Điểm tâm
Dạo đây Cung Thượng Giác phát hiện Tiểu bảo bối Cung Viễn Chủy rất thèm ngọt, thường lén lút phía trước bữa chính ăn một chút khi lại sau bữa trộm ăn một ít. Tuy rằng hắn đối đệ đệ như vậy có chút vui mừng vì đó thể hiện thiếu niên tính tình nhưng chung quy không thể lại ăn nhiều quá, sẽ ảnh hưởng thể trạng.
"Viễn Chủy" Cung Thượng Giác trước một bước đi đến nắm lại đệ đệ tay đang muốn lấy một cái anh đào bánh.
"Ca?" Cung Viễn Chủy không lấy được thứ mình muốn liền bĩu môi tỏ vẻ khó hiểu.
"Không thể ăn nhiều quá" Cung Thượng Giác nghiêm khắc lắc đầu, ấn xuống một tia mềm lòng.
"Ta biết rồi.." Cung Viễn Chủy chịu thua rút tay về, hai má phấn nộn phồng lên giận dỗi làm người không kiềm lòng lại muốn nhéo một nhéo.
Cung Thượng Giác cảm thấy tâm là bị mũi tên bắn trúng, mi tâm giãn ra, nở nụ cười nhẹ ôn nhu mà sủng nịch, xoa đệ đệ mềm mại tóc. Tiểu công tử tính tình vẫn là dễ hống, chưa bao lâu Cung Viễn Chủy liền bị hống hảo mà lại vui vẻ bám dính ca ca.
Sau vài ngày Cung Thượng Giác lại muốn ra ngoài giải quyết sự, trước khi đi không khỏi lo lắng Cung Viễn Chủy trốn chính mình ăn nhiều điểm tâm liền dặn dò Cung Lãng Giác chú ý điểm nhiều chút.
"Ca! Ta tai sắp bị ngươi nói hỏng rồi!" Cung Lãng Giác bất mãn che lại tai nhìn hắn ca ca như mụ mụ đi xa dặn dò hài tử ở nhà. Ca hắn có phải hay không cũng quên chính mình còn một cái thân đệ đệ?
"Lãng Giác, nếu ta quay về lại thấy Viễn Chủy tăng nhiều phân ngươi tránh không khỏi trách nhiệm" Cung Thượng Giác nghiêm túc mà nhìn Cung Lãng Giác, lại quay sang ôn nhu xoa đầu Cung Viễn Chủy "đệ nhớ lời ta dặn, nếu nhàm chán có thể đến sau núi tìm bọn họ chơi, ta về sẽ đem cho đệ thật nhiều linh đang và y phục".
"Hảo a ca" Cung Viễn Chủy ngọt ngào mỉm cười, linh đang trên tóc liền phát ra một hồi thanh thúy âm. Cung Thượng Giác và Cung Lãng Giác là bị manh đến chết rồi! Đệ đệ hảo đáng yêu vẫn xinh đẹp lại còn ngoan ngoãn như vậy!
Cung Thượng Giác đi rồi. Cung Viễn Chủy long lanh hai mắt bắt lấy tay Cung Lãng Giác làm nũng, môi nhỏ hơi chu lên.
"Ca ta muốn điểm tâm~" thanh cuối còn muốn kéo dài làm nũng khiến người tâm đều đã nhũn ra.
"Được, ta đưa đệ đến Vũ Cung lấy một ít rồi quay về Giác Cung cùng ăn" Cung Lãng Giác cuối cùng quên sạch những lời Cung Thượng Giác nói, chỉ biết đáp ứng đệ đệ một cái yêu cầu.
"Ca đối ta thực hảo" Cung Viễn Chủy được đến đáp ứng liền vui vẻ không thôi, Tiểu công tử biết ca ca liền sẽ không từ chối.
Vũ Cung. Cung Tử Vũ còn ở đau đầu phê sổ sách đến thâm đen hai mắt, Vân Vi Sam một bên thế hắn rót trà cũng tiện tay xử lí một ít.
"Cung Tử Vũ"
Nghe đến có người gọi, còn chưa thấy ảnh đã biết người đến là ai. Nháy mắt Cung Tử Vũ có chút kích động liền quên mất sổ sách còn chưa phê xong đã bị hắn kích động đứng dậy rơi vãi ra đất. Vân Vi Sam bất lực mỉm cười.
"Tử Vũ ca ca" phía trước là Cung Lãng Giác, bên cạnh nhô ra Cung Viễn Chủy đầu nhỏ cùng linh đan theo chuyển động va chạm tạo ra thanh thúy âm.
"Lãng công tử, Viễn Chủy đệ đệ" Cung Tử Vũ chỉ liếc mắt nhìn Cung Lãng Giác một cái đã tươi cười nhìn sang Cung Viễn Chủy.
"Lãng công tử, Chủy công tử" Vân Vi Sam hành lễ.
"Ta đã nói không thích quá này trang trọng lễ nghi nên ngươi không cần cùng ta hành lễ, như nào đã quên a" Tiểu công tử bĩu môi rời khỏi sau lưng Cung Lãng Giác đi ra trước.
"Chủy công tử thứ lỗi ta dạo này có chút mệt mỏi nên quên mất" Vân Vi Sam mỉm cười thu lại hành lễ động tác.
"Nếu mệt lại đến ta y quán bốc thuốc, đều là Cung môn người không cần khách sáo" Tiểu công tử chính là bộ tiểu hài tử tính cách, miệng dù có độc nhưng tâm là dễ mềm mại.
"Kia ta trước đa tạ Chủy công tử" Vân Vi Sam không khỏi muốn xoa đầu Tiểu công tử nhưng ngại y khó chịu liền dập tắt này ý tưởng.
Cung Lãng Giác sắc mặt lại có chút không vui nắm lấy đệ đệ tay, Cung Tử Vũ cũng tiến lên như vô tình ngăn cách Cung Viễn Chủy và Vân Vi Sam. Dấm muốn thật nồng, Vân Vi Sam cảm thán. Tiếc là Tiểu công tử không hiểu nên chỉ đơn giản nghĩ Tử Vũ ca ca là ở ganh tị chính mình cùng Vân cô nương nói chuyện nên mới muốn sinh khí, trong lòng có chút mất mát.
"Kia Viễn Chủy đệ đệ như thế nào muốn đến ta Vũ Cung?" Cung Tử Vũ trên mặt đều nở đầy hoa nhưng tỏ vẻ tò mò nhìn chằm chằm thiếu niên.
"Ta muốn lấy một ít điểm tâm, Tử Vũ ca ca hảo sao?" Tiểu công tử nghiêng nghiêng đầu chớp mắt.
"Có gì không hảo, chỉ là điểm tâm ta liền cho người đi lấy đưa đến Giác Cung cho đệ" Cung Tử Vũ đáp ứng tức thì, đệ đệ như vậy hảo đáng yêu làm sao nỡ từ chối.
"Cảm ơn Tử Vũ ca ca" thu đến thành quả Cung Viễn Chủy không khỏi nở rộ nụ cười.
Quá đáng yêu! Cung Tử Vũ trộm nghĩ cùng Vân Vi Sam thảo luận đào góc tường Giác Cung trộm người.
Quay về Giác Cung, nhìn xem Cung Viễn Chủy ăn điểm tâm vui vẻ Cung Lãng Giác không nhịn được nhéo một chút phấn nộn má. Kết quả chọc rồi Tiểu công tử giận dỗi, thật lâu hống cũng không hảo.
"Tiểu Chủy đừng giận sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng" Cung Lãng Giác một bên hống một bên trộm cười đệ đệ quá mức đáng yêu "nào ăn một chút điểm tâm hòa hoãn nga".
"Ca ta không phải hài tử!" Tiểu công tử muốn xù lông rồi, dù sao cũng đã mười bảy ca ca sao có thể hống như hống hài tử chứ.
"Hảo hảo, Tiểu Chủy không phải hài tử, nào đến ăn một ít" Cung Lãng Giác kéo lại đệ đệ tay xoay hướng đối diện mình, đem một cái hoa quế bánh đưa đến miệng.
"Hừ.." mạnh miệng là vậy nhưng Tiểu công tử xác thực là dễ hống, rất nhanh đã lại cùng Cung Lãng Giác cười cười nói nói.
Sau vài ngày, Cung Thượng Giác về tới. Cung Viễn Chủy vui vẻ nhào tới ôm lấy ca ca, Cung Lãng Giác chỉ ở một bên ánh mắt ganh tị ca ca.
"Ca~ ngươi cho ta đem về cái gì nha?" Cung Viễn Chủy hai mắt mong chờ ngước nhìn Cung Thượng Giác.
"Đều là Viễn Chủy thích" Cung Thượng Giác sủng nịch xoa đầu Tiểu công tử, ánh mắt chợt hạ xuống một tia lạnh lẽo "Viễn Chủy có phải lén ca ăn nhiều ít điểm tâm?".
Cung Viễn Chủy chột dạ không rõ làm sao Cung Thượng Giác lại biết, Cung Lãng Giác cũng chột dạ một bên len lén nhích từng bước nhỏ chuồn đi.
"Lãng Giác đến thư phòng gặp ta, Kim Phục đi Vũ Cung thỉnh Chấp Nhẫn đến cho ta" phân phó xong Cung Thượng Giác không quan tâm thân đệ đệ đang sụp đổ bên cạnh, bế lên Cung Viễn Chủy đi hướng Giác Cung.
Xong rồi, Tiểu công tử, Lãng công tử lẫn Chấp Nhẫn đều toang rồi. Hạ nhân lắc đầu thầm cầu sự sẽ không ập đến họ.
Sáng hôm sau, hạ nhân toàn Cung đều biết Vũ Cung chi tiêu bị cắt giảm, Lãng công tử tiền tiêu vặt giảm hơn phân nửa. Còn Tiểu công tử lại xuống không được giường, một sáng đều ở Giác Cung chủ phòng truyền tới tiếng khóc lẫn mắng.
Cung Viễn Chủy ấm ức nằm trên giường toàn thân đều nhứt đến phát khóc, Tiểu công tử vẫn không biết ca ca làm sao phát hiện ra.
Cung Thượng Giác ở phạt đệ đệ xong liền đi Chủy Cung lấy dược giúp Tiểu công tử thoa. Hắn đương nhiên biết được Cung Viễn Chủy lén ở sau trộm ăn điểm tâm là vì phần eo tinh tế có chút thịt mềm mại hơn khi sờ.
Vậy nên Tiểu công tử không bao giờ qua mắt Cung Thượng Giác được.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top