Chap 52

Tình Âm Dương Giới: 50(Canh Ba)

_”Bỏ hắn ra”

- - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Tử Liên biết là Thành Vương không vui, nhưng cũng không thể mặc kệ mạng người như thế được. Đang do dự không biết phải làm sao thì Thành Vương đi tới kéo Nhiên ra khỏi Tử Liên, y dùng lực ở tay vỗ vỗ thật mạnh để Nhiên nôn ra cái đống nước trong bụng kia

Hà Nhiên đang là người bệnh hơn nữa lại còn đang bất tỉnh y không phải phạm nhân, Thành Vương làm vậy có phải mạnh tay quá không. Tử Liên vội đi tới ngăn lại chứ nếu không Nhiên chết vì bị đánh sốc chứ không phải chết vì ngạt nước nữa, y vỗ nhẹ xuôi xuôi ở lưng để Nhiên lấy lại nhịp thở ổn định

_” Ngài mạnh tay vậy sẽ chết người đó”

Bạch Liên lén nhìn sắc thái của Thành Vương dường như rất giận, nếu bây giờ thực sự đưa Nhiên vào tay ngài ấy chắc mất mạng luôn quá. Quân Vương liếc nhìn Bạch Liên ra hiệu cho y đừng dính tới chuyện này, tính khí của Thành Vương hắn hiểu rất rõ khi người đã tức lên thì đừng làm cứng với người

Nhưng tính tình của Tử Liên cố chấp lại có chút cứng đầu nên chuyện này sẽ khó giải quyết đây, nếu xem xét lại thì Thành Vương cũng hơi quá, có phải người ra tay hơi mạnh rồi phải không. Bạch Liên và Quân Vương thấy Nhiên đã tỉnh vội đi tới xem sao, biết đâu Nhiên tỉnh lại sẽ dập tắt được cơn thịnh nộ của hai người kia

_”Chết người, chẳng phải hắn vẫn còn sống sờ sờ đó thôi”

Nhiên vừa mới tỉnh lại đã bị Thành Vương chỉ thẳng vào mặt xỉa xói cái gì mà sống với chả chết làm y chẳng hiểu gì, y quay sang nhìn Bạch Liên với Quân Vương để tìm một câu trả lời thì chỉ thấy hai người họ nhìn y rồi thở dài. Nửa năm ở trong cung thường xuyên thấy Thành Vương và Tử Liên cãi nhau sớm nắng chiều mưa y cũng quen rồi, nhưng hình như lần này có hơi gắt

Hà Nhiên đứng dậy phủi phủi y phục rồi đi tới chỗ Thành Vương đặt tay lên vai người vỗ vỗ, nhưng dường như có cái gì đó sai sai ở đây. Thành Vương vừa nhìn thấy Nhiên đã nhìn tới nỗi muốn long sòng sọc hai con mắt, từ khi nào mà Thành Vương lại mang ác cảm đối với y vậy, còn nhìn y với vẻ rất chán ghét

_”Cố.....Cố Phong, huynh với Tử Liên có chuyện gì hả?”

Chuyện gì? Còn hỏi chuyện gì, còn không phải từ y mà ra sao. Tử Liên vùng vằng đi tới kéo Nhiên đi thẳng về hướng nam, là hậu hoa viên Xuân tuyệt mỹ, Hạ bình an, Thu dao động, Đông an tĩnh

Bốn mùa Xuân-Hạ-Thu-Đông ở hậu hoa viên này đều có những nét đẹp khác nhau, bây giờ là mùa đông cảnh sắc rất an tĩnh nhưng tâm trạng của Tử Liên lại hoàn toàn ngược lại. Nhiên bị Tử Liên lôi đi nhưng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, y đoán bừa là Tử Liên đang giận hờn vu vơ với Thành Vương nên cũng ngồi xuống nghe y tâm sự

_”A Thành từ lúc nào mà lại có cái tính đó chứ”

Sau khi được nghe kể toàn bộ đầu đuôi sự việc, y rất cảm ơn Tử Liên đã cứu mình nhưng cũng cảm thấy có lỗi khi khiến hai người họ cãi cọ nhau. Đang giơ tay kéo Tử Liên đứng dậy thì y cảm thấy đầu có chút choáng váng nên mất thăng bằng mà cả hai ngã ra đống cỏ úa

_”Vậy còn nói là không có gì với hắn”

Còn.........

Tác Giả:*Mai Thao*

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top