tien mo 11
Lúc Triệu Thụy về tới nhà, Tôn Tiểu Lan cũng về tới nhà mình.
Dù sao là lễ bái lục, gia đình ở tại đông an, về nhà đoàn tụ với cha mẹ, có thể hảo hảo hưởng thụ niềm vui gia đình, đồng thời cải thiện cuộc sống tinh thần.
Ở Ký túc xá trong Trường học việc sinh hoạt như giặt giũ... đều phải tự làm, ăn uống đều phải tiết kiệm, đương nhiên không thể so sánh với ở nhà, ở nhà bao giờ ăn uống cũng thịnh soạn hơn, sinh hoạt thoải mái hơn.
Mặc dù ở thư viện môn mua hai kiện quà tặng sinh nhật mẫu thân, nhưng Tôn Tiểu Lan cũng không khẩn chương, chuẩn bị để đến ngày sinh nhật tạo cho mẫu thân một niềm vui bất ngờ.
Nằm trên giường, nàng đem hai kiện đồ vật mua từ thư viện môn ra xem, cầm trong tay nhìn cẩn thận.
Hai vật này đều do Triệu Thụy giúp nàng chọn, một kiện là phật tượng bằng đồng đời nhà Thanh, một kiện khác là chiếc Đỉnh từ thời Từ Hi.
Mặc dù bán hai vật này là một người bán hàng rong, thổi phồng hai đồ này là hai bảo bối khó tìm, nhưng nàng tuyệt đối không cho rằng hai vật này là đồ thật. Bởi vì giá của cả hai vật này tổng cộng là 150 nguyên, quá bèo để tin là đồ thật.
Trên đời có bảo bối nào giá rẻ như vậy sao?
Lại nói, thương nhân bán đồ cổ tại thư viện môn người nào cũng khôn khéo giảo hoạt, khó có khả năng xảy ra việc mua đắt bán rẻ, về phần đồ lậu, hai ba mươi năm trước còn có thể thường xuyên gặp, hiện tại nếu muốn có cơ hội mua được đồ lậu, đó là rất khó rất khó .
Cho dù đôi lúc thương nhân buôn bán cổ vật nhìn không chính xác, đem bảo bối bán ra như đồ giả, Tôn Tiểu Lan cảm giác được dù Triệu Thụy dùng nhãn lực cùng vận khí cũng là khó có khả năng tìm ra. Bởi vì hắn bỏ ra hai ngàn khối mua khối ngọc bài giả, để cho người ta cười chế nhạo một trận.
"Tiểu Thụy đã nghèo, lại bị gian thương tập bảo trai lừa gạt hai ngàn khối, đó là mấy tháng tiền sinh hoạt. " Tôn Tiểu Lan đồng tình lải nhải một câu, trong lòng thì nghĩ có nên hay không hảo hảo an ủi an ủi hắn.
Cầm hai đồ vật trong tay chơi một hồi, Tôn Tiểu Lan quyết định hảo hảo đóng gói cẩn thận để lát nữa tặng mẫu thân.
Mặc dù trong lòng nàng đã nhận định, đồng phật này và Trầm Lư đều là đồ dỏm, bất quá chúng được làm tương đối tinh xảo, để làm vật phẩm trang trí trong nhà vẫn phi thường tốt, cho nên, Tôn Tiểu Lan cảm thấy hết sức hài lòng, cảm giác một trăm năm mươi khối của mình bỏ ra cũng đáng giá.
Thoáng chốc đã qua lễ bái, sinh nhật mẫu thân Tiểu Lan cũng tới rồi, Tôn Tiểu Lan đem hai kiện cổ vật hảo hảo cẩn thận đóng gói, sau đó gọi điện thoại kêu Triệu Thụy tới nhà nàng ăn cơm trưa.
"Tiểu Lan Tỷ, ta còn chưa chuẩn bị lễ vật cho bá mẫu đâu, tay không mà đến thì không hay a. "
"Ai nói không có chuẩn bị, lần trước đi thư viện môn ngươi không phải chọn cho ta hai kiện đồ vật sao? Tính ngươi nhất kiện. Mặc dù đều là đồ giả , nhưng nhìn qua đều thấy tinh xảo, ta vừa đóng gói rồi, mẹ ta nhất định hài lòng. "
Đồ giả? Tiểu Lan Tỷ, đây là đồ thật 100% đó a! Ngươi không tin tưởng ta a.
Triệu Thụy trong lòng nói thầm một câu, ngoài miệng cũng không cũng chỉ cười cười, sau đó đi sang nhà Tôn Tiểu Lan.
phụ thân Tôn Tiểu Lan là giáo sư đại học, mẫu thân là sư phụ dạy nhạc, đều là người hiền lành lương thiện, sau khi cha mẹ Triệu Thụy qua đời, bọn họ đối với Triệu Thụy vẫn phi thường chiếu cố, mỗi lần đến ngày hội, đều đã gọi Triệu Thụy đến nhà bọn họ ăn cơm, đối với việc Tôn Tiểu Lan và Triệu Thụy đi lại, họ cũng không ngăn cản.
Lúc Triệu Thụy vào cửa, thức ăn đều đã bày trên bàn, mẫu thân Tiểu Lan trang điểm thật đẹp ngồi ở bên cạnh, phụ thân nàng còn lại là chai rượu vang đỏ, loay hoay nhìn khắp nơi tìm dụng cụ mở chai, vừa thấy Triệu Thụy vào cửa, mẫu thân Tiểu Lan liền vỗ tay hô: "Tiểu thụy tới rồi! mau ngồi. Lập tức có thể ăn cơm a. "
Triệu Thụy cười chắp tay thi lễ: "Bá mẫu, chúc ngài thân thể khỏe mạnh, mọi sự như ý, càng ngày càng xinh đẹp. "
khi mẫu thân Tôn Tiểu Lan còn trẻ là một mỹ nhân, hiện tại mặc dù đã lớn tuổi, nhưng vẫn lưu lại vài phần phong vận, bình thường cũng cố gắng chú ý nhan sắc của mình, nghe Triệu Thụy khen tặng như vậy, trên mặt không khỏi cười thành một đóa hoa.
"Vẫn là Tiểu thụy dẻo mồm, đến, đến, đến, nhanh ngồi. "
Tôn Tiểu Lan bàn tay lặng lẽ bấm Triệu Thụy một chút, tựa hồ oán trách hắn đem mọi lời hay đều nói xong hết rồi, hại mình không kịp nói gì.
"Mẹ, ta cũng chúc người sinh nhật vui vẻ, thân thể khỏe mạnh. Nhạ, ta cùng tiểu thụy cố ý chuẩn bị cho người hai loại quà sinh nhật" Vừa nói, nàng đem hai hộp gỗ đóng gói tinh xảo đưa ra.
"Ai nha, còn có lễ vật, gói rất đẹp, không biết bên trong là cái gì? " mẫu thân Tiểu Lan vẻ mặt vui mừng tiếp nhận lễ vật, nàng không cần lễ vật giá trị, nhưng phần tâm ý này là nữ nhi cùng Triệu Thụy làm cho nàng phi thường cao hứng.
"Mở ra xem một chút là sẽ biết ? mau mở ra xem một chút, xem có thích hay không." Tôn Tiểu Lan thúc giục nói.
Tiểu Lan mẫu thân đem hộp quà mở ra, thấy bên trong là đồng phật cùng Trầm Lư, nhìn một chút, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng lẫn sợ hãi: "Ai nha, hai đồ vật này làm rất tinh xảo a, mua ở đâu ? "
"Thư viện môn. " Tôn Tiểu Lan thấy mẫu thân thích, trong lòng cũng hết sức cao hứng, vội vàng đáp.
"Thư viện môn? Ngươi mua chính là đồ cổ? là do hai người các ngươi chọn, vào trong đó muốn mua đồ thật cũng không dễ dàng a! " phụ thân Tiểu Lan lúc này đã tìm được dụng cụ mở chai, mở nút chai bỏ ra một bên nói.
Tôn Tiểu Lan giúp hắn mang chén rượu qua, không thèm để ý nói: "Không có gì a, ta biết chúng là đồ dỏm, bất quá làm tinh xảo như vậy, giá hơn một trăm khối cũng đáng, rất giá trị! "
"Thật không, hơn một trăm khối, để trang trí trong nhà cũng rất tốt, ngươi đừng dội cho ta một bát nước lạnh a. " Tiểu Lan mẫu thân vội vàng cùng nữ nhi nói chuyện.
"đúng đúng, hiếu tâm của nữ nhi a. Đến, cho ta xem một cái, nữ nhi theo tiểu thụy bỏ ra một trăm năm mươi khối, đến cùng mua bảo bối gì về. " phụ thân Tiểu Lan cười bỏ bình rượu xuống, đem đồng phật cùng Trầm Lư cầm trong tai, mắt nhìn, cẩn thận thưởng thức.
Hắn cũng có sở thích đối với cổ vật, bình thường cũng thường xuyên mua bán một chút, bởi vì tài lực khó khăn, hơn nữa không gặp cơ hội, tìm không được đồ nào đặc biệt quý, nhưng nói tóm lại, đối với đồ cổ có chút nghiên cứu, ít nhất hơn xa so với nữ nhi.
Đem hai đồ vật cẩn thận giám định một lúc lâu, trên mặt phụ thân Tiểu Lan dần dần lộ ra thần sắc kinh dị, hắn phát hiện, hai kiện đồ vật này không chỉ không phải đồ dỏm, ngược lại là đồ cổ có giá trị tương đối cao!Đồ này có thật là ngươi bỏ ra một trăm năm mươi đồng mua sao? " phụ thân Tiểu Lan quay đầu hỏi.
"Đúng vậy! Đồng phật tám mươi, Trầm Lư bảy mươi, tổng cộng một trăm năm mươi, làm sao vậy? Có gì vô lý sao? " Tôn Tiểu Lan thấy thần sắc papa quái dị, cảm thấy kì quái hỏi ngược lại một câu.
"Bảy mươi? Tám mươi? "
phụ thân Tiểu Lan cầm hai kiện bảo bối, cả người sững sờ tại chỗ, dở khóc dở cười.
Một hồi lâu, hắn mới hít sâu một hơi, bình phục tâm thần nói: "vô lý, hơn nữa rất vô lý . Các ngươi mua hai kiện đồ vật này không phải đồ dỏm, mà là chân phẩm! Còn là tương đối đáng giá chân phẩm! Tôn đồng phật này giá khoảng năm vạn! Mà Trầm Lư này ta từng xuất ra tám vạn để mua của một người bạn mà họ cũng không chịu bán! "
"A? ! "
"Không thể nào! "
Tôn Tiểu Lan cùng nàng mẹ đều thất kinh, đồng thời kinh hô lên tiếng, không ai ngờ, một trăm năm mươi khối mua hai kiện đồ vật nho nhỏ, đột nhiên có giá trị hơn mười vạn!
Đặc biệt tôn Tiểu Lan, càng trợn tròn con mắt, cái miệng nhỏ nhắn còn không ngậm lại, vẻ mặt không thể tin, ngay từ đầu nàng đã nhận định hai vạt này là đồ dỏm, hoàn toàn không ngờ, Triệu Thụy giúp mình chọn hai đồ, dĩ nhiên đều là đồ cổ giá cả đắt tiền!
"Đồng phật cùng Trầm Lư này thật sự giá trị bao nhiêu tiền? Chúng nó không phải đồ giả sao? " Tôn Tiểu Lan sợ run một hồi lâu, lúc này mới phản ứng, vội vàng hỏi.
"Đương nhiên không phải đồ dỏm, ngươi phải tin tưởng đối với ánh mắt của lão ba. " phụ thân Tiểu Lan phi thường khẳng định nói.
Tôn Tiểu Lan đem ánh mắt kinh nghi hướng nhìn Triệu Thụy, hai vật này là Triệu Thụy lúc ấy tận lực khuyên nàng mua về, nàng có chút hoài nghi, Triệu Thụy có phải hay không ngay từ đầu cũng đã nhìn ra hai vật này là đồ thật.
Bất quá, tiểu thụy làm sao có nhãn lực tốt như vậy? Trước kia cũng không thấy hắn nghiên cứu qua đồ cổ a? Hơn nữa, nếu hắn có nhãn lực tốt như vậy, vậy hắn bỏ ra hai ngàn khối mua ngọc bài, điều này có thể là giả sao?
Tôn Tiểu Lan trong lòng nghĩ như vậy, thử thăm dò hỏi: "Tiểu thụy, này hai kiện đồ vật này đều do ngươi chọn lựa, ngươi không phải lúc ấy đã nhận ra đồng phật cùng Trầm Lư đều là đồ cổ đáng giá? "
"làm sao như thế được? " Triệu Thụy vội vàng phủ nhận, "Ta thấy hai đồ vật này được làm tinh xảo, cho nên mới đề nghị ngươi mua a, ai biết hai vật này đáng giá như vậy? Ta đối với tri thức đồ cổ hoàn toàn mù tịt, nào có lợi hại như vậy, có thể nhận ra được. Ta không phải tự mình mua khối ngọc bài sao? Đó chính là đồ dỏm, hai ngàn khối vất xuống nước a. "
"Thật không? " Tôn Tiểu Lan vẫn hoài nghi, "Nhưng ta nhớ kỹ, hình như lúc ấy ngươi rất tin tưởng đồ mình mua chính là bảo bối chứ! "
"Hắc hắc, đó chỉ là biện pháp tình thế, chống đỡ mà thôi, lúc ấy bị nhiều người chế nhạo như vậy, ta không thể không kêu một tiếng, rồi âm thầm lén đi sao, nếu không thì cũng quá dọa người a. " Triệu Thụy cười khan hai tiếng, tìm cớ nói dối.
Tôn Tiểu Lan nghiêng mắt nhìn hắn: "Nọ vậy......Ngươi đem ngọc bài lấy ra, cho ba ta nhìn một cái. "
Triệu Thụy trong lòng nặng nề thở dài, cảm giác được Tiểu Lan tỷ thật sự là rất tinh tế, rất chân thực, ngay cả mình cũng điều tra như vậy, thề không bỏ qua.
Về phần khối địa tâm ngọc tinh nọ, sau khi tu luyện, bởi vì linh khí bị hút hết, đã hóa thành bột phấn, làm sao mà tìm được một khối khác?
"Hai ngày ngã té, nó bị vỡ, ta vất đi rồi. " Triệu Thụy cười khổ một chút, tùy tiện lấy cớ, hy vọng vượt qua được màn này. (mịa trẻ con cũng chả tin, thằng này nói lão thành thần a)
" khối ngọc bài Hai ngàn cứ như vậy bị ngươi té vỡ? " đôi mắt Tôn Tiểu Lan mở to hình mặt trăng lưỡi liềm, bên trong chớp động nguy hiểm quang mang, "Tiểu thụy, ngươi lại lừa gạt tỷ tỷ ta sao? "
"Không có, không có, tuyệt đối không có. " Triệu Thụy vội vàng vung tay làm sáng tỏ, Tiểu Lan tỷ nếu nổi điên, vừa lại rắn lại vừa mềm , lợi hại vô cùng, hắn từ nhỏ chịu đủ loại khổ cực này rồi, đến nay vẫn như bóng ma ám ảnh trong tâm trí.
"Được rồi, được rồi, Tiểu Lan. Nhìn ngươi làm cho tiểu thụy ngay cả sau gáy cũng toát mồ hôi kìa ! " phụ thân Tiểu Lan có chút nhịn không được, cười cười giảng hòa.
mẫu thân Tiểu Lan cũng trêu ghẹo nói: "Đúng vậy, nhìn bộ dáng mới vừa rồi của ngươi, như thế nào giống ta thường thẩm vấn papa ngươi như vậy tượng a! "
Tiểu Lan mặt đỏ bừng cười, vừa là ngượng ngùng, vừa là kiều mị.
"Mẹ! Ngươi nói bậy bạ gì đó a? " Nàng hờn dỗi dậm dậm chân, "Là tiểu thụy không nói thật cho ta mà! "
Tiểu Lan phụ thân cười nói: "Không phải hắn không nói thật, là lòng nghi ngờ ngươi quá nặng. Đồ cổ này, bác đại tinh thâm, ngay cả người lão luyện cực kì lợi hại, đều có thể tái ông thất mã, tiểu thụy trước kia không tiếp xúc quá đồ cổ, làm sao phân biệt được thật giả? Đồng phật cùng Trầm Lư này có thể bị các ngươi mua được, nọ vậy thật sự là vận khí tốt. Bất quá, vận khí không có khả năng vĩnh viễn ở bên cạnh các ngươi, tiểu thụy tốn hai ngàn mua được một khối ngọc giả cũng rất bình thường. Ngươi nha, sẽ không phải nghi thần nghi quỷ đấy chứ! "
Tôn Tiểu Lan bĩu môi, miễn cưỡng tiếp nhận kiểu giải thích này, bất quá, nàng thủy chung cảm giác được, Triệu Thụy vẫn còn che giấu điều gì đó, với tiểu thụy quen thuộc trước kia trên người tựa hồ có vài chỗ biến đổi, nhưng đến cùng thay đổi ở điểm nào cũng không nói lên được.
Ăn bánh ngọt sinh nhật, Uống rượu nho, vừa ăn vừa nói chuyện mãi đến 12h, mọi người lúc này mới giải tán.
Sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một chút, Triệu Thụy cùng Tôn Tiểu Lan an vị xe quay về trường học.
Ngày mai là lễ bái nhất, lại phải đi học
Sau khi về đến trường học, Triệu Thụy và tôn Tiểu Lan chia tay, trở về ký túc xá của mình.
Vừa vào ký túc xá, liền thấy La Thành, Chu Vĩ còn có Hàn Tinh ba người đều đông đủ , đang ngồi một chỗ, nhiệt liệt đàm luận điều gì đó.
"Trò chuyện gì thế? Sao náo nhiệt vậy. " Hắn cười hỏi.
"Ai nha, Triệu lão đại đã trở về. " Hàn Tinh vừa thấy hắn, liền chào một câu.
"Chuyện gì a, sao náo nhiệt thế, nói cho ta nghe một chút. " Triệu Thụy ngồi xuống ghế, nhập bọn nói chuyện.
La Thành không biết từ chỗ nào lấy ra khối chocolate, bỏ vào miệng vừa nhai vừa nói: "Chúng ta mới vừa rồi đang nói chuyện vân gia đại tiểu thư Vân Phỉ. "
"Trò chuyện về vấn đề gì của nàng? Không có liên quan tới chúng ta mà. " Triệu Thụy ngáp một cái thật to.
"Vậy ngươi phạm vào một đại sai lầm rồi. Vân Phỉ hiện tại theo học tại trường chúng ta, làm đổi mới hoàn toàn học sinh! " La Thành bỏ chocolate vào miệng ngậm giọng không rõ ràng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top