Nếu chàng yêu một ai khác

Anh đến công ty đón cô đi ăn tối,anh cùng cô ngồi tâm sự một lát .

" Hôm nay Tâm muốn ăn gì ? "

Cô suy suy nghĩ nghĩ :

" Ăn đồ Hàn đi "

Anh cũng chấp thuận với cô. Cả hai trên xe cùng đi đến quán ăn phong cách Hàn Quốc. Bỗng điện thoại anh reo chuông in ỏi. Anh liếc nhìn màn hình là số của mẹ bấm nghe cũng tiện tay bật loa ngoài.

" Alo con nghe "

" Hôm nay bé Linh lên Sài Gòn làm việc đó con. Con chạy đến đón em ở bến xe nhé "

Linh á ? Anh lục lục kí ức à thì ra là Khánh Linh, con gái bác hàng xóm. Người này với anh ngày bé cũng hay chơi cùng nhau, chính xác hơn là cô ấy lúc nào cũng quấn chặt lấy anh.

" Ừm.. được ạ. "

Anh muốn từ chối cũng chẳng được đâu. Quay ngoắt sang chị người yêu nhìn sắc mặt dò tâm trạng. Tâm khó hiểu mà nhìn anh??? Linh là ai vậy nhỉ ? Anh là con một mà.

Cúp vội điện thoại, cô thắc mắc hỏi :

" Ai vậy ? "

" Con gái bác hàng xóm, không có gì với anh hết anh coi em ấy như em gái vậy. Đừng-có-mà-ghen-tuông-bậy-bạ "

Cô bĩu môi. Cô ghen tuông bao giờ chứ. Cô cũng chẳng nghĩ nhiều cô tin tưởng anh một trăm phần trăm mà. Ngồi lướt lướt điện thoại, duyệt vài cái email.

Chiều hoàng hôn buông xuống, gió mát nhẹ nhẹ, anh kéo cửa xe xuống cho cô hít thở không khí trong lành. Anh len lén ngắm cô thầm cười.

Đến bến xe, anh mất kiên nhẫn mà gõ gõ lên tay lái. Phần cũng lo cô vì đói mà lại đau dạ. Anh chui ra khỏi xe đợi Linh. Người con gái đó tay xách vali đi đến ngại ngùng vuốt vuốt tóc, cũng vui vẻ mà nhìn anh. Anh cũng mỉm cười đáp lại rồi đem mấy cái vali nặng kịt để phía sau xe.

Anh mở cửa xe ghế sau cho Linh bước vào. Em ấy tái máy tay chân mà mở cửa ghế phụ.
Người đó thoáng giật mình khi nhìn thấy chị Tâm. Nét mặt hiện rõ sự không tin được. Cũng phải mẹ anh còn chưa biết anh quen cô mà.

Chị này chính là người nổi tiếng, cũng là người tình tin đồn của anh Phến. Chỉ là..chỉ là không ngờ tin này là thật

Tâm khẽ cười nhìn Linh, Linh cất giọng. Giọng em ấy rất ngọt, rất nũng nịu cũng rất đàn bà, khiến cho đàn ông nghe thấy đều muốn chạy đến giúp đỡ, chở che :

" Em có thể ngồi ghế trước không, em không quen mùi xe ngồi phía sau... "

Chưa kịp nói dứt câu anh đã vội chen ngang :

" Vậy em cứ ngồi, hôm nay Tâm lái xe nhé anh ngồi ghế sau "

Cô phì cười, người yêu cô đúng là cũng thật biết xử lí tình huống. Em ấy ngồi trên xe cứ bồn chồn mãi lâu lâu một tí còn quay xuống ngắm anh Phến. Cô chẳng thích thế này tí nào cả, chắc chắn em gái nhỏ này thích bạn trai cô rồi !

Anh không biết nhưng cô chắc chắn 100%. Anh có để tâm gì ai đâu chỉ chăm chăm nhìn vào điện thoại. Lát sau lại chồm người về phía trước đưa điện thoại đến hướng Tâm :

" Anh đặt bàn sẵn với những món này nhé. Lát nữa đến nơi là có ăn luôn khỏi phải đợi, đợi lâu em sẽ bị đói đến đau bụng "

" Ừm "

Cô gật đầu, anh đầy ý thâm tình ngắm ngắm cô.

Em ấy chắc còn bất ngờ hơn gấp bội với khoảnh khắc anh thơm lên má cô .Người mà từ nhỏ đến lớn cô đều có tâm niệm trong lòng. Dù biết anh có bên cạnh người nào khác, em vẫn chẳng kiềm được trái tim. Em cứ hi vọng , hi vọng ngày nào đó cùng anh có mối quan hệ xa hơn.

Đến quán ăn, cô ngồi cạnh anh. Đối diện là em gái nhỏ Khánh Linh, em ấy cứ ngại ngần mãi rồi mới mở lời :

" Em nhớ ngày trước anh Phến không biết ăn cay, ăn như vậy không tốt cho anh "

Cô thầm giận trong lòng, đá đá vào chân anh. Tiểu cô nương ai cho cô quan tâm người yêu tôi đến thế ?

Cô làm vẻ bình tĩnh gấp một miếng thịt sang bát của anh chầm chầm đáp lời :

" Con người mà em, đều sẽ thay đổi "

Người yêu anh đang dùng chiêu khẳng định quan hệ đấy

Ngẩng đầu, đối mắt rồi lại mỉm cười. Cô cười rất đẹp nhưng đôi khi cũng đầy trêu ngươi chọc điên người khác. Mỹ Tâm lành tính chứ chẳng hiền thục :

" Từ ngày quen chị, anh ấy thay đổi rất rất nhiều "

Cô còn nhấn nhá mấy chữ đầu, khiêu khích. Em ấy chỉ cúi đầu chăm chú ăn, chẳng nói nữa.

Rời khỏi quán ăn cũng đã gần 7 giờ tối. Lên xe lần này cô ngồi ghế phụ, anh lái. Em gái xinh đẹp chỉ có thể chịu ủy khuất ngồi phía sau :

"Em đi làm ở đâu, tụi chị đưa em đi "

Ánh mắt Khánh Linh nhìn anh Phến, vẻ mặt hơi lúng túng:

" Ngày mai mới bắt đầu làm, hôm nay em không có nơi nào để đi "

Khánh Linh đơn thuần nghĩ muốn vào ở trong nhà anh, nhiều năm trước cô từng cùng với bác gái đến đó. Em nghĩ, quan hệ giữa mẹ anh với mẹ em ấy tốt như vậy, sẽ không thể nào bỏ mặc một cô gái như cô không chỗ ở trong đêm tối.

Mỹ Tâm hiểu rõ

" A... Em không có chỗ ở à, thế thì khó cho anh Phến rồi "

Anh nhìn cô, hơi nghi hoặc, khó sao? Tìm một khách sạn là được mà.

" Hmm..."

Vẻ mặt cô giống như rất nghiêm túc suy tính:

" Nhà chúng tôi chắc chắn không được rồi, vậy thì khách sạn nhé "

Khánh Linh sững sờ :

" Hai người, hai người chưa kết hôn mà "

Cô vén tóc :

" Nhưng mà chúng tôi sống chung nhà "

Em cắn chặt môi, cắn đến bật máu

" Em-em một mình , không dám ở."

" Không sao không sao, phòng năm sao, rất an toàn "

Cô nhìn anh cười cười nói :

" Đi thôi đi thôi, chúng ta lái xe đưa cô ấy" .

Anh gật đầu với cô:

" Được "

Xe chạy về hướng khách sạn, dọc đường Tâm ngâm nga hát, rất nhàn nhã. Anh Phến thỉnh thoảng liếc nhìn cô, ánh mắt đong đầy ý cười.

Ở ghế sau xe, sắc mặt cô gái nào đó rất kém.

Đến cửa khách sạn, vì cô không tiện xuống xe nên chỉ có thể để anh đưa em gái nhỏ vào.

Cô ở trong xe đợi một lát, thấy anh ra khỏi khách sạn, sau đó em gái nhỏ cũng đuổi theo ra. Hai người đứng ở cửa khách sạn, Khánh Linh đưa tay kéo lấy cánh tay anh, bờ vai run rẩy chắc là đang khóc.

Cô chống cằm xem xét. Lúc này, Khánh Linh nói gì đó , do khoảng cách quá xa cộng với kính xe dayf cộm nên cô muốn cũng không nghe được. Sau đó, cô thấy anh quay đầu nhìn về phía cô rồi nói một câu.

Khánh Linh buông tay sắc mặt cũng thay đổi. Anh chầm chầm đi về phía cô lên xe, lái xe càng ngày càng khuất xa khách sạn.

Cô đầy thắc mắc kéo kéo tay anh :

" Em gái nhỏ nói gì với anh vậy ??? "

Anh gãi gãi đầu cười cười :

" Cô ấy nói cô ấy thích anh "

Cô gật đầu cũng không bất ngờ lắm, cô đoán trúng phóc :

" Rồi anh nói gì "

Môi anh nhếch lên thật cao :

" Nói với cô ấy em rất hung dữ có thể khiến người ta bỏ chạy trước khi chết "

Cô đánh vào vai anh:

" Xạo sự "

....

Người anh yêu trước giờ chẳng phải em, vì vậy buông tay đi . Cả đời này anh chỉ có thể yêu người con gái trong xe đó.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top