• yêu đương kiểu gì kia •
Vì tình hình dịch bệnh căng thẳng nên tất nhiên hai bạn trẻ đang yêu - Kim Mingyu và Lee Seokmin phải đống đô ở nhà chứ không có hú hí hẹn hò được nữa. Chỉ còn phương tiện liên lạc duy nhất là điện thoại và laptop.
Và đó sẽ là ác mộng cho những người thân như anh trai Lee Jihoon và em trai Lee Jungchan. Bên kia có anh họ Yoon Jeonghan và Kwon Soonyoung. Họ ở cùng nhà nhưng chỉ thấy những câu chuyện dở hơi và xàm xí của hai đứa này. Sau đây là ví dụ.
Nếu bạn tưởng tượng sáng sớm sẽ bước xuống giường, vô WC đánh răng rửa mặt thì việc đầu tiên hai bạn bồ làm mỗi sáng là facetime với nhau. Vâng, dù sáng ra người thì mơ ngủ người tóc rối nhưng vẫn nhận dạng ra nhau thì vẫn chim chuột xong rồi mới chịu lếch thân vào WC.
Bữa sáng được bắt đầu bằng cảnh tượng anh và cậu đứng ở bếp nấu ăn và vẫn mở facetime. Bốn con người dù ở hai nhà nhưng ngồi chờ mòn mỏi cả thanh xuân mới được cái món trứng chiên rau luộc vì chúng nó nấu bốn tiếng thì hết ba tiếng rưỡi phát cẩu lương rồi.
Rút kinh nghiệm lần sau đầu bếp nấu là Jeonghan và Jihoon thì cũng có được vài món khác ăn. Nhưng đó cũng có khác gì trong khi chờ đợi vẫn ngồi nhìn nhau qua điện thoại nói đủ thứ trên trời dưới đất mặc kệ vạn vật xung quanh.
Sau đó sẽ là giây phút mọi người quây quần ở sofa xem tivi, làm việc trên laptop vừa nói chuyện các thứ thì có ai tin không rằng tiếng của hai bạn nói át cả tiếng tivi, lấn nốt cả tai nghe. Vẫn không sao, chắc vẫn ổn. Hai nhà vẫn còn ổn.
May mắn trưa thì họ Kim và họ Lee mệt quá nên đi ngủ cắm sạc điện thoại. Cả nhà vui hết lớn tranh thủ xem tivi bật thời sự, phim truyền hình, đi ngủ thì trong phòng của hai bạn trẻ ...
" TING ! TING ! TING ! TING ! "
Chính xác, hai bạn chuyển qua nhắn tin rồi. Những thông báo chỉ vang cỡ ba ( ngàn ) lần rồi tắt còn lại là tiếng bàn phím và những âm thanh cười đùa hạnh phúc nhưng với mọi người xung quanh chính là nỗi sợ dai dẳng.
Và chiều chiều khi cả nhà tỉnh giấc sẽ thấy hai bạn trẻ nằm dật dưỡng trên sofa đổi ba trăm sáu mươi tư thế khi đang gọi điện cho nhau.
_Aigoo bạn ơi anh nhớ bạn quá đi
_Em cũng nhớ bạn á
_Anh muốn gặp bạn huhu
_Em cũng muốn thế nhưng mà hông được
Ừm thì đúng là yêu nhau xa nhau thì nhớ nhau là chuyện bình thường. Nhưng thế beep nào mà gọi nhau một ngày mấy chục cuộc, facetime mấy chục lần rồi nhắn mấy chục tiếng. Trừ những lúc đi tắm và đi ngủ thì gần như không xa nhau phút nào.
Có lần Jeonghan đang làm việc mà nghe tiếng hơi ồn nên quay qua Mingyu khều khều bảo hai đứa nói nhỏ lại. Anh cũng gật gù đồng ý vì biết hắn đang làm việc khá quan trọng. Nhưng chỉ lát sau ...
_HÁ HÁ HÁ HÁ, BẠN NÓI MỚI NHỚ Á
Hắn quay sang nhìn anh thì người kia vẫn thản nhiên cười một cách ngây ngô khều cũng vô dụng. Lát sau vì mệt mỏi quá hắn đã chuyển lên tầng một ngồi đánh máy tính. Nhưng tất cả đều vô dụng chỉ vì giọng của hai đứa kia xuyên thủng lên tận tầng ba còn nghe. Quá mệt mỏi với nhân sinh.
Tỉ như lần Jihoon đi ngủ khi anh và cậu đang gọi nhau ngoài phòng khách. Bên này dặn dò kĩ hơn là giữ im lặng cho gia đình cũng như gia đình kế bên nói chuyện nhỏ nhẹ. Cũng là khi y vừa đặt đầu xuống gối thiu thiu ngủ.
_HÁ HÁ CHỜI ƠI BẠN ĐỪNG NÓI NỮA NGẠI ÁAA
Ừ thì ngại, ừ thì cười. Y vẫn cố nhẫn nhịn bỏ qua dù gì cũng là lứa trẻ yêu đương nhảm nhí nên mặc kệ. Tiếp tục cố chìm vào giấc ngủ thì bên tai lại nghe thêm những tiếng động nhẹ nhàng.
_ƠI LÀ CHỜIII ĐỪNG CÓ NÓI NỮA
Nhịn, phải nhịn, phải nhẫn nhịn, dặn lòng không thể lấy cây đàn guitar xử em nhỏ nhà mình được. Ai đó lấy dùm vỉ thuốc nhức đầu đi, không thể sống trong một cái môi trường như vậy được. Yêu đương kiểu gì kia ?
Hôm thì Jungchan lại làm bài tập ở trường. Đang làm thì hơi đói, thấy cậu ở gần đó nên nhờ Seokmin làm giúp em chút bánh trái gì đó ăn lót dạ. Lát sau cậu bưng ra ly nước chanh, trên tay vẫn cầm điện thoại facetime với bạn bồ của mình chứ không nỡ bỏ ra.
Em uống vào, và đúng thật, nó không phải là ly nước chanh. Hãy cảm tưởng bỏ một ít chanh vào và rồi bạn cho thêm nửa hũ muối nó sẽ ra được cái ly này. Mặn, mặn còn hơn biển cả. Mặn như lòng của em bây giờ vậy. Anh ba của mình bỏ nhầm hũ muối thay vì đường cho bé út uống.
Một ngày đẹp trời nọ, Soonyoung tính đem tắm cho hai bé hổ bông sạch sẽ tươi tắn. Tình cờ tia thấy anh đang giặt đồ mà vừa để điện thoại trên bàn gọi nói chuyện với cậu. Thấy thế giao luôn hai bé cho người kia giặt giúp.
Lát sau thấy Mingyu ngồi chễm chệ trên sofa vừa ăn bánh vừa nhắn tin với bạn bồ. Bạn liền tới hỏi tình hình hai bé hổ thì anh trả lời lại câu xanh rờn.
_Em có biết bé hổ nào của anh đâu ??
Và bạn đã chạy tức tốc vào WC với tốc độ phi thường và thấy quần áo cùng hai bé cưng của mình đang nằm đáng thương trong thau giặt đồ và chỗ quần áo đó xác nhận chưa giặt xong. Họ Kwon phải giặt đồ xong vừa tắm vừa hối lỗi với hai bé nhà mình vì để hai ẻm lọt vào tay họ Kim.
Bị ngâm chung với đồ còn dính xà bông nên phải giặt lại đàng hoàng. Đau, đau dữ dội. Đau lòng khi nghe kể rằng anh đang giặt đồ sực nhớ quên đóng cửa sổ xong ra sofa ngồi ăn thảnh thơi nhắn với người yêu nên quên mất. Cõi lòng bạn hiện giờ đang rất buồn.
Còn tối mới là cực hình, mọi người tưởng chừng tối chúng nó sẽ mệt nhoài, mệt mỏi và mệt lã để yên bình mà đi ngủ. Nhưng nếu đó là với hai kẻ yêu nhau kiểu bình thường, còn hai đứa này yêu nhau ở mức thượng thừa rồi. Tối tối là đèn phòng sẽ tắt cho mọi người ngủ rồi bật đèn nhỏ lên ...
_CẠN LYYYYY !!!
... để nhậu online. Bày đồ ăn các món ra xong cứ " 1 2 3 dô " lại " cạn ly ". Thường hiện tượng này sẽ xảy ra chừng hai tiếng là kết thúc, một tiếng còn lại để tâm sự nhảm nhí và một tiếng để dọn dẹp rồi lên giường đi ngủ. Và để điện thoại đi sạc mai có gì gọi nhau tiếp.
Đương nhiên hai nhà cũng than vãn với nhau và tìm ra cách giấu nhẹm cái điện thoại ấy đi. Nhưng hôm sau bất ngờ hơn hai chúng nó facetime với nhau qua máy tính - thiết bị cuối cùng còn sót lại.
Mà máy tính thì mỗi người có riêng một cái, giờ mình giấu laptop của đôi trẻ sớm muộn cũng đến laptop mình. Thôi đành cắn răng chịu trận. Mong cho hết dịch nhanh chúng nó gặp nhau đi chứ gia đình mệt mỏi lắm rồi. Gia đình không nhận người quen.
Một ngày đẹp trời, rất đẹp, nắng không mưa thì nhà Mingyu mất điện. Xong giờ không có đăng ký 3G 4G gì được không xài mạng được điện thoại hay laptop có cũng như không. Mà một bên mất liên lạc bên còn lại chỉ biết lo sốt vó thôi chứ làm sao được.
_AAAAAAAAAA
Hai nhà toàn tiếng gào khóc thảm thương của đôi trẻ đang thiếu vắng nhau như thiếu máu trong người. Đứa nhăng nhít khóc cào tường đạp ghế, đứa lại trào nước mắt cắn tay cấu gối. Trông coi có bình thường không, ai nhìn giống hai mươi ba tuổi không ?
/ Bọn này mới mẫu giáo ra à ? /
Đó là suy nghĩ chung của gia đình, còn riêng em út thì đang khó hiểu nhìn anh mình khóc mà cũng không hẳn là khóc, nếu nói đúng nhìn nó hài hước lắm nhưng thấy cậu đau khổ quá nên không dám nói.
_WIFI ƠI EM Ở ĐÂU ??
_MẠNG ƠI EM VỀ ĐI
Hai đứa cầu mạng internet chừng mấy trăm lần vừa gọi vừa quằn quại như đang trải qua thứ gì kinh dị lắm ấy. Mà khi có mạng lại như cá gặp nước bay vào điện thoại gọi kể lể đủ thứ tự truyện một ngàn lẻ một đêm. Ai cho xin địa chỉ nhà trẻ gần đây đưa hai bạn vào đấy đi cho gia đình bình yên có trả phí vận chuyển nhé.
Tình hình đỡ hơn được một chút nên khu hai người ở có thể ra ngoài. Như thời tới cản không kịp, anh phóng chiếc Porsche qua gặp cậu liền. Gặp xong ôm nhau thắm thiết trước cổng nhà chứ nhớ quá rồi. Sau đó nói Jihoon và Jungchan qua nhà mình ở còn anh thì dọn qua đây ở với cậu.
Cuộc chuyển nhà khá cồng kềnh và cuối cũng hai bạn trẻ cũng có thế giới riêng của nhau. Còn bốn người về với nhau quá hạnh phúc, thật ra bạn Kwon là người yêu của y, Jungchan với hắn là một cặp đấy chứ. Nhưng họ yêu nhau không bất thường như hai đứa kia.
Bỗng dưng ngày nọ Jihoon nhận được tin nhà bên kia từ cậu rằng bị hàng xóm mắng vốn vụ làm cái gì mà tối không ngủ ồn ào quá trời. Vì nhà sát vách nên người ta không có chịu được. Mới suy luận xong y liền gọi ngay cho Mingyu.
_Yahhh, hai đứa bây làm cái gì tối khuya để hàng xóm mắng vốn thế ?
_Tụi em hát karaoke á, có nhậu xíu xong ngủ à, tụi em cũng xin lỗi bác ấy rồi
Hai bạn này ngày thường chỉ có thói quen làm việc các thứ xong chiều tối mố bắt đầu lên năng lượng mà quẩy. Nói không phải khen tửu lượng của cậu nhờ uống với anh mấy đêm liền mà lên rất nhiều a. Từ đó mới bớt uống lại chuyển qua xem phim cho lành mạnh.
Thật ra yêu nhau chả phải bất thường gì. Chỉ là hai con người này đặc biệt chút, tuy làm mọi người khó chịu nhưng cũng biết cách mà sửa chữa. Cũng tâm tình nhớ nhau lắm facetime suốt ngày nhắn tin vậy vẫn nhớ nhau đều đều nhé.
Nghe nói thế cũng vui giờ đôi khi hai đứa cũng gọi về cho gia đình thăm ba người anh và đứa em út. Giờ hai nhà có truyền thống karaoke đêm luôn, cứ tối là bật lên chọn bài xong hát với nhau qua điện thoại, quẩy thế vẫn banh cả nóc nhà.
Xong có những hoạt động lạ lùng lạ hoắc như chơi mafia online, chơi vui quá chơi luôn ba bốn ván một ngày. Ăn cơm online, nấu ăn cũng online, đến cả tối cũng lên groupchat gia đình chúc nhau ngủ ngon dạt dào xong mới chịu ngủ.
Vâng, yêu nhau không cồng kềnh, cồng kềnh ở cách yêu à không cồng kềnh ở chỗ có yêu thương nhau hay không. Kinh nghiệm rút ra sau đây là có thương nhau cũng hãy nghĩ tới bà con, người nhà và hàng xóm chung quanh. Yêu đương kiểu hai bạn đồng niên đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top