôn có xu hướng xa cách với những người xung quanh, thành ra cũng không ai rảnh rỗi nhìn kĩ kẻ nhạt nhẽo ít nói trong lớp.
Ngôi trường này dành cho những con cháu gia đình tài phiệt, lắm tiền dư của vào học, những điều kiện đó Hứa gia dư sức đáp ứng. Ngặt một nỗi bọn họ từ cấp tiểu học đã học ở đây, còn nàng chỉ vừa mới chuyển vào một năm trước, khi bọn họ đã kết bè kết cánh, không tránh khỏi bị xa lánh.
Đúng như dự đoán, giờ ra chơi Hứa Nguyệt Hy lập tức bị gọi lên phòng giám thị, viết bản kiểm điểm.
Đợi cả ngày mệt nhừ người cuối cùng cũng đến giờ về, đến bây giờ nàng mới ý thức được những bạn học khác đều hẹn nhau tụ họp sau giờ học, chỉ có mình Hứa Nguyệt Hy ngoan ngoãn ôm cặp đi về.
Bỗng thấy chiếc điện thoại trong túi áo có tin nhắn, là tiểu thúc nhắn tin cho nàng.
[Hy nhi, hôm nay ta có việc bận, không đến đón ngươi về được, ta đã cho tài xế đến đợi trước cổng trường rồi.]
Hứa Nguyệt Hy thở dài một hơi, tâm trạng có chút khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top