a có tin vào duyên phận k ?
Mệt nhọc h lại càng mệt nhọc
Cô chưa từng muốn mắc nợ ai
Đúng,tôi nghèo nhưng tôi có tự trọng cho j nhất định tôi sẽ trả ơn...
.
.
.
Lết thân xác gây gộc ra khỏi bệnh viện,bộ đồ may k có 1 sợi bông,giữa mưa gió này đến ng khỏe mạnh còn k đi lâu đc
Nhưng hiện tại thì cô bt đi về đâu
Đường phố Quảng Đông rất đẹp nhưng lại rất cô đơn.
Ánh sáng từ đài phun nc chiếu rọi đánh thẳng vào tấm 1 ng thất tình,cảnh vật ban đêm thật sự,thật sự hiu quạnh
Nhưng s bằng 1/3 cô bh
Lạnh...rất lạnh,...cô đơn...rất ..rất cô đơn
Chả ai mang cô hơi ấm,gầy gộc thân hình lả tả chả có j ngoài đôi mắt ướt lệ..Chả còn j ngoài vết bầm tím..Chả còn j.....ngoài cô
Ngã sấp xuống ven đg,có lễ đây là nơi duy nhất chả ai có thể đuổi có
..KHÔNG một Ai
Thế là cô sẽ chết thế này ak..trong cái giá lạnh và cái quật cường của gió bão..trong cái cô đơn của đồng đời hơn 7 tỉ dân...
Như thể cô là cô bé bán diêm,ba rất hay kể cô nghe..cô bé nghèo xác tội nghiệp,k ai dành tình thg cho cô..và cô chết..chết trong cái giá lạnh.KHÔNG ai hiểu
Đúng rất giống rrất giống cô bh..có lẽ tất cả chấm hết r nhỉ..cô thật yếu đuối..vậy ra đấy là cảm giác đấy,cảm giác khi chết ?
Cô ngã xuống,k ai đỡ cô,vậy thôi cô cũng chả chông mong j,vậy thôi..mẹ đợi con nhé ..
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top