Dám đụng đến đệ ấy! Ta giết cả nhà ngươi

Vô Tâm x Lôi Vô Kiệt
Những ngọn núi xanh là biển cô đơn. Một vệt trắng xuyên qua rừng trúc, như hòa vào gió, cành lá không thể chạm vào bóng ma này, trên đời này có loại ánh sáng nhanh như vậy, ngay cả chim chóc cũng không bắt được.
Hắn vội vàng đi gặp một người, một người bạn rất quan trọng, họ đã hẹn cùng nhau uống rượu, rượu ngon của thành Tuyết Nguyệt , uống xong có thể quên hết ưu phiền.

Có thực sự có một loại rượu như vậy trên thế giới? Vô Tâm không bao giờ tin rằng uống rượu có thể giải tỏa lo lắng, rượu sẽ làm nó ngày càng rõ ràng hơn . dậy mà đi uống với người đó thì Không còn quá quan trọng điều đó nữa. Đỉnh núi Thương Sơn nhìn ra mặt trăng đầy tuyết và thành phố rất sống động. Vương triều trị vì xa xôi, không bị tranh đoạt ảnh hưởng nên tự nhiên tràn đầy sức sống. Thật tiếc khi Vô Tâm không thể vào thành phố.
Hắn ta đã hứa với Tư không Trường Phong sẽ quay trở lại bầu trời bên ngoài, trước khi những con quái vật và yêu ma trong ba mươi sáu hang động và bảy mươi hai hòn đảo được chính lại,
Hắn ta có thể sẽ gây rắc rối nếu xuất hiện ở thành phố Tuyết Nguyệt Nhưng Lôi Vô Kiệt đã hứa sẽ tổ chức sinh nhật lần thứ mười tám của mình với rượu trăng tuyết và hoa Hồ Nhị Hải , vì vậy Vô Tâm không thể chịu đựng được sự cô đơn nên lẻn ra ngoài gặp nhóc con
"Mấy tháng không gặp, võ công của ngươi tiến bộ nhanh như vậy, cách đột phá cảnh giới chỉ còn một bước. xin chúc mừng trước. " Vô Tâm cười nói.
Thiếu niên áo đỏ nằm ngửa trên cây trúc ngủ say sưa, thân trúc vững chãi uốn cong, một cơn gió thổi vào, thiếu niên áo đỏ mở mắt ra liền thấy một vị hòa thượng khôi ngô tuấn tú đứng trước mặt mình.
Lôi Vô Kiệt giật mình xém tí rơi xuống hên là Vô Tâm đỡ kịp, tay hắn ôm eo nhóc đáp xuống đất khung cảnh thật đẹp,

Lôi Vô Kiệt kinh ngạc ôm cổ hắn kêu lên: "Vô Tâm! Ngươi thật sự tới ư, ta cứ nghĩ bạn sẽ không đến cơ " Vô Tâm thấy cậu thích thú như vậy không kìm được liền cười nói

"Lôi tiểu hữu mời ta, ta sao có thể phá hẹn, ta không tới chẳng phải có lỗi sao? Uống rượu ngon không?"

"Thật trùng hợp, sư phụ của sư huynh đi biển, dọn ra rất nhiều hầm rượu ngon, chia cho sư huynh chúng ta, đêm nay chúng ta không say không về nha Vô Tâm

rượu dày dặn, nói đến uống rượu thì ngay cả mắt cũng sáng lên, khoác tay Vô Tâm lập tức xuống núi.

"Ta không thể vào thành." Vô Tâm nói. Sau đó, LVK mới nhớ đến mối đe dọa của Tư Không Trường Phong đối với Vô Tâm khi anh ta ở Khu vực phía Tây. Các mối đe dọa, lãnh chúa thành phố từ chối đồng ý, và Tuyết Nguyệt không thể vào mà không có ý định. anh gãi đầu và hỏi

"Vậy ta phải làm sao đây? Ta đi thỉnh bọn họ lên núi?" Mưa xuống nhanh và dữ dội, và họ đã ướt ngay khi bước vào lều

Cởi áo ngoài, Lôi Vô Kiệt tóc đã ướt sũng, chân đứng trên sàn gỗ ướt,Vô Tâm tốt hơn nhóc ấy, vì vậy Chỉ cần trực tiếp cởi bỏ áo choàng nhà sư ra điều đó sẽ sảng khoái hơn nhiều. Nhà sư sinh ra đã có một làn da trắng nõn, và hắn không thể nào rám nắng ngay cả dưới ánh mặt trời mỗi ngày ở Tây Vực,
" Ngươi không thể mặc nó? Nó khiến ta trông đen và to lắm"

Lôi Vô Kiệt khéo léo thiết lập một ngọn lửa, cũng là ngôi nhà mà anh ấy lên núi hàng ngày, đôi khi ta chỉ ở đây khi ta cảm thấy lười biếng. Vô tình phơi quần áo bên đống lửa .

"Ngươi vì lòng đố kỵ, lại muốn tiểu hòa thượng này bị cảm, thật là một tên tiểu tử xấu xa."
Lôi Vô Kiệt từ trong phòng lấy ra một vò rượu, ném cho Vô Tâm. Làn da trần trụi giống như ngọc mỡ cừu sáng bóng, chói mắt đến mức Lôi Vô Kiệt không dám nhìn kỹ. Mở nắp, mùi hương êm dịu đã tràn ngập căn phòng, lôi vô kiệt Thể hiện vẻ mặt say sưa, đây là rượu ngon nhất trong các loại rượu ngon nhất, toàn bộ thành Tuyết Nguyệt Không có loại rượu nào ngon hơn đâu, đó là từ Bách Lý Đông Quân . Vô tâm không phải là người nghiện rượu, nhưng anh ấy không thể không ngay lập tức nhấp một ngụm, miệng ngọt như hoa xuân, nước lạnh lăn tăn Cổ họng lập tức nóng lên, dư vị hơi đắng, nhưng trên đầu lưỡi lại càng đắng hơn. ngọt. Trong lúc mê man, Lôi Vô Kiệt giật lấy vò rượu uống một ngụm lớn, Vô Tâm dùng tiểu Vô Hương công đoạt lại vào tay, trong lúc hai người tranh giành nhau, vò rượu nhỏ đã bị ráo nước .

"Rượu này mặc dù ngon, nhưng ủ rượu cực kỳ phức tạp, phải mất một năm mới có thể thu được hương vị, thu nhập cũng rất ít. Ta nói cho ngươi biết, để lâu hơn uống cũng rất ngon."

Lôi Vô Kiệt nói, hắn làm Không biết từ đâu tới, hắn lấy ra một túi rượu, nhưng lần này không đưa cho Vô Tâm. Vô Tâm lắc đầu nói:

"Thật sự là ngưu nhai hoa mẫu đơn, chỉ có thể nếm được vị cay?" Rượu ngon..."
Lôi Vô Kiệt trợn tròn mắt.
Ngoài trời mưa lất phất, mây núi đã bao phủ trong sương mù, mây đen bao trùm Trời đã tối, và ngọn lửa than trong phòng trở thành ánh sáng duy nhất, thoải mái Khiến bạn buồn ngủ. Lôi Vô Kiệt mặt đỏ bừng, có lẽ là uống nhiều rượu, hắn cảm thấy.

Nóng đến mức lôi kéo thắt lưng vài lần và sắp đổ gục xuống giường. Vô tâm chỉ uống một chút nên tỉnh táo hơn con mèo say đó, vội vàng Giúp cậu sợ rằng cậu bé sẽ rơi xuống với cái mũi đen và khuôn mặt sưng lên, mà vẫn còn cách chiếc giường ván rất xa. Lại Dám nằm xuống dù cách xa vạn dặm.

"Tôi nóng. " Lôi Vô Kiệt trong miệng lẩm bẩm, Ngay cả khi cậu nhóc mặc quần áo, cậu cảm thấy toàn thân rất nóng, anh ta biết rằng Lôi Vô Kiệt Nhất định là hỏa thức, khi vận chuyển giống như một quả cầu lửa.
Nhưng, nó quá nóng.

Nắm lấy cổ tay Lôi Vô Kiệt, không cần cẩn thận đụng vào cũng có thể phát hiện có điểm không đúng, lực lượng trong cơ thể hắn lưu chuyển cực nhanh, cho nên như lửa đốt, nếu là nhanh một chút, thịt nát xương tan.

"Mau dừng lại! Lôi Vô Kiệt! Ngươi không thể sử dụng nội lực của mình nữa!"

nghe thấy giọng nói của mình. Điều này có lẽ là, sắp phát điên! Vô Tâm trong lòng trầm xuống, một người hiền lành làm sao có thể đột nhiên nổi giận? Ma quỷ? Chẳng lẽ là rượu kích thích, mà bản thân Vô Tâm cũng uống nó, nhưng không có gì xảy ra.

Điểm khác biệt duy nhất là Lôi Vô Kiệt cũng uống rượu từ trong túi rượu." Nhận ra đều khác thường hắn liền nhăn mặt mà vội nhặt vỏ rượu lên mũi ngửi, trong mùi rượu nồng hình như có hoa mận, bên trong có thuốc mê, Mặt vô tâm đanh lại, tay siết chặt

Và nó là một loại thuốc cực kỳ độc hại được gọi là Say Xuân. của y học Sau đó, chân khí trong cơ thể sẽ tăng lên gấp mười lần, nếu không kịp thời thải ra ngoài sẽ Nó sẽ sưng lên và vỡ tĩnh mạch,

có thuốc và giỏi cũng không chữa được. Bài thuốc này không nổi tiếng, vì cực kỳ khó bào chế, trong đơn thuốc đều có. Nó chỉ được sản xuất tại Đặng Hồ Lộc Đạo của Ma giới.

Vô tâm biết "Say Xuân" cũng là vô tình nhìn thấy nó trong một gian hàng sách bẩn của Thiên ngoại Thiên , những loại thuốc được ghi ở đây có phần tà ác, nếu Say Xuân chỉ để kích thích sức mạnh, thì nó không có gì đặc biệt, khả năng lớn nhất của nó là giao hợp với người uống thuốc để hấp thụ hết thảy sức mạnh của họ    biến cả người như nhảy vào chảo dầu nóng đến mức Tiểu Lôi khóc rồi   

Một tia sát khí lóe lên trong mắt , sao lũ khốn từ Ma Giáo lại dám âm mưu chống lại anh ta, có vẻ như những thủ đoạn trước đó không đủ tàn nhẫn để khiến chúng nghĩ rằng anh ta thật sự đáng sợ bây giờ nhìn nhóc con đau đến thở không nổi anh tức đến nổi gân xanh. Liền cuối xuống bồng cậu bay đến Hồ Nhị Hải trực tiếp đem cậu xuống hồ mà hạ nhiệt

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top