Sói hoang và cừu nhỏ
Thể loại: Thầy trò, hiện đại, HE
Nếu thật lòng yêu nhau, cần gì quan tâm đến đạo lý tầm thường?
Có lúc, bỏ qua lý lẽ thường tình, lún sâu vào dục vọng giữa nam và nữ, là thuốc trợ tình tốt nhất.
Anh đã chăm sóc Tiểu Dương này hơn mười năm rồi, khổ cực vun trồng như thế, đã đến lúc vui vẻ "thu hoạch" thôi!
Từ nhỏ đến lớn, cô luôn quen có anh làm bạn, vì vậy cô luôn tin rằng anh sẽ mang lại hạnh phúc cho mình.
Tình dục là dục vọng không thể thiếu trong tình yêu, bởi vì tình đủ sâu thì dục vọng mới mạnh mẽ, đốt cháy tâm hồn người đang yêu, sau đó hưởng thụ cao trào mà tình yêu mang đến.
chương 1
Cho tới bây giờ, Tiểu Dương vẫn còn nhớ rõ tiết học đầu tiên mà thầy giáo Sói hoang dạy cô về "khóa giáo dục thể chất", lúc thầy Sói hoang dạy thì thầy ấy cực kì nghiêm túc. . .
Danh ngôn của thầy Sói hoang: "Kinh nghiệm là kiến thức tốt nhất để giảng dạy".
Ngày đó, sau khi ăn cơm tối xong, Tiểu Dương còn chưa thay đồng phục đã ôm lấy quyển sách giáo khoa 'giáo dục thể chất', định đi tới nhà anh Sói hoang sát vách. Cô vừa mang giày, vừa nói to về phía phòng bếp: "Mẹ ơi, con đến nhà anh Sói, nhờ anh ấy chỉ bài tập đây."
Mẹ của Tiểu Dương dùng khăn giấy lau đôi tay ướt nhẹp, đến cạnh Tiểu Dương: "Dương Dương à, đến tháng chín thì con phải gọi Vệ Vũ là thầy giáo, đừng gọi nó là anh Sói hoang như trước nữa, nhớ chưa?"
Sau khi Vệ Vũ trưởng thành thì có thói quen cưỡi xe moto địa hình, vì vậy Tiểu Dương gọi anh là anh Sói hoang.
Hai nhà Vệ - Dương là hàng xóm cũ, Vệ Vũ và Tiểu Dương hơn kém nhau mười tuổi, nhưng lúc Dương Dương còn nhỏ, Vệ Vũ đã luôn chăm sóc cô bé, nên Dương mẹ rất yên lòng khi để Dương Dương đến nhà họ Vệ chơi.
"Èo ơi, anh Sói mà làm thầy thì chỉ biết dạy hư học sinh thôi, anh ấy luôn liếc mắt đưa tình với mấy nữ sinh đấy mẹ!" Đồ Sói hoang thối tha, tự nhiên lại chạy đến trường cấp 3 nữ sinh làm thầy giáo, Dương Dương không thích các nữ sinh vây quanh anh Sói của cô!
Con bé này lẩm bẩm cái quái gì vậy?
"Con đi đi, nhớ nha, nếu thằng bé đang soạn bài thì cấm con làm phiền nó đấy!"
"Con biết mà! Con hỏi xong sẽ về ngay. Con đi đây, bái bai."
.........
Vệ Vũ ngồi trong phòng khách, nhìn đồng hồ điện tử trên vách tường, đã tám giờ rồi mà con bé vẫn chưa tới, có chuyện gì chăng?
Anh vô tình nhìn thấy bảng điểm môn giáo dục thể chất của con bé cực kì tệ, nên đặc biệt kèm Tiểu Dương về môn này, chẳng lẽ con bé lười học nên không tới? Đột nhiên, chuông cửa vang lên "Leng keng!"
Vệ Vũ vội vàng ra mở cửa.
Lúc này, một cánh cửa mở rộng ra, Tiểu Dương lập tức nhào vào trong ngực Vệ Vũ. "Thầy Sói hoang, em tới học kèm rồi nè!" Thích thật, lồng ngực của anh Sói hoang vừa ấm lại vừa thơm.
Hương thơm của cơ thể thiếu nữ tạo nên một kích thích mạnh mẽ, ngay lập tức làm Vệ Vũ " dựng lều trại" lên! Rất tốt, đợi đấy, lát nữa mình phải trị con cừu hư này mới được!
Tiện tay đóng lại cánh cửa, anh vội vàng kéo Tiểu Dương ra khỏi ngực, cầm tay cô đi vào phòng."Đi thôi, chúng ta bắt đầu học nào."
"Giáo viên giới hạn phần nào để ôn thi vậy?" Vệ Vũ để Tiểu Dương ngồi vào bàn học bằng gỗ của mình, sau đó anh kéo một cái ghế khác, ngồi xuống bên cạnh cô.
"À . . . . . chương 14, cấu tạo của thân thể á! Hix, anh Sói à, em đọc hết cả chương mà không hiểu trên sách viết gì nữa, với lại thầy giáo cũng không nói kĩ, mấy đứa con trai trong lớp cứ cười hoài, rồi thầy bảo bọn em về nhà tự học." Vì học không hiểu nên bài thi của Tiểu Dương bị điểm kém.
Hừ, mọi người ai nhìn một phát cũng hiểu luôn, chỉ có cừu con ngốc nghếch anh nuôi là không hiểu, xem ra anh phải dạy nó tốt hơn mới được!
Anh quay ghế để Tiểu Dương đối diện với mình, Vệ Vũ nói: "Không sao, anh sẽ chỉ em từng bước! Đầu tiên là em dùng hai tay cầm lấy ghế, hít một hơi thật sâu."
Tiểu Dương ngoan ngoãn làm theo, hít một hơi thật sâu, bộ ngực xinh xắn cao vút lên. Vệ Vũ dùng hai bàn tay to nhẹ nhàng ấn nhẹ vào áo sơ mi trắng. Tiểu Dương lập tức túm lấy bàn tay của Vệ Vũ, hét ầm lên: "Anh Sói hoang kia, anh định làm gì thế hả?" Đây không phải hành động của những kẻ dâm dê đê tiện sao?
Vệ Vũ dụ dỗ "Anh đang dạy học mà, ngoan, tin thầy Sói hoang đi, thầy không hại Tiểu Dương đâu. Đây là phương pháp giảng dạy đặc biệt của anh, chỉ cần em ngoan ngoãn phối hợp là được, nhất định điểm của em sẽ cao. Bây giờ hai tay chống lên ghế nào."
Tiểu Dương nửa tin nửa ngờ, nhưng vẫn nghe lời.
"Ừ, Tiểu Dương thật ngoan, anh Sói thích Tiểu Dương nhất đấy!" Cách lớp áo sơ mi trắng, hai tay Vệ Vũ cầm lấy cặp ngực của Tiểu Dương, từ từ xoa nắn "Tiểu Dương, thứ anh đang động vào là bộ ngực của em, còn gọi là vú, đây là nơi sản sinh ra sữa tươi để ba¬by uống." Vệ Vũ thành thạo cởi đi ba cúc áo, nhìn thấy dưới chiếc áo ngực màu hồng là bộ ngực trắng như tuyết kia.
Sao anh Sói lại cởi áo mình ra thế nhỉ? Tiểu Dương vội vàng lên tiếng ngăn lại "Không được, a....a! A!" Vệ Vũ kéo một phần áo lót bên phải ra, cúi xuống, đầu lưỡi xoay vòng vòng trên núm vú, sự sung sướng xa lạ đột nhiên xuất hiện làm Tiểu Dương không khỏi kêu lên thành tiếng.
Tay trái Vệ Vũ đưa xuống, ngón tay giữa khẽ dùng sức, xoa nắn cặp vú đủ mọi hướng, sau đó lại xoay tròn núm. Vừa bóp vừa nói: "Tiểu Dương, lúc phái nữ vui sướng thì đầu vú sẽ sưng lên."
"Ừ, ưm, thật... kỳ quái. . . . . . Cảm giác. . . , a, đừng, đừng, đừng cắn..." Tiểu Dương lần đầu tiên trải nghiệm loại cảm giác thoải mái này, toàn thân nóng rực, bộ ngực to nặng, ý nghĩ choáng váng, hoàn toàn không biết gì, chỉ có thể thuận theo cảm giác mà rên rỉ.
Nghe giọng Tiểu Dương rên rỉ vì nhiễm tình dục, Vệ Vũ cảm thấy thật thoải mái, trước kia anh vẫn mơ mộng đến chuyện Tiểu Dương rên rỉ, quả nhiên vừa đáng yêu lại vừa êm tai. Khi thì anh bóp, khi thì cắn bộ ngực, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi linh hoạt liếm láp. Hai tay với vào váy dài, vuốt ve cặp chân Tiểu Dương, còn đem đùi Tiểu Dương nâng lên.
Tròng mắt Vệ Vũ tràn đầy tình dục, anh nhìn chằm chằm vào quần lót màu trắng của Tiểu Dương
"Không được... Không. . . đừng xem..." Thật kỳ quái, nơi dùng để tiểu ấy tự nhiên lại tiết ra thứ dinh dính, thấm ướt cả đáy quần, đúng là mất mặt.
Không để ý tới việc Tiểu Dương phản đối, cách đáy quần đã ướt át của Tiểu Dương, ngón tay Vệ Vũ không ngừng xoa nắn âm huyệt, làm cho dịch nhờn tiết ra nhiều hơn.
"Đây là bộ phận sinh dục của nữ, còn gọi là âm đạo, lúc phụ nữ vui sướng sẽ tiết ra dịch nhờn đặc biệt, chuyện này là chuyện thường. Còn đây là âm hạch, tuy nhỏ nhưng cực kì mẫn cảm, càng xoa càng cứng." Vì Vệ Vũ phải kìm chế người anh em phía dưới đang gào thét, nên giọng nói có chút trầm thấp. Theo động tác âu yếm của Vệ Vũ, âm hạch của Tiểu Dương bắt đầu tràn ngập sung sướng, Vệ Vũ thấy thế, đem ngón tay cái và ngón trỏ trêu chọc âm hạch, dùng sức xoay, day, kẹp, nắn, không ngừng làm khó dễ viên trân châu nhỏ ấy.
Tiểu Dương cảm giác dịch nhờn sắp làm cả cái quần lót ẩm ướt . Cô thật sự không thể không thừa nhận loại sung sướng này cực kì thoải mái, chỉ có thể rên rỉ."A...a, dừng tay. . . ư... ư, em. . . em. . . Chịu không. . . . . . ư...ư. . ." Thật sự không thể chịu đựng thêm nữa, Tiểu Dương đành phải khóc ra tiếng, loại sung sướng này khiến cô thật sự không chịu nỗi được, giống như sung sướng muốn chết luôn!
Nghe được tiếng khóc của Tiểu Dương, Vệ Vũ không đồng tình hay thương hại gì, ngược lại, đầu lưỡi gia tốc khiêu khích hai hạt đậu đỏ trước ngực, tay không ngừng kích thích viên trân châu kia, cách một lớp vải, ngón giữa của tay trái xâm nhập vào âm huyệt, nhẹ nhàng xoa nắn, dùng tay ma sát âm đạo.
"A! Không. . . Không được. . . !" Tiểu Dương đã muốn đạt tới cực điểm, tiểu huyệt của cô không ngừng run run, cao trào đến khiến cho mông Tiểu Dương rung lắc, từ lỗ huyệt nho nhỏ trào ra dịch nhờn.
Liếm thứ dinh dính trên tay, Vệ Vũ tới gần bên tai Tiểu Dương, nói: "Đây là giai đoạn cao trào của người phụ nữ
chương 2
"Được rồi, chúng ta tiếp tục học nào, hôm nay sẽ học về cấu tạo cơ thể của con trai." Vệ Vũ ngồi xuống bên cạnh Tiểu Dương . . .
Vì để tiện cho việc 'dạy học', Vệ Vũ mua bốn tờ vé VIP xem nhạc kịch, nhờ ba mẹ mình mời Dương ba Dương mẹ rời nhà đi xem, nhà là một địa điểm tốt để anh "dạy học" . Giờ cũng đến lúc mình sung sướng rồi!
"Cởi áo giúp anh." Nghe anh Sói hoang nói thế, Tiểu Dương có chút xấu hổ, nhưng vẫn nghe lời, hai tay đến gần ngực anh, dùng ngón tay khẽ run cởi đi tất cả nút trên chiếc áo sơ mi trắng. Vệ Vũ tựa người vào tường, để Tiểu Dương nằm trên người, anh đưa tay cầm lấy bàn tay phải của Tiểu Dương, di chuyển lên thân thể mình.
"Đây là ngực anh, sao, thấy nó nhỏ hơn em à?" Ưm~ cảm giác bàn tay mềm mại nhỏ bé ma sát lấy ngực mình thật sự là 'ngon' ~~...
"Anh thật đáng ghét!" Mặc dù trong miệng nói thế, nhưng đối với việc có thể sờ tới sờ lui thân thể của anh Sói hoang, Tiểu Dương vừa vui mừng lại vừa hưng phấn.
Thân mình của anh Sói hoang thật to lớn và mạnh mẽ! Cơ ngực chắc chắn, bốn múi cơ bụng không có chút mỡ dư nào, lại còn tỏa ra mùi hương nam phái, vị giác và xúc giác bị kích thích như vậy thì sao thân thể chú cừu non của chúng ta không bị nhiễm tình dục chứ?
"Dùng lưỡi liếm đầu vú anh một cách nhẹ nhàng đi." Tay trái ấn lấy chiếc đầu nhỏ của Tiểu Dương, để cô học cách phục vụ đàn ông.
Tiểu Dương dùng đôi môi ngậm lấy đầu vú của anh Sói hoang, đầu lưỡi lượn vòng vòng, cô nhớ hôm qua anh Sói hoang cũng làm vậy với mình.
"Ưm, rất tốt, Tiểu Dương học thật nhanh." Đầu vú là vùng mẫn cảm của Vệ Vũ, lại bị Tiểu Dương trêu đùa như vậy, dương vật đã sớm căng to. Anh đưa tay phải vào trong chiếc quần đùi của Tiểu Dương, vuốt ve cặp mông hồng hồng xinh xinh ấy, không biết vô tình hay cố ý kích thích thành âm đạo.
Thân thể vốn đã trong tình trạng hưng phấn, âm đạo nhạy cảm lại bị ma sát. "Đó. . . Ưm. . ." Tiểu Dương lên tiếng rên rỉ, miệng rời đi đầu vú, Vệ Vũ lại đè đầu bé con sang ngực trái.
"Không được ngừng, nếu không em tự học một mình đi!"
Đôi tay Tiểu Dương chống lấy ngực Vệ Vũ, đầu lưỡi liếm láp đầu vú từ cao xuống thấp, khiến Vệ Vũ nhận lấy kích thích vô cùng mãnh liệt, người anh em của anh sắp phá quần chui ra rồi!
"Ha ha. . . Đúng. . . liếm vòng quanh đi. . . Đó. . ." Nghe thấy tiếng rên rỉ trầm thấp của anh Sói hoang, Tiểu Dương thấy tiểu huyệt của mình tiết ra dịch nhờn, cô ra sức bú liếm đầu vú, cũng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng."Ưm. . . Ừ. . ."
Vệ Vũ cởi quần Tiểu Dương xuống, để âm đạo của Tiểu Dương ma sát lấy dương vật qua chiếc quần tây.
"A ~ cứng quá. . . . . . Đó. . . Ừ. . . . . ."
"Đồ dâm đãng, dịch nhờn của em làm quần anh ướt hết rồi nè." Vệ Vũ cởi đồ mình ra, ưỡn thẳng lưng, để Tiểu Dương quỳ gối xuống, đối diện với dương vật.
"Cầm nó đi, đây là bộ phận sinh dục của con trai, còn gọi là dương vật, ở trạng thái hưng phấn thì nó sẽ cương lên. . . . . . giống như bây giờ."
Tiểu Dương không tự chủ được bản thân, liếm vật trước mắt, chẳng biết tại sao mà khi nhìn thấy dương vật của anh Sói hoang thì toàn thân cô lại hơi run, cũng rất muốn thưởng thức mùi vị của nó. Bàn tay bé nhỏ nắm lấy dương vật, Tiểu Dương liếm sạch sẽ dịch nhờn mà nó tiết ra.
"Nơi . . . Ưm . . em liếm.... là đầu quy. . . . . . A. . . Liếm cái lổ nhỏ. . . Cái đó....đúng. . . là mã nhãn. . . . . ." Vệ Vũ luôn tự hào về lực khống chế của mình, nhưng nay sắp bị sụp đổ hoàn toàn, không nghĩ rằng người anh em của mình mới bị Tiểu Dương liếm một cái thì tinh trùng lập tức chạy tới não, muốn bắn ra ngoài!
Vệ Vũ dùng tay phải vạch bắp đùi trắng nõn của Tiểu Dương, trêu chọc đám lông thưa thớt bị dịch nhờn thấm ướt, ngón tay tiến vào trong âm đạo, ngón còn lại thì sờ nắm âm hạch, trên đụng dưới đụng, khiến âm đạo càng thêm ướt át. Hai ngón tay cùng đưa vào, xoay tròn không ngừng, kích thích vùng nhạy cảm!
Tay trái kéo lấy cánh tay phải của Tiểu Dương, để vào một chỗ. "A. . . Đây là. . . bọc. . . Bên trong có. . . có trứng. . . . . ." Trời ạ, thật sự là không chịu nổi! Anh sắp nổ tung!!! "Dưới. . . . . . Đụng. . . Ưm. . . Thoải mái quá. . ." Vệ Vũ dùng sức ấn đầu của Tiểu Dương, ý bảo Tiểu Dương gia tăng tốc độ mút nhả dương vật.
Không được rồi! Cái 'cây' của anh Sói hoang quá lớn, Tiểu Dương tưởng tượng mình sẽ đi đời nhà ma vì thiếu không khí, cô muốn lùi ra xa nhưng bị Vệ Vũ ép lại.
Tay phải ma sát khe âm đạo, ngón trỏ và ngón cái cầm chặt lấy viên trân châu nhỏ! Làm Tiểu Dương nhận được khoái cảm liên tiếp, đạt tới cao trào, dịch nhờn tuôn ra.
"A. . . . . ." Vệ Vũ nhỏ giọng kêu một tiếng, toàn bộ tinh trùng phóng vào miệng Tiểu Dương!
Tiểu Dương không cách nào chịu đựng nỗi hai kích thích cùng một lúc thế này, cô chỉ thấy trước mặt tối sầm, xỉu đi. Nhưng Tiểu Dương có nghe được tiếng anh Sói hoang vang lên: "Đây là sự xuất tinh, cái em ăn là tinh trùng. Hôm nay chỉ học đến đây thôi. . . . . ."
chương 3
Ngày này, sau tan giờ học, Tiểu Dương về đến nhà lập tức để cặp xuống, chạy như bay ra cửa, đi tìm Vệ Vũ. Nhà họ Vệ cũng rất yêu thương Tiểu Dương, cô vào phòng bếp chào hỏi Vệ mẹ, rồi mới chạy vèo vào phòng anh Sói hoang trên tầng hai.
Tiểu Dương quá mức nóng lòng, ngay cả cửa cũng không gõ, trực tiếp mở cửa vào. Không ngờ lại thấy ngực trần của anh Sói hoang "A! Anh Sói hoang điên à? Mau mặc quần áo vào, nhanh!" Tiểu Dương xấu hổ lấy tay che kín cặp mắt, tuy nhiên lại len lén nhìn 'cảnh xuân' kia từ kẽ tay.
Vệ Vũ cảm thấy buồn cười, con cừu con này đã chạy vào còn xấu hổ chuyện anh không mặc áo sao? Huống chi, đã nhìn thấy hết rồi. Anh chậm rãi mặc áo sơ mi trắng ở trên ghế vào, hỏi: "Có chuyện gì mà mới tan học đã tới đây?" Nhắc tới chuyện này, lòng anh lại lạnh xuống, con cừu hư đốn này, chỉ khi nào có chuyện cần anh giúp mới chủ động đưa đầu vào rọ.
Nghe được vấn đề của anh Sói hoang, Tiểu Dương chu đôi môi ướt át, lã chã chực khóc, khổ sở mà nói: "Em gặp phải phiền toái lớn rồi, hôm nay thầy thể dục nói, nếu học kỳ này không thể bơi trên 50 mét, thì sẽ liệt môn thể dục!"
"Thầy Mai quy định à?" Cũng tốt..., nếu không mỗi lần đến khóa bơi lội, nữ sinh luôn nghĩ đủ loại lý do xin nghỉ, chỉ muốn ngồi trò chuyện cạnh hồ, không muốn xuống nước bơi lội.
Tiểu Dương đã lên lớp 11, học ở trường nữ sinh mà Vệ Vũ đang dạy, đây là trường nữ sinh do người quyền quý xây dựng, lấy phong cách nghiêm trang mà nổi tiếng, vì vậy mặc dù học phí đắt giá, nhưng hàng năm vẫn hấp dẫn vô số nữ sinh con em nhà giàu đến đây.
"Vâng, bởi vì thầy Mai nói nữ sinh lớp em quá lười biếng, cho nên nếu không bơi qua nổi 50 mét thì bị rớt môn này!" Hu hu, cô ghét nhất là bơi lội, cô không muốn tham gia khóa bơi lội này đâu!
Thông minh như Vệ Vũ, lập tức hiểu Tiểu Dương tới là nhờ anh làm huấn luyện viên kiêm luôn người cứu hộ luôn . Hồ bơi à. . . . . . Từ nhỏ Tiểu Dương đã sợ nước, vì vậy anh chưa bao giờ thấy Tiểu Dương mặc đồ bơi ! Ò ó o, chỉ tưởng tượng đến cảnh Tiểu Dương đáng yêu mặc bikini, lộ ra thân thể uyển chuyển mềm mại, cánh tay trắng noãn mập mạp như đóa hoa sen, mặc chiếc quần bơi chữ T sẽ lộ ra cặp mông trắng bóc tròn lẵn, nghĩ tới đây, Vệ Vũ cảm thấy nước miếng của anh sắp chảy xuống. Hô hô, cơ hội khó được như vậy, như khối thịt béo từ trên trời rơi xuống, anh không nhận thì thật có lỗi. Vệ Vũ mỉm cười tự tin với Tiểu Dương, vỗ lấy ngực đảm bảo: "Em yên tâm, thầy Sói hoang sẽ dạy em bơi lội!"
*********
Vệ Vũ lái xe mang Tiểu Dương đi tới một câu lạc bộ cao cấp. Câu lạc bộ này lựa chọn hội viên rất nghiêm, bên trong đầy đủ mọi thiết bị, Vệ Vũ là bạn tốt thời đại học của người thành lập câu lạc bộ này - Nhược Hi, đương nhiên là có thẻ hội viên. Sáng nay anh đã gặp Nhược Hi trước, bao khu cuối của hồ bơi, cấm người khác sử dụng. Dù sao anh và Tiểu Dương còn có quan hệ thầy trò, không thích hợp để đến hồ bơi chung, vì vậy bể bơi tư nhân này là một địa điểm tốt để bơi lội.
Vệ Vũ không mang mũ bơi, kính bơi tùy ý gắn trên tóc, quần bơi màu đen bó sát cơ thể, buông lỏng bên bể bơi! Chờ Tiểu Dương thay đồ tắm.
Khi Vệ Vũ nhìn thấy Tiểu Dương thay đồ tắm đi ra, hai mắt tỏa sáng! Tiểu Dương mặc bộ đồ tắm liền thân màu đen, tôn lên nước da trắng nõn, cổ áo chữ V kế khiến hai rãnh vú hơi lộ, bộ đồ ôm sát lấy cơ thế, khiến quần bơi dính sát vào mật huyệt, Vệ Vũ có thể thấy rõ mật sự tồn tại của âm hạch nhỏ và cả mép âm đạo.
Sắp phun máu mũi rồi, anh vội vàng đưa lưng về phía Tiểu Dương, đến vòi hoa sen bên cạnh xả nước, làm giảm độ cứng tức thời~
"Anh Sói hoang à, bộ này chật quá, em mặc không quen." Mặc dù đây là bộ đồ anh Sói hoang đưa cho cô, nhưng mặc lại lộ nhiều quá, khiến Tiểu Dương cực kì mất tự nhiên.
Tốt rồi, sau khi xả nước thì người anh em đã hơi tỉnh táo lại. Vệ Vũ hít sâu, quay lại nói rõ: "Tuyển thủ chuyên nghiệp đều phải mặc như vậy để bơi nhanh hơn, biết không?" May mà Tiểu Dương ngu ngốc của anh không biết cái gì.
Thật sự là vậy sao? Tiểu Dương có chút nghi ngờ, nhưng vẫn lựa chọn tin anh Sói hoang, vì vậy cô gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
"Đúng rồi, hôm nay em phải gọi anh là huấn luyện viên Sói hoang, như vậy thì em mới nghiêm túc học tập được."
"Vâng thưa huấn luyện viên Sói hoang."
Hú hú, cảm giác để Tiểu Dương dùng giọng nói mềm nhỏ gọi huấn luyện thật sảng khoái! Vệ Vũ vui vẻ trong lòng. "Tới đây, huấn luyện viên kiểm tra đồ tắm em có mặc xong hay chưa đã." Đem Tiểu Dương kéo gần đến ngực, Vệ Vũ dùng đôi tay di động trên người Tiểu Dương. Ánh mắt đau đáu nhìn rãnh vú, thỏa mãn thị giác, bàn tay cũng không rãnh rỗi, chỉnh sửa hai bên ngực, làm ngực cô đung đưa.
"Anh Sói hoang, anh thật xấu xa!"
"Không phải là 'anh', là huấn luyện viên, em xem này, mặc áo còn không chịu mặc cho xong." Hai tay từ hai bên nách vòng lên phía trước, bắt đầu xoa bóp cặp vú, hơn nữa bàn tay còn ma sát đến đầu vú nhạy cảm.
"A. . . . . . A. . . Dừng tay. . . a. . ."
"Ngoan, anh đang giúp em chỉnh đồ tắm." Vệ Vũ dùng tay cảm nhận sự mềm dẻo và đàn hồi của bộ ngực, khi hài lòng mới rút tay ra, lại thay Tiểu Dương 'điều chỉnh' quần bơi. Ngón trỏ ma sát dưới quần bơi, đầu ngón tay hơi cào nhẹ tiểu huyệt, ngón cái chính xác tìm được hoa hạch nhỏ bé, đè chặt nó.
"Ừ. . . A. . . A. . . Huấn luyện viên. . . Ngừng. . . Ngừng. . ." Tiểu Dương cảm thấy thân thể bị đột kích bởi sung sướng, hai chân vô lực, dựa cả người vào anh Sói hoang.
Ừ, thật sướng, mình phải để Tiểu Dương giữ thể lực để còn bơi lội nữa. Thế là Vệ Vũ thu hai tay về. "Được rồi, chúng ta bắt đầu học thôi!"
Chương này không có H nè!
Kết thúc trò chuyện, Vệ Vũ lâm vào suy nghĩ. Đã đến lúc này rồi sao? Thời gian trôi quá nhanh, anh luôn cho rằng mình sẽ dùng đôi bàn tay này để chống lấy khoảng trời cho Tiểu Dương, để cừu con của anh sống thoải mái dưới bóng mát vĩnh hằng, nhưng cuộc sống đâu phải muốn gì được nấy.
chương 4
Vệ Vũ thay mình, cũng thay Tiểu Dương điều chỉnh kính bơi, sau đó kéo lấy hai tay của Tiểu Dương, từ từ bước đến cầu thang hồ bơi, xuống nước.
"Đây là lần đầu em học bơi lội, hôm nay huấn luyện viên Sói hoang sẽ dạy em tập thả lỏng thân thể và đạp nước." Hô hô, nếu như đây là lần đầu tiên, thì phải dạy từ từ, nếu không thì sau này lấy cớ đâu mà ăn đậu hũ của Tiểu Dương chứ? Huống chi Tiểu Dương sợ nước như vậy, phải dạy chầm chậm mới được.
Bảo Tiểu Dương bám vào thành bể bơi, huấn luyện viên Sói hoang nói: "Thả lỏng hai chân, đem trọng tâm đặt ở bộ ngực, để chân và người trôi một đoạn trên nước." Đây là kiến thức cơ bản nhất.
Tiểu Dương làm theo, nhưng thử mấy lần, vẫn không có dũng khí đem hai chân xuống sâu. "Huấn luyện viên Sói hoang à. . . . . . em sợ chân không chạm tới đáy. . . . . ." Thật ra thì khi toàn thân mình ngâm trong nước, cô lại nghĩ đến chuyện kinh khủng trước đây!
Bởi vì quá khứ có chuyện, cho nên Tiểu Dương sợ nước, sợ muốn chết! Vệ Vũ cũng biết nguyên nhân Tiểu Dương sợ nước, nghe anh trai của Tiểu Dương - Dương Thiệu nói qua, trước kia, khi Tiểu Dương còn bé, cùng người nhà đến bên dòng suối nướng thịt, Tiểu Dương không biết bơi, chỉ dám đứng trên tảng đá, không dám xuống vọc nước như người lớn, không ngời trên tảng đá có rêu xanh, Tiểu Dương đứng không vững nên trượt chân vào dòng nước, nước ngập quá đầu cô! May mà anh trai Dương Thiệu lanh tay lẹ mắt, lập tức lặn xuống, vớt em gái lên. Từ lần đó về sau, ngay cả hồ bơi Tiểu Dương cũng không dám bước vào.
Được rồi, Khổng Tử nói qua, phải "tùy theo năng lực tới đâu mà dạy tới đây", Vệ Vũ quyết định sử dụng "phương pháp đặc biệt" đối với Tiểu Dương. "Tốt, như vậy, em nằm trên người anh, anh giúp em ngâm mình trong nước." Muốn để Tiểu Dương có cảm giác quen khi lơ lửng trong nước, thì phải làm như vậy thôi.
"Huấn luyện viên Sói hoang, cách dạy của anh đúng là dâm!" Nếu như vậy thì thân thể của cô không phải sẽ dính vào trên người anh Sói hoang sao? 'Khóa dạy giáo dục thể chất' lần trước, cô cũng là bị anh Sói hoang sỗ sàng. . . . . .
Vệ Vũ gõ nhẹ một cái lên đầu Tiểu Dương. "Tiểu Dương không ngoan này, không hiểu ý tốt của huấn luyện viên Sói hoang à, anh sợ em không dám ngâm mình sâu trong nước, nên để em nằm lên người anh, không sợ sẽ té xuống rồi."
Ừ, anh Sói hoang nói cũng rất có lý. Tiểu Dương lập tức bị thuyết phục, ôm lấy cổ của anh, toàn thân dính vào trên người Sói hoang.
Toàn thân hai người kề nhau thật chặt, bộ ngực của Tiểu Dương đè lên ngực Vệ Vũ , bắp đùi vừa đúng đụng chạm vùng bụng nhạy cảm của anh, người anh em hưng phấn của Vệ Vũ cũng chống đỡ bên đùi Tiểu Dương. Mặc dù ngăn cách một cái quần bơi, Tiểu Dương vẫn cảm nhận được sự hưng phấn của 'tên đồng bọn' với Vệ Vũ."Huấn luyện viên Sói sắc, anh nổi lên rồi!" Hô hô, cô rất nghiêm túc học "khóa giáo dụng thể chất" đó đấy~
Vệ Vũ thấy Tiểu Dương phân tâm, đôi tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tiểu Dương, khiến chân Tiểu Dương nhung xuống nước hoàng toàn. Chân không giẫm được chỗ nào an toàn, Tiểu Dương khẩn trương siết chặt lấy tay anh Sói hoang, hai chân muốn kẹp lại phần eo của anh. Vệ Vũ phát hiện ý đồ của Tiểu Dương, vạch hai chân Tiểu Dương ra. "Ngoan, bây giờ em rất an toàn, em hãy tưởng tượng mình là một nàng tiên cá nho nhỏ đi, bây giờ đã có hai chân, lần đầu tiên nếm thử cảm giác di động chân trong nước." Tiểu Dương rất thích phim hoạt hoạ, vì vậy Vệ Vũ đem phim hoạt hoạ làm tài liệu, giúp Tiểu Dương thả lỏng.
Hì hì, anh Sói hoang vừa nói như vậy, Tiểu Dương cảm thấy mình thật giống một nàng tiên cá! Cô thử lấy động động hai chân, thể nghiệm cảm giác hai chân di động trong nước. Dần dần, hai chân Tiểu Dương càng lúc càng đạp lớn, không sợ nước như lúc trước nữa.
"Tốt, bây giờ nàng tiên cá hãy lơ lửng trên mặt nước nào." Vệ Vũ đem cánh tay Tiểu Dương kéo xuống, tay phải đặt ở bụng Tiểu Dương, dùng sức, khiến hai chân Tiểu Dương lơ lửng ở mặt nước, biết Tiểu Dương sợ, cho nên Vệ Vũ nói: "Bây giờ em là một siêu nhân, siêu nhân trắng, đôi tay đưa về phía trước, bay lượn giữa bầu trời."
Vốn Tiểu Dương sợ anh Sói hoang thả mình ra, nhưng nghe được ba chữ 'siêu nhân trắng', lập tức dũng khí gấp trăm lần! Cô duỗi đôi tay ra, để anh Sói hoang giúp cô lơ lửng ở mặt nước. Bây giờ, Vệ Vũ nghiêng người ở bên cạnh Tiểu Dương, tay trái chống đỡ lấy bộ ngực Tiểu Dương, tay phải chống đỡ bụng Tiểu Dương. "Tốt rồi, siêu nhân trắng phải bay nhanh nào, bắp đùi dùng sức vẫy đi."
Dưới sự kiên nhẫn của Vệ Vũ, Tiểu Dương đã vượt qua được chứng sợ nước, vì vậy Vệ Vũ kéo lấy hai tay của Tiểu Dương, để Tiểu Dương tự mình lơ lửng ở mặt nước! Sau đo mang Tiểu Dương qua lại một chuyến vòng quanh bể, rồi trở lại bên cạnh cầu thang hồ bơi để nghỉ ngơi chốc lát, Tiểu Dương rất vui vẻ ôm lấy Vệ Vũ, hôn mạnh lên má anh. "Huấn luyện viên Sói hoang à, em không sợ nước nữa, cám ơn anh, tất cả công lao là của anh đấy, hi hi!" Thật ra thì anh hai cũng từng dạy, nhưng Tiểu Dương không cách nào vượt qua ám ảnh chìm ngỉm trong nước, chỉ dám ngồi ở cầu thang hoặc ngồi trên bờ, có chết cũng không chịu xuống nước, làm Dương Thiệu tức điên, muốn đem cô ném vào trong bể! Cuối cùng Dương Thiệu giơ cờ trắng đầu hàng, tha cho em gái.
"Đứa ngốc, cám ơn cái gì hả? Không được khách sáo với huấn luyện viên Sói hoang." Ha ha ha, nhưng chút nữa Tiểu Dương phải trả 'học phí'! Hô hô, từ nãy giờ người anh em của anh vẫn cố gắng không quậy, bây giờ là dạy cho Tiểu Dương rồi, 'không có bữa cơm nào miễn phí' mà, thời điểm quý báu đã đến rồi!
chương 5
Vệ Vũ tựa lưng vào cầu thang hồ bơi, mông vẫn còn ở dưới mặt nước, bắt Tiểu Dương dạng chân ở trên người anh, nửa người trên kề sát nhau, đầu Tiểu Dương. . .
Tay trái Vệ Vũ bò lên mái tóc ẩm ướt của Tiểu Dương, tay kia nâng cằm cô lên, đặt môi mình lên môi Tiểu Dương nhẹ nhàng hôn mút thỏa thích, tiếp theo, lè lưỡi vòng vòng quanh đôi môi cô.
Miệng của Tiểu Dương thật nhỏ, không ngờ cái miệng anh đào nhỏ nhắn này có thể ngậm được người anh em của mình. "Mở miệng ra nào." Vệ Vũ cúi đầu, thâm tình nhìn Tiểu Dương, dạy Tiểu Dương kỹ thuật hôn. Đợi đến khi Tiểu Dương mở hàm răng ra, Vệ Vũ duỗi đầu lưỡi, quấn chặt lấy cái lưỡi cô, thỉnh thoảng nhẹ nhàng gặm cắn môi. Vệ Vũ nghiêng người, giờ thì người ngồi trên bậc thang là Tiểu Dương, cái mông vừa chạm đến mặt nước. Vệ Vũ ngồi chồm hỗm ở bậc thang cách Tiểu Dương một bậc, đầu vùi vào vị trí xương quai xanh hấp dẫn, duỗi lưỡi, dùng sức mút, cắn, để lại dấu vết hơi đỏ, đó là ký hiệu của anh. Kéo hai dây áo ra, đôi gò bồng tròn trịa bị đồ tắm lôi kéo, hơi đung đưa, bại lộ dưới ánh mặt trời, trắng nõn mê người, khiến Vệ Vũ không khỏi ca ngợi: "Tiểu Dương có bộ ngực thật là đẹp."
Nghe anh Sói hoang khen ngợi, cộng thêm thân thể bị anh vuốt ve, Tiểu Dương cảm thấy hô hấp dồn dập, không cách nào hô hấp, khe huyệt lại co rút không ngừng, hơn nữa bộ ngực bị lộ ra bên ngoài, làm cô vô cùng mất tự nhiên. "A. . . . . . Ở bên ngoài. . . . . . Sẽ bị thấy. . . . . ." Tay phải che ngực, muốn ngăn cản anh Sói hoang xâm phạm.
Vệ Vũ không kéo tay Tiểu Dương xuống, mà lại ngậm lấy đầu ngón tay của Tiểu Dương, mút liếm từng ngón một, tay trái vuốt ve bắp đùi cô.
"A. . . . . . Ừ. . ." Khi anh Sói hoang mút đầu ngón tay thì Tiểu Dương cảm thấy khe huyệt đột nhiên co lại, thân thể nhạy cảm.
"Nơi này chỉ có hai chúng ta, sẽ không bị thấy. . . . . . Hơn nữa, em không thấy kích thích hơn sao?" Cảm giác vụng trộm này, là thuốc kích tình tốt nhất. Miệng ngậm lấy vú bên trái của Tiểu Dương, Vệ Vũ cố ý phát ra chậc chậc, đầu lưỡi phớt mạnh qua đầu vú và núm vú phấn hồng, khiến nước miếng dính đầy cặp vú tuyết trắng.
Nghe anh Sói hoang nói như vậy, biết sẽ không bị nhìn lén, Tiểu Dương từ từ buông lỏng thần kinh, trải nghiệm sung sướng khi thân thể bị trêu đùa. Vệ Vũ đem hai chân Tiểu Dương dạng ra, thành "chữ M" , chuẩn bị cho đợt công kích tiếp theo. Anh lui xuống hai bậc thang, cổ cũng ngâm trong nước, chỉ có đầu và đôi tay vươn lên là lộ ra khỏi mặt nước, tay trái đặt lên trên đùi Tiểu Dương, tay phải và đôi môi kích thích mật huyệt trong hồ bơi của cô.
Bắp đùi bị đẩy ra bày thành loại tư thế này, Tiểu Dương rất xấu hổ. . . . . . Cảm giác mình cực kì dâm đãng, giống như cái gì đó của Nhật Bản? ? Cô bản năng muốn kẹp chặt hai chân lại, nhưng vào lúc này, Vệ Vũ đột nhiên xoa mạnh âm hạch nhỏ, xuất hiện khoái cảm nhưng đau đớn, khiến sức lực của Tiểu Dương bỗng tiêu biến, thân dưới của cô không ngừng trào ra dịch nhờn, đầu óc hoảng hốt không rõ, mặc cho loại khoái cảm trào ra tứ chi và toàn thân.
Đồ tắm liền thân chẳng dễ cởi tẹo nào, may mà nó co dãn tốt, cũng được bù một chút, trong lòng Vệ Vũ nghĩ. Kéo quần lót ra, âm mao (lông) hơi xoăn của khe huyệt lộ ra bên ngoài, âm hạch hưng phấn đã sưng lên, nước hồ bơi thuận đó chui vào mật huyệt, kích thích nó một cách gián tiếp. Vệ Vũ dùng ngón tay linh hoạt đùa bỡn tiểu hạch nhạy cảm, miệng cũng không nhàn rỗi, đôi môi dán lên cái miệng nhỏ bên dưới, vừa mút vừa liếm, lưỡi đang thăm dò trong mật huyệt, mỗi một tầng thịt non nhăn nheo cũng liếm qua, hơn nữa động tác của lưỡi lại bắt chước hành động ra vào của dương vật trong âm đạo.
"A. . . Thật thoải mái. . . . . . anh Sói hoang. . . . . . Đầu lưỡi. . . A!" Tiểu Dương không chịu nổi hét rầm lên, cả người cô sắp bị sự sung sướng này làm điên rồi, cô không thể tin được tiếng rên dâm đãng này từ miệng mình bật thốt ra, nhưng một luồng sóng khoái cảm mạnh mẽ ùa vào, làm cô vứt bỏ sự xấu hổ, thuận theo cảm giác mà lớn tiếng rên rỉ. Nghe tiếng rên rỉ của Tiểu Dương, Vệ Vũ càng thêm hưng phấn. Anh dùng ngón trỏ cùng ngón giữa đem mật huyệt màu hồng kéo căng hết mức, lưỡi dài nhanh chóng đưa vào, tay kia cũng đút vào hai ngón tay vào âm đạo.
"A. . . . . . A. . . Không được. . . Ô. . . . . . A. . . . . ." Quá...quá kích thích, âm đạo của cô sẽ chịu không được mất!
Tiểu Dương cảm thấy lúc anh Sói hoang đút vào, khoái cảm mà cô nhận lấy càng cao thêm, mạt huyệt co rút lại."A a a a a. . . . . ." Hoa huyệt đột nhiên phun ra rất nhiều chất lỏng, Vệ Vũ nói: "Mau, nhanh ra hết đi em!" Đầu ngón tay nhẫn tâm tiếp tục tăng nhanh tốc độ ra vào, thậm chí còn xoay tròn ngón tay trong khe huyệt ướt nhẹp, dùng lực xoắn viên hạch nhỏ, khiến Tiểu Dương hưng phấn đến điểm cao nhất! Mật huyệt phun ra nước nhờn cuồn cuộn, hưởng thụ cảm giác lên cao triều.
"A. . . . . . A. . . . . ." Cao triều qua đi, toàn thân Tiểu Dương xụi lơ vô lực, nhưng Vệ Vũ không có thả cô ra, anh cởi quần bơi hình tam giác xuống, lộ ra dương vật thâm tím, mạnh mẽ nhét vào miệng Tiểu Dương. "Nhanh, dùng sức mút đi em." Hồi nãy suýt nữa là anh 'ra' trong nước rồi! Nên anh thô bạo đem dương vật ra vào trong miệng Tiểu Dương, khi ma sát với khoang miệng, dương vật càng to ra.
Dương vật của Vệ Vũ khiến miệng Tiểu Dương căng ra, Tiểu Dương không chịu được duỗi lưỡi ngăn cản dương vật tiến vào, lại ngược là khi lưỡi mềm ma sát lấy 'cái cây to', dương vật càng thô to.
"A. . . Ha. . . . . . Sướng. . . A a. . . . . ." Trận khoái cảm mãnh liệt, cho dù Vệ Vũ là người giỏi chịu đựng thì cũng không nhịn được mà lên tiếng rên rỉ, nhìn Tiểu Dương bé nhỏ giúp anh ngậm mút, người anh em của anh liền lộ gân xanh rồi, huống chi Tiểu Dương lại dùng đầu lưỡi ma sát gậy thịt nhạy cảm, thật sự là không chịu nổi!
Dương vật của Vệ Vũ bắn ra tinh dịch nồng đặc màu trắng, bắn toàn bộ vào trong miệng Tiểu Dương. Tiểu Dương cảm thấy mùi tanh của tinh dịch, theo bản năng muốn nhổ ra, lại bị Vệ Vũ cưỡng ép bắt cô nuốt tinh dịch vào.
Sao vậy được chứ? Ai cho phép tinh dịch của mình bay nhảy trong nước thì cho? Con anh thì không. . . . . . . . . . . .
chương 6
chưChiều ngày cuối tuần, người đứng tuổi hai nhà Dương – Vệ cùng nhau leo núi, vì vậy Vệ Vũ chộp lấy cơ hội, chạy đến nhà họ Dương, muốn mang bé cừu con yêu thương ra ngoại ô đi dạo, giải tỏa áp lực về học tập cho cô.
Không ngờ rằng, khi anh mới đẩy cửa đi vào phòng khách, đã phát hiện Tiểu Dương ngồi trên ghế sa-lông, tay cô ôm chặt lấy gối ôm, rầu rĩ không vui, không biết là suy nghĩ cái gì mà đến cả việc có người lạ vào nhà cũng không phát hiện ra.
Vệ Vũ tiến lên, ngồi xuống cạnh Tiểu Dương, nhẹ giọng hỏi: "Có chuyện gì làm em không vui vậy?"
Tiểu Dương ngẩng đầu nhìn , thấy là anh Sói hoang, chu chu cái miệng, nói ra nguyên nhân : "Anh sói à, anh thấy ngực em có nhỏ không?" Hu hu hu, cô không muốn làm sân bay, không muốn làm màn hình phẳng!
Sặc! Vệ Vũ đơ người một chút, không ngờ bé cừu lại hỏi vấn đề này. À... nói thật thì với vóc người nhỏ nhỏ xinh xinh rất hợp với cỡ B hiện tại, nhưng... lớn hơn chút nữa cũng không tồi! Dù sao thì đàn ông đâu ai ghét phụ nữ của mình ngực lớn hơn chứ?
"Chuyện gì làm em nghĩ đến chuyện muốn to hơn?"
"À, lúc học bơi ý, em phất hiện ra các bạn rất màu mỡ, không giống em...thật nhỏ..." Cô có nhờ mẹ nấu chè bưởi, đu đủ hầm xương cho cô uống, cũng cố gắng đủ mọi thứ, nhưng ngực vẫn không to lên.
Tiểu Dương liếc anh Sói một cái, ném gối ôm lên người anh, giọng nói khó chịu: "Anh Sói hoang cũng thích ngực bự chứ gì?" Ghét, anh hai nói không sai, đàn ông ai cũng giống nhau.
Ặc ặc, bé yêu tức giận. "Không, không phải, anh chỉ thích Tiểu Dương, dù ngực nhỏ, eo to, chân củ cải, lung hùm vai gấu thì anh đều thích hết ~" Vệ Vũ nhanh chóng làm yên lòng bé cừu.
Đột nhiên, trong đầu lóe lên ánh sáng, nghĩ ra một thứ cực kì hay ho.
Anh ôm chặt lấy Tiểu Dương vào lòng, lộ ra tươi cười của một con sói chính hiệu. Nói với Tiểu Dương: "Thầy Sói hoang sẽ dạy chiêu mát xa huyệt đạo cho cơ ngực lớn hơn, có muốn học không?"
Bé cừu nhỏ ngây thơ vui vẻ gật đầu "Muốn"
Hế hế hế, không phải Vệ Vũ này khoác lác đâu, hê hê, ta sẽ dạy cách mát xa huyệt đạp đấy!
Chị của Vệ Vũ – Vệ Lan là bác sĩ, khi Vệ Lan muốn thực hành cái gì thì nhất định VỆ Vũ sẽ bị tóm cổ làm chuột bạch, mát xa huyệt đạo, châm cứu, ... đủ mọi thứ, người ta thường nói "mưa dầm thấm đất" (lâu rồi thành quen), anh bị chị mình hành hạ hơn trăm lần, dĩ nhiên là biết được tám chín phần!
Hai người tới phòng Tiểu Dương, Vệ Vũ mệnh lệnh cho bé cừu: "Bây giờ em cởi áo ra, nằm lên giường, thầy Sói hoang sẽ 'mát xa cơ ngực' giúp em."
Gừ.... Anh sói lại muốn xơi đậu hủ của mình đây mà! "Em không cởi đâu, mát xa ngoài áo cũng được mà!" Muốn lừa cô à, không có cửa đâu!
"Em nghĩ đi, cách một lớp áo, cộng thêm áo lót nữa, tác dụng của mát xa sẽ bị yếu đi, như vậy thì chuyện có mát xa hay không cũng chẳng khác gì nhau. Chẳng lẽ em không muốn ngực mình to lên?" Vệ Vũ lừa bé cừu.
Ừm, cũng đúng! "Cũng được, nhưng cấm anh xằng bậy đấy nhá!" Tuy Tiểu Dương đồng ý, nhưng vẫn không yên tâm lắm.
"Vâng, thầy biết rồi, thầy sẽ chăm chú dạy em!" Hô hô hô, bé cừu yêu dấu thật dễ lừa, không uổng là học trò ngoan của mình mà, hô hô hô.
Thế là thầy Sói hoang chính thức bắt đầu công việc dạy học...ơng 7
chương 8
Mặc dù mình gần như bị anh Sói ăn sạch, nhưng cứ để nửa người trên trần trụi trước mặt anh Sói hoang thì Tiểu Dương vẫn thấy rất xấu hổ, bởi vậy nên hai gò má cô ửng hồng, may mắn là mình vẫn còn mặc quần đùi, không phải lo lắng việc anh Sói xằng bậy.
Trước đó, Vệ Vũ có xoa thuốc lên tay; "Muốn cho ngực lớn hơn thì phương pháp cần dung là mát xa!" Vệ Vũ chụm hai tay lại, mát xa cơ ngực theo chiều ngược kim đồng hồ. "Mỗi lần mát xa 20 phút, hiểu quả đạt tốt nhất khi mát xa sau khi tắm." Ngực bé cừu vừa trơn, vừa mịn, sau khi mát xa thì vú hơi hồng lên, mê quá đi!!!!
Bộ ngực của mình bị anh Sói hoang mát xa, Tiểu Dương thấy thân thể dần dần nóng lên! Vừa cảm thấy sung đau khó chịu ở vùng ngực, có hiệu quả nhanh vậy sao?
"Tiếp theo là mát xa huyệt đạo. Ở giữa hại vú có một huyệt gọi là Thiên Trung, dung ngón cái ấn xuống 5 giây, hơi đau một chút thôi."
A a a!!! Đau...đau...đau!!! "Đau quá đi anh Sói ơi!" Tiểu Dương lập tức kêu lên.
"Em không biết câu thuốc đắng dã tật à? Không đau thì không có hiệu quả. Tổng cộng có 3 huyệt đạo: ở giữa, trên và dưới. Dưới đầu vú là nhũ huyệt, trên là ế huyệt, mỗi lần ấn 5 cái, mỗi lần 5 giây." Nếu chuyện ấn huyệt đạo cũng thấy đau thì con bé sao chịu nổi người anh em của mình khi tiến vào đây?
"Nhưng đau quá à! Không có cách mát xa huyệt đạo nào nhẹ hơn sao?" Tiểu Dương đáng thương hỏi anh Sói hoang, vì nó thật sự rất đau, mà cô thì không chịu nổi, cô không muốn mát xa nữa đâu!
Cừu và miệng sói rồi! hế hế hế! Vệ Vũ cố gắng nuốt nước miếng để nó không chảy xuống, cười rộ lên: "Đương nhiên là có!"
Thế là Vệ Vũ dung đầu lưỡi mềm mại bắt đầu "mát xa huyệt đạo" cho Tiểu Dương. Hai tay bóp vú trồi lên, liếm láp đỉnh anh đào.
"Ưm...anh Sói sao lại ăn....a...ăn ngực em..."
Vệ Vũ bận gặm cắm ngực ai đó, nên giọng nói hơi mập mờ: "Đầu lưỡi cũng có thể giúp em mát xa huyệt đạo, giờ thầy Sói hoang sẽ làm thử 1 lần cho em biết!" Nói toạc ra tì ăn sạch 1 lần mới đúng!
Đầu lưỡi vốn đang đảo vòng quanh chóp núi, chợt dùng sức ấn xuống, sau đó lượn vòng vòng, hai bàn tay to cũng vồ lấy 2 bên mà xoa nắn, làm Tiểu Dương rên rỉ liên tục.
"A...thật...thoải mái..." Tiểu Dương bị khiêu gợi lên ham muốn, tiểu huyệt dần dần có dịch chảy ra, vậy nên cô ma sát đùi một cách vô thức, muốn được an ủi một ít.
Thấy Tiểu Dương đã nhộn nhạo như vậy, động tác của Vệ Vũ mau lẹ, gọn gang cởi quần áo mình ra, chỉ để lại chiếc quần sịp màu đen, bây giờ đã bị giản ra 1 khúc.
Vệ Vũ dời môi xuống bụng Tiểu Dương, đầu lưỡi xoay tròn quanh rốn, trên người phái nữ có rất nhiều vùng nhạy cảm, rốn cũng là một trong số đó.
A!!! không ngờ khi được liếm rốn lại có cảm giác thoải mái đến vậy! "Ưm..A.."
Nghe được tiếng bé cừu rên rỉ, Vệ Vũ cố gắng phát động công kích, kéo quần đùi của Tiểu Dương xuống, dùng răng lôi từ từ quần con ra khỏi.
"Em giúp anh cởi nó đi!" Vệ Vũ nằm xuống, ý bảo Tiểu Dương cở sịp mình ra.
Tiểu Dương nửa quỳ ở 2 chân Vệ Vũ, vừa mời kéo xuống thì gậy thịt đã lộ ra trước mắt cô.
"Đổi tư thế đi, quay mông lại đây." Anh muốn dùng kiểu "69" này từ lâu lắm rồi!
Vệ Vũ để Tiểu Dương nằm lên người mình, nhét gậy thịt vào cái miệng anh đào của cô, hoa huyệt của bé cừu cũng bị anh ngậm chặt lấy.
Vệ Vũ kéo âm đạo Tiểu Dương vào sát mặt, môi dán vào hoa huyệt ẩm ướt, đầu lưỡi lục lọi khắp chốn, ngón cái và ngón trỏ ma sát lây tiểu hạch, muốn hoa huyệt chảy ra nhiều dịch nhờn hơn.
"A....a..." Tiểu Dương ngậm lấy vật kia, căn bản không nói ra lời, dương vật của anh Sói to quá, chạm cả cổ họng của cô!
Tiểu Dương thử dung đầu lưỡi xoay quanh gậy thịt, cũng dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn lấy đầu quy!
Lần đầu tiên dùng phương thức này, tuy cô rất thích nhưng trong lòng lại cực kì xấu hổ. Cô có thẻ cảm giác được việc Vệ Vũ dạng 2 chân mình ra hết cỡ, mà nơi xấu hổ kia lại không ngừng trào ra dịch nhờn dưới sự điêu luyện của anh, đùi mình đã ướt đẫm, mà tiểu huyệt lại thoải mái vô cùng.
A~ Gậy thịt được Tiểu Dương mút lấy mạnh mẽ thật đã, hơn nữa bé cừu còn dùng đầu lưỡi mềm mại liếm lên dương vật, khiêu chiến sự nhẫn nhịn của anh. Khi Tiểu Dương liếm tới đầu quy thì Vệ Vũ rung lên, không được, tiếp tục như vậy thì anh sẽ bắn ra mất..
Vệ Vũ đem 2 ngón tay vươn vào tiểu huyệt đã được bôi trơn, ma sát, kích thích mãnh liệt khiến nó co rút không ngừng, lượng lớn dịch nhờn chảy dọc theo ngón tay, Vệ Vũ lại đút thêm 1 ngón tay vào, anh cũng nhấp eo để gậy thịt ra vào trong miệng Tiểu Dương.
Tiểu Dương cảm thấy một luồng khoái cảm chạy từ chân về não, thật thoải mái.
Sau đó, thân thể cô run lên, tiểu huyệt phun ái dịch một cách ào ạt. Vệ Vũ cũng không chịu nôi, gậy thịt kêu gào, đem tinh dịch xuất ra trong miệng bé cừu.
chương 9
Edit: Min
Buổi trưa thứ bảy, Tiểu Dương sau khi ăn cơm xong nhanh chóng chạy đi tìm anh Sói hoang sát vách, muốn tìm anh để đưa điện thoại, bởi vì lát nữa. . .
Bước vào Vệ gia, thấy bên trong gara không thấy hai chiếc xe hơi nhà họ Vệ đâu, vừa định bước ra ngoài lại thấy một chiếc xe thể thao màu đỏ! Không phải hôm nay chị Vệ Lan trở về đấy chứ? Chị Vệ Lan là bác sĩ Trung y rất nổi tiếng, cho dù là ngày nghỉ thì người đến khám bệnh vẫn xếp hàng dài, vì thế nên rất ít khi chị Vệ Lan về nhà. Nhưng Tiểu Dương rất thích tính cách hào phóng trực tiếp của chị ấy, Vệ Lan cũng rất thương yêu đứa nhỏ Tiểu Dương này, chỉ cần mỗi khi rảnh rỗi cô sẽ đưa Tiểu Dương đi chơi.
Vô tình lại nhìn thấy chiếc Audi màu xám bạc của anh Sói hoang cũng ở đây, Tiểu Dương chạy thẳng lên phòng Vệ Vũ trên lầu hai.
Mở cửa phòng, không nghĩ tơi anh Sói hoang lại không có trong phòng! Tiểu Dương nghĩ nghĩ không phải chạy vào phòng vệ sinh chứ? Lúc này đột nhiên nghe được, âm thanh từ phòng chị Vệ Lan trên lầu, âm thanh nam nữ cãi nhau! Người ta nói lòng hiếu kì có thể gết chết một con mèo, Tiểu Dương rất tò mò nên muốn đi xem có chuyện gì xảy ra.
Tiểu Dương nhấc chân nhẹ nhàng cố gắng không phát ra âm thanh, hình như là cầu thang? Đi tới chỗ gấp khúc, tiếng nam nữ cãi nhau nghe càng rõ, giọng nữ đúng là của chị Vệ Lan, nhưng giọng nam, rất giống giọng tên anh trai vẫn còn đang trên máy bay của cô!
Cô không nghe nhầm chứ!
Tiểu Dương giật mình, mắt mở to cúi người trốn sau cầu thang, sợ bị hai người kia nhìn thấy, không có dám đi lên trên nữa, chỉ rướn cổ thật thẳng lên, xem tình hình trên lầu, muốn xem người đàn ông trên lầu có phải anh hai Dương Thiệu hay không?
Không sai! Không sai, người đàn ông đang phát giận kia chính là anh hai! Anh hai là người được cả họ khen ngợi là tài giỏi, tính cách có chút lạnh lùng, là thanh niên ưu tú được nhiều người sùng bái, sao lại có thể phát cáu với chị Vệ Lan nhỉ ! Nhưng khiến cho cô kinh ngạc hơn nữa là, chị Vệ Lan cũng đang túm lấy cà vạt của anh hai, giống y như sư tủ Hà Đông mà chửi mắng:
"Dương Thiệu, hai năm trước tôi đã nói rõ ràng, một khi anh bước lên máy bay, chuyện giữa hai chúng ta coi như kết thúc!" Hừ, hai năm trước cô bỏ đi sĩ diện, bỏ đi tự ái, dau khổ cầu xin tên đàn ông này, nhưng anh ta vẫn cự tuyệt cô, ra nước ngoài học ngành bác sĩ, hơn hai năm qua cũng chưa từng trở về nhìn cô lấy một lần!
Cổ Dương Thiệu bị cà vạt ghìm chặt, sắp không thể hô hấp được anh nhanh chóng bắt lấy tay Vệ Lan, giải thích: "Anh muốn dẫn em đi! Là em không muốn!" Suốt hai năm học ở nước ngoài anh không lúc nào không nhớ tới người con gái nổi giận ngút trời Vệ Lan này. Anh trở về, đương nhiên là muốn giữ lấy cô thật chặt.
Nghe được Dương Thiệu nói, Vệ Lan càng tức giận hơn, trực tiếp bóp cổ anh, mặc dù Dương Thiệu rất cao, nhưng Vệ Lan cũng cao 1m7, rất dễ dàng túm được cổ Dương Thiệu, hai tay bóp thật chặt."tên đàn ông thúi! Khi đó tôi mới tốt nghiệp, sự nghiệp mới bắt đầu, làm sao có thể ra nước ngoài cùng anh hả?" ra nước ngoài chưa quen với cuộc sống lại tìm cách để phát triển sự nghiệp, muốn cô đi chết sao?
Mẹ kiếp! người phụ nữ này một chút cũng không thay đổi, vẫn dễ nổi giận như vậy! Rất tốt, Dương Thiệu anh chính là rất thích phụ nữ hăng hái như thế! Dù sao cô cũng đang bóp cổ anh, nhẹ nhàng cúi xuống ôm lấy Vệ Lan — Ném cô xuống giường, nhanh chóng đè lên người cô!
"vấn đề của chúng ta hay là dung cách này để giải quyết có lẽ sẽ tốt hơn." Dương Thiệu thô lỗ giật cà vạt của mình ra, thình lình Vệ Lan giơ chân, hướng tới cậu nhỏ của Dương Thiệu!
"Tôi xem là nên giải quyết tên nhóc này trước, ở nước ngoài chơi nhiều gái Tây rồi? Muốn ăn bà đây sao, không có cửa đâu!" Mặc dù rất muốn trực tiếp đá xuống, nhưng Vệ Lan thực chỉ làm dáng thôi cũng không dám làm thật.
Dương Thiệu nhanh chóng dung hai bắp đùi cường tráng của mình áp chế người phụ nữ dưới thân, trực tiếp xẽ rách váy của Vệ Lan. Váy màu đỏ chói, áo lót ren màu đen làm nổi bật hai bầu ngực trắng nõn đầy đặn, hở ra khe rãnh sâu hoáy giữa hai bên ngực, bầu ngực phập phồng theo hơi thở hổn hển của chủ nhân nó. "Tiện nữ nhân, mặc áo lót sexy như vậy, không phải là muốn cho anh rồi sao? Chưa đủ ba ngày em đừng mong xuống giường!" Dục vọng tích tụ hai năm qua, nhất định phải phát tiết cho thỏa thích mới được!
Tiểu Dương núp ở chỗ rẽ cầu thang, bị hình ảnh trước mắt hù dọa!( Gớm nàng chẳng phải sớm quen sao, còn ngây thơ nỗi gì). Lần đầu tiên nghe anh hai mà mình sùng bái nói những lời thô tục này, không còn bộ dáng chững chạc đứng đắn, cô cũng lần đầu tiên nhìn thấy chị Vệ Lan tức giận như vậy! Nhưng. . . Nhưng .. . anh hai và chị Vệ Lan sao lại có thể " quan hệ" đó á! Tiểu Dương liên tục bị kích thích, hoàn toàn đã vượt ra khỏi phạm vi chịu đựng của cô, sợ sắp thét chói tai rồi !
Đột nhiên, miệng Tiểu Dương bị một bàn tay che lại, còn chưa kịp quay lại nhìn, đã nghe thấy tiếng anh Sói hoang nói: "Bình tĩnh một chút, đây là nội dung hôm nay phải học — quan sát thực tập, chuyên tâm học đi." Hắc hắc, đợi đến khi con cừu nhỏ này đủ 18 tuổi, chính là lúc dung " súng thật đạn thật" rồi.
Vệ Vũ đã sớm biết quan hệ của người bạn tốt Dương Thiệu và chị gái mình, Dương Thiệu ra nước ngoài hai năm, đều là do hắn báo cáo tin tức của chị mình, vì có hắn làm "Gián điệp" có công, mới đồng ý để cho em gái yêu quý của Dương thiệu cho hắn để hắn làm " muội phu" , nhưng Dương Thiệu ra một điều kiện — trước khi Tiểu Dương được 18 tuổi, hắn phải đảm bảo tấm thân xử nữ cho Tiểu Dương " không cho phép vật kia động vào".
Hiện giờ là lúc hắn trả thù, để Tiểu Dương quan sát " hình tượng mẫu" .
chương 10
Miệng của Tiểu Dương bị Vệ Vũ dùng khăn nhét vào, tránh cô phát ra âm thanh làm kinh động tới hai người kia, mắt thì bị Vệ Vũ che kín, Vệ Vũ nghĩ nghĩ, Tiểu Dương của hắn chỉ có thể nhìn hắn mà thôi, những tên đàn ông khác dù là anh hai của cô & bạn tốt của hắn hắn cũng không cho phép! Huống chi Dương Thiệu và chị hắn yêu cuồng nhiệt thô bạo thế kia, hắn sợ hù dọa cô, nghe là tốt rồi không cần nhìn.
Ở trên giường, Dương Thiệu nhanh chóng cởi quần áo của mình, vùi đầu vào ngực Vệ Lan, một bên ngậm mút một bên dùng tay xoa nắn, hưởng thụ làn sóng của khoái cảm tràn ngập."Hô, ngực đã lớn như thế này, sờ thật thích." Trải nghiệm hết xúc cảm ở hai bầu ngực Vệ Lan, Dương Thiệu bắt đầu dùng lực mà nắn bóp, há mồm liếm mút xung quanh nhũ hoa, nhũ hoa của Vệ Lan vô cùng nhạy cảm, không chịu nổi khoái cảm lớn như vậy liền cương cứng, cô nhanh chóng thở gấp.
"Ư. . . . . . Không được. . . . . . A a a. . . . . ." Thân thể đáng chết, mỗi lần bị trêu đùa liền không cách nào chống cự, không cách nào có thể cự tuyệt tên đàn ông thúi trước mắt cô.
Thấy Vệ Lan cự tuyệt, Dương Thiệu đem chiếc váy đã bị xé nát trên người cô trực tiếp cởi sạch, một tay lần xuống bắp đùi cô."Tiểu mẫu cẩu của anh, để anh xem một chút." Dương Thiệu nắm lấy hai chân trắng như tuyết của cô nâng lên cao, nhanh chóng tách ra, tiểu huyệt non mềm của Vệ Lan đang khẽ mở, hai mép tiểu huyệt cùng với mảnh thịt hồng bên trong đang chuyển động.
Dương Thiệu nhìn thấy cảnh đẹp này, ngón tay anh khẽ tách tiểu huyệt ra, đưa hai ngón vào cửa tiểu huyệt đã mở rộng, dùng sức đẩy vào rồi lại kéo ra, tay kia vẫn chêu đùa nhũ hoa của Vệ Lan khiên cô bật ra những âm thanh kiều mị đầy dụ hoặc.
"A a a a ~~ dừng tay. . . . . . Dừng lại! A a. . . . . ." Dịch ái nương theo mép tiểu huyệt chảy tràn ra ngoài ướt hết một mảng, hai ngón tay Dương Thiệu đút vào kéo ra càng nhanh, tiểu huyệt của Vệ Lan xoắn chặt lấy ngón tay anh, ái dịch bắn ra ngày càng nhiều, tiểu huyệt của cô liều mạng mút chặt lấy ngón tay anh.
"Hô ~ mút chặt ngón tay anh như thế, không phải tiểu mẫu cẩu là cái gì? Nói! Có muốn hay không!" chỉ là ngón tay bị mút chặt đã rất thoải mái, anh không đợi được muốn cho người anh hem của anh tiến vào. Dương Thiệu nhìn tiểu huyệt bởi vì dính ái dịch trở nên lấp lánh lạ thường, cố ý lấy đầu ngón tay ra, để nghe Vệ Lan cầu xin tha thứ.
A ~ bỗng nhiên thiếu mất ngón tay của Dương Thiệu, tiểu huyệt cảm thấy trống rỗng, thật là khó chịu, cô hận chết tên đàn ông trước mặt này, nhưng lại ham muốn cây côn thịt của người đàn ông này lấp đầy tiểu huyệt của cô ."Cho. . . . . . Cho em. . . . . ."
Dương Thiệu lần nữa đưa ngón tay vào khe tiểu huyệt, mật huyệt co rút mạnh mẽ, dường như có thể bẻ gãy bất kì dị vật nào tiến vào. "Cho em cái gì? Tiểu mẫu cẩu nói?" Trước kia lúc bọn họ làm tình, anh rất vui vẻ gọi Vệ Lan là tiểu mẫu cẩu, như vậy có thể để cho Vệ Lan nhanh chóng đạt cao triều hơn.
"A a a ~ cho em. . . . . . Anh. . . Nhanh chóng tiến vào. . . A. . ." Vệ Lan cảm nhận được Dương Thiệu đang gây sức ép để tiểu huyệt điên cuồng bao lấy anh, hơn nữa còn cố ý ép sát vào hạt châu nhỏ bên trong, một hồi khoái cảm, để cô mau bắn! "Không được. . . . . . A a a! ! Đã tới rồi! ! A a a ~" nước từ trong tiểu huyệt phun cao chừng 10cm, tốc độ ra vào ngón tay Dương Thiệu không những không chậm lại, mà còn cố ý tăng thêm lực, ngón tay cắm trong tiểu huyệt cũng dính đầy nước, tiếng rên kết hợp "Hưng phấn" tạo ra âm thanh cực kì dâm mỹ khiến người nghe đỏ mặt chân run, ái dịch của Vệ Lan phun ra, khiến ga giường cùng sàn nhà đều ướt sũng. Hai tay cô ôm chặt lấy anh, tiếng rên do khoái cảm vẫn chưa dừng lại!
Dương Thiệu nâng một chân Vệ Lan lên, để nam căn ma sát tiểu huyệt đầy nước, sau đó liền đem cây côn thịt đó thô lỗ đâm mạnh vào tiểu huyệt ướt át, "Mẹ kiếp! Anh nói cho em biết, tiểu mẫu cẩu! A a ~"
Tiểu huyệt ẩm ướt nghênh đón con cự long, khoái cảm tràn đầy làm cho Vệ Lan khẽ run từng trận, cô nhắm hai mắt lại, toàn thân cô cũng bị khoái cảm này thao túng, cô chỉ có thể vô lực rên rỉ mấy tiếng dâm đãng: "A a a. . Ưm . . . . Tiểu Thiệu của anh lớn vậy khiến em rất thoải mái! Mau! Nhanh chút. . . . Nhanh chút nữa. . A a a!"
Tiếng đàn ông thở dốc cùng tiếng phụ nữ rên rỉ tràn ngập căn phòng. . . . . . . . . .
Không thoát tiếng nào khỏi tai hai người đang rình trộm.
*****
Vệ Vũ mặt đỏ bừng hai tay ôm lấy Tiểu Dương, giống như ôm con mèo nhỏ vậy, khóa học ngày hôm nay, đối với Tiểu Dương thực sự rất quá "Lên lớp" Hắn dự đoán đôi trong phòng này có thể làm tới ba ngày ba đêm cũng không xong được mất, khà khà.
Đưa Tiểu Dương về phòng mình nghỉ ngơi, mặt cô y như quả táo chín đỏ vậy, cô cắn môi dưới hỏi anh Sói hoang: "Anh Sói hoang, sau này. . . . . . Chúng ta cũng sẽ làm chuyện đó sao?" Nhưng cây gậy của anh Sói hoang to như vậy, làm sao có thể bỏ vào tiểu huyệt của cô đây? Nhưng mới khi nãy nghe chị Vệ Lan nói thoải mái rất dâm đãng, rốt cuộc làm chuyện đó là khổ sở hay là vui vẻ đây?
Vệ Vũ cười cười, sờ đầu Tiểu Dương nói nhỏ: "Đương nhiên có thể, em không có nghe nói qua"Khổ cực cày cấy cần phải hoan hô cắt lấy sao"?"
Ah? Sao đã biến thành nông phu trồng lúa nước rồi? Con cừu nhỏ bất đắc dĩ nghĩ ngợi đến!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top