Chương 17: Câu dẫn

Đêm xuống yên lặng, ánh nến nhàn nhạt, bàn ăn thịnh soạn, vốn là một bữa tiệc lãng mạn nhưng bởi vì có thêm một người đến mà hoàn toàn bị quấy rối.

Hạ Linh Doanh cúi nửa đầu ngồi lẳng lặng, trong tay nắm đôi đũa không hề nhúc nhích, mái tóc đen che nửa khuôn mặt, khiến cho người khác không thấy được biểu cảm của nàng. Bà Từ bên cạnh lại ra sức bỏ đầy thức ăn vào trong miệng nhai, trợn to hai mắt nhìn chằm chằm Hồ Phi Phi.

Tiêu Mạc Ngôn mệt mỏi, vẻ mặt có vẻ không hài lòng dựa vào ghế, thỉnh thoảng gắp mấy món ăn nhẹ bỏ vào miệng nhai nhai. Hồ Phi Phi thì lại không động đũa hai tay chống cằm, cười híp mắt nhìn Tiêu Mạc Ngôn, gương mặt hoa si.

Hồ Phi Phi là thiên kim tiểu thư của Hồ tổng bên giải trí Nam Dương, trong giới giải trí cũng xem như là có tiếng tăm.

Bởi vì gia đình như thế, cô từ nhỏ được nuông chiều, sinh nhật năm hai mươi tuổi vì một chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau với ba cô một trận, trong lúc vô ý bị tát một cái, Hồ Phi Phi giận dữ, hơn nửa đếm, một mình lái xe đi bar.

Vừa vào quán, cô liền liều lĩnh ngồi ở quầy bar uống liên tục. Trong lúc đang mơ màng uống rượu, cô nghe thấy từng đợt tiếng hét chói tai truyền đến, Hồ Phi Phi u mê ngẩng đầu nhìn, chỉ thoáng nhìn một cái đã thấy một cô gái trẻ đang nhảy trong sàn nhảy, đó chính là Tiêu Mạc Ngôn.

Màn đêm càng làm cô thêm huyền bí, nhưng Tiêu Mạc Ngôn lại làm cho đêm sống động hơn, dưới ánh đèn nhấp nháy, cô ấy giống như một đoá hoa tuỳ ý nở rộ, dáng vẻ tươi cười kiều mỵ, sáng người nóng bỏng, mê hoặc mọi ánh mắt khiến cho mọi người như phát rồ. Hồ Phi Phi ngẩng đầu, như ngưỡng mộ nhìn nữ vương vậy, dần dần bị vũ điệu của Tiêu Mạc Ngôn cảm hoá, ánh mắt của cô không còn đơn thuần nữa mà là mang theo ham muốn mãnh liệt.

Hồ Phi Phi đứng dậy, cởi áo khoác ra, chỉ mặc một bộ đồ bó sát bên trong, lộ ra dáng người sexy, nhảy điệu táo bạo mà cuồng nhiệt, từng bước một đến gần Tiêu Mạc Ngôn. Mọi người xung quanh bị xúc cảm mạnh mẽ của cô châm lửa, những tiếng hét vang lên, mượn ý say, Hồ Phi Phi càng thêm giật lắc thân thể mình, ở trong đôi mắt đẹp của nữ vương, cô nhìn thấy hình bóng của chính mình.

Mùi hương bạc bà nhàn nhạt quanh quẩn, thanh âm mị hoặc bay vào trong tai, nhẹ nhàng hôn, những ngón tay thon dài dùng lực mạnh mẽ. Hồ Phi Phi đã có một đêm khó quên trong đời, không giống với bất kì người tình nào trước đây, Tiêu Mạc Ngôn làm cho cô cảm thấy đúng là suốt hai mươi năm qua chưa bao giờ có cảm giác thế này, khiến cho cô trong lúc vô tình rơi vào, chìm sâu.

Sáng hôm sau, Hồ Phi Phi ôm chăn mền, lẳng lặng nhìn căn phòng vắng lặng, lần đầu tiên có cảm giác thất vọng.

Cô cũng không cam lòng, sau khi trở về công ty, phái người thăm dò khắp nơi những thông tin có liên quan đến Tiêu Mạc Ngôn. Khi Hồ Phi Phi biết được Tiêu Mạc Ngôn là phó giám đốc của Thiên Hoàng thì cô không có chút ngạc nhiên nào, ngược lại vui vẻ cười thành tiếng.

Tiêu Mạc Ngôn, chị trốn không thoát đâu.

Một thời gian ở chung, Hồ phi Phi dần dần quen với việc bên cạnh Tiêu Mạc Ngôn luôn có mỹ nhân, lòng ganh tỵ của con gái muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng cô chưa từng quan tâm đến họ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: