Chương 3
Đúng chín giờ sáng hôm sau Đình Quân xuất hiện, mặc áo phông đơn giản với quần jean. Mộc Tử nhìn xuống đôi giày trắng tinh của anh ta, hàng fake mà chất lượng có vẻ tốt ghê. Bọn nhóc thời nay đúng là rành về thời trang thật. Cô hơi tò mò chỗ mua để làm quà cám ơn anh họ, anh ấy đảm bảo không quan trọng hàng thật hay hàng giả, nhưng động vào việc dùng hàng fake của người khác có vẻ hơi bất lịch sự. Nhất là với mấy thằng nhóc hai mươi tuổi đang tuổi coi trọng thể diện thì làm sao có chuyện suy nghĩ thoải mái được như cô.
Đình Quân mang theo hai túi đồ lớn, mỉm cười nhìn cô. Mộc Tử lúc này đã ăn mặc tử tế nghiêm túc, đầu tóc gọn gàng, thậm chí còn chịu khó tô son tươi tắn. Tối qua ngủ sớm nên chưa bảy giờ sáng cô đã dậy, ăn lại pizza thừa của tối qua rồi thong dong thay đồ, trang điểm. Vả lại xuất hiện trước mặt trai đẹp thì cũng không thể để mình bị vùi dập nhan sắc được. Mộc Tử thề là lúc nhìn thấy cô trong mắt anh ta có ý cười, chắc chắn anh ta đang nhớ lại dáng vẻ luộm thuộm ngày hôm qua của cô.
Đình Quân xách đồ vào bếp, Mộc Tử nhìn theo anh ta, ướm lời:
"Vậy anh cứ tự nhiên, tôi chờ anh ở đây nhé."
Đình Quân mặc tạp dề, rửa tay rồi bắt đầu lấy dụng cụ ra bắt đầu cân trộn bột. Mộc Tử ngồi ở quầy thu ngân, tranh thủ cầm bảng vẽ làm bù tối qua. Thỉnh thoảng cô lại quay ra phía sau bếp nhìn Đình Quân làm bánh. Động tác của anh ta rất nhanh chóng, gọn gàng, đồ đạc cũng để đâu ra đấy làm cô thêm phần hài lòng. Anh ta nhào bột bánh mì, trong thời gian ủ thì tranh thủ đánh trứng làm các loại bánh khác, tuần tự phối hợp làm các công việc. Cô đã xem nhiều người làm bánh, nhưng làm bánh mà đẹp trai đến như vậy thì đúng là lần đầu tiên. Chiếc bánh đầu tiên ra lò là loạt bánh quy hạnh nhân. Mùi thơm tràn ngập cả cửa tiệm. Mộc Tử không kìm được mà mon men lại gần. Lúc bánh được lật lại để cho nguội cô thò tay định lấy một cái, bỗng cổ tay bị một bàn tay đeo găng bắt lại.
"Bánh còn nóng đừng chạm vào".
Mộc Tử mặc cả, muốn rút tay ra "Không nóng đâu, anh cũng lật bánh lại đấy thôi".
Đình Quân nắm chặt hơn, giơ bàn tay đang muốn làm chuyện xấu của cô lên cao thêm một chú tránh xa chỗ bánh. Anh ta cúi xuống nhìn thẳng vào mắt cô, giọng nói trầm thấp.
"Tôi có đeo găng tay, thực sự rất nóng. Lát nữa nguội sẽ đưa cho cô."
Đã nói đến vậy chả lẽ Mộc Tử còn đôi co với anh ta thì còn đâu là thể diện chủ tiệm của cô. Mộc Tử bỏ về chỗ tiếp tục vẽ tiếp, có điều hình như dùng lực mạnh hơn mức cần thiết.
Môt lúc sau có thêm một loạt những mùi thơm khác ngào ngạt trong căn bếp. Trong khóe mắt Mộc Tử nhìn thấy anh ta đi đến tủ cốc bên cạnh, cô cố gắng tập trung vẽ không để ý tới anh ta.
Lát sau có tiếng "cạch" khe khẽ, cô nhìn sang thấy đĩa bánh quy hạnh nhân và một tách trà được đặt ngay ngắn cạnh laptop. Đình Quân cười cười nhìn cô.
"Uống trà đi, từ nãy chưa thấy cô uống nước."
Mộc Tử cầm cốc lên, độ nóng vừa phải, cô đưa lên miệng uống. Giờ cô mới phát hiện mình cũng hơi khát, mà sao tên này chưa gì đã tự nhiên như thể nhà anh ta chứ không phải địa bàn của cô thế nhỉ.
Mộc Tử nhìn đĩa bánh, cái nào cái nấy đều tròn trịa đều đặn như nhau, màu vàng ruộm vừa phải. Từng lát hạnh nhân phía trên khiến bánh trông càng hấp dẫn. Cô đưa tay cầm một chiếc bánh lên cắn. Lượng bơ vừa phải, bánh cũng không bị ẩm. Độ ngọt thích hợp, mùi thơm siêu hấp dẫn. Đạt điểm tuyệt đối. Mộc Tử vừa nhai ngấu nghiến vừa bới chồng giấy tờ bên cạnh tìm tờ đánh giá cô làm hôm qua.
Đình Quân nhìn Mộc Tử ăn thêm mấy chiếc, gương mặt hài lòng giơ ngón tay cái lấm lem vụn bánh quy ra với anh, nhịn cười rút tờ giấy ăn cho cô.
"Bánh Croisant cần khoảng hơn một tiếng nữa mới xong, tôi mang cake lên trước cho cô nhé?"
Mộc Tử gật đầu đồng ý. Cô lấy di động chụp ảnh đĩa bánh quy lại để làm tư liệu quảng cáo cho tiệm luôn. Đình Quân mang bánh ra, là Black Forest. Mắt Mộc Tử mở to hài lòng. Đây là loại bánh mà cô rất thích. Nhìn kiểu trang trí bằng kem trắng, quả anh đào tươi và vụn chocolate của anh ta là kiểu trang trí thông thường nhưng rất đẹp mắt, hợp với ý cô. Thấy Đình quân mang đĩa, thìa và dao cắt bánh ra, cô nhảy khỏi ghế tranh việc cắt bánh. Đình Quân cũng không nói nhiều, đưa dao cho cô. Mộc Tử hào hứng cắt một góc nhỏ, bên trong từng tầng bánh màu chocolate được chia đều đặn, xen giữa những lớp kem tươi trắng tinh. Cô cắt hai miếng cho mình và Đình Quân. Mộc Tử đứng tại chỗ ăn thử ngay lập tức. Cốt bánh mềm, bông xốp, không bị ẩm, thơm nồng mùi cacao. Lớp kem tươi được đánh bông cứng, phần nhân ở giữa còn có anh đào cắt nhỏ. Hương rượu anh đào thoang thoảng càng làm vị chocolate và cherry trở nên say đắm. Thực ra loại bánh này hơi nhạt một chút so với độ ngọt mà cô ưa thích. Nhưng Đình Quân làm mọi thứ thật vừa vặn với nhau khiến hương vị chiếc bánh vẫn trở nên hoàn hảo. Trong lòng Mộc Tử reo vui, cảm giác như mình đã vô tình có được một thợ làm bánh có tài. Dù mới thử hai loại nhưng cô có thể xác định có thể thuê được anh ta. Kể cả nếu hai loại bánh còn lại thất bại thì với tài năng làm được bánh quy hạnh nhân và black forest đẹp và vừa vặn đến vậy cô tin anh ta có thể tiếp tục hoàn thiện dần. Nhìn cách làm việc của anh ta Mộc Tử cảm thấy rất hài lòng. Nói gì thì nói ba tháng với thợ làm bánh chỉ là quãng thời gian ngắn. Cô tin tài năng của anh ta sẽ còn phát triển nhanh hơn về sau.
Cô nhìn anh ta, "Ngon lắm, sao anh không ăn thử?"
Đình Quân cầm thìa lên bắt đầu ăn thử bánh. Mộc Tử quan sát phản ứng của anh ta:
"Này, tại sao được ăn bánh ngon mà mặt anh vẫn lạnh như băng thế hả. Ít ra phải cho tí phản ứng chứ. Cái bánh cũng có sự cao ngạo của một cái bánh. Anh làm vậy không thấy có lỗi với nó sao?"
Đình Quân nhướn mày, mặt không đổi sắc nhìn cô, "Xét đến việc tôi là người cho nó sinh mệnh, cho nó được cao ngạo, tôi cảm thấy nó không có quyền trách móc tôi".
Mộc Tử câm nín nhìn anh ăn xong mang cả chiếc đĩa của cô vào bồn rửa.
Mười lăm phút sau khi Mộc Tử đang vẩn vơ nghĩ diễn biến cho câu chuyện của mình thì Đình Quân lại mang một loạt bánh mới ra.
Đặt chiếc khay nhỏ xuống mặt quầy, bên trên là một loạt sáu chiếc bánh tròn vàng ươm trang trí kem xinh xắn, Đình Quân nói với cô:
"Đây là tart chanh, cô ăn thử đi."
Nhìn bánh trên khay đẹp đến mức cô phải chụp lại một kiểu trước khi lấy một cái lên ăn. Mùi chanh thơm mát lan tỏa trong miệng. Đế bánh thơm mùi bơ, béo vừa phải. Phần nhân bơ trứng béo ngậy, kết hợp với kem tươi mát lạnh phía trên cùng vỏ chanh bào vụn vô cùng ngon miệng.
"Bình thường tôi sẽ thấy loại bánh này hơi ngán nhưng lần này thực sự rất ngon."
Đình Quân nghiêng đầu nhìn cô mỉm cười, "Cô thích là tốt rồi".
Này anh ta có thể đừng tung mị lực ra tứ phía như thế được không hả? Mộc Tử đau đầu nghĩ.
Loại bánh cuối cùng là Croisant, đây cũng là loại bánh mà Mộc Tử biết khó làm đối với người mới. Lúc nhìn thấy đĩa bánh còn hơi nóng, vàng nâu vừa phải, tỏa hương thơm phức cô đã cảm thấy có rất nhiều niềm tin sẽ thành công. Tới khi xé một miếng bỏ vào miệng Mộc Tử cảm thấy hoàn toàn hài lòng về năng lực của Đình Quân. Cô thực sự không mong đợi gì hơn nữa.
Nhìn anh ta mặc chiếc tạp dề thiết kế riêng của tiệm, đang đứng rửa chỗ dụng cụ vừa dùng, Mộc Tử có cảm giác thật hài hòa.
- Hết chương 3 -
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top