Chap 22

Tình Âm Dương Giới 20:(Canh Ba)

- - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Hắn mặc kệ Lý Trà Anh đang run sợ còn bản thân lại thích thú trêu đùa Quân Vương, đúng là trăm tính ngàn tính cũng có một lỗ hổng. Giao đấu một hồi, hắn phát hiện ra bản thân đã sai, sai hoàn toàn, từ đầu tới cuối hắn bị Quân Vương quay vòng vòng như chong chóng, tới khi nhận ra bản thân là kẻ ngốc thì cũng đã muộn

Tuy vóc dáng không có cao to vạm vỡ, nhưng kiếm pháp của Quân Vương lại rất chắc chắn, điêu luyện, mỗi một đường kiếm đều mang một ý niệm sắc nhọn, dáng vẻ thanh cao khi né tránh những đòn tấn công, mọi thứ hiện lên như một sự hoàn hảo chặt chẽ. Vạt tay áo ai phất phơ trong gió đêm lặng lẽ, Quân Vương nhẹ nhàng vung Thanh Trần kiếm lạnh mặt đứng trước mặt nam nhân kia với dáng vẻ cao lãnh, không vướng bụi trần

_”Thật dơ bẩn”

Hắn chẳng thèm ngó ngàng nam nhân kia mà thản nhiên lau Thanh Trần kiếm như không có chuyện gì, hắn đưa Thanh Trần kiếm cho Trần tướng cầm rồi hơi khom người xuống ghé vào tai nam nhân kia nói gì đó doạ hắn toát mồ hôi lạnh. Nếu đã là Quân Vương thì câu nói vừa rồi chắc chắn có 3 phần diễu cợt, 7 phần đe doạ

Không biết phải nói nam nhân kia là kẻ ngốc hay là do Quân Vương thông minh hơn người nữa. Đường đường là vương gia của một nước lại đi nghe lời của một ả đàn bà, chẳnh khác nào một phế nhân

_”Ngươi.....không thể nào, làm sao ngươi có thể phát hiện ra ta”

Điều mà hắn nói là “không thể” có phải là quá ngây thơ rồi không, Quân Vương lúc nhỏ tuy không có biểu hiện gì nổi trội trong học tập. Nhưng bộ não nhỏ bé đó lại chứa đựng cả một không gian rộng lớn, cho dù là một thứ nhỏ bé không đáng nhắc tới hắn cũng có thể nhớ được, chứ đừng nói là một vương gia bị lưu đày

Thân là vương gia mà trong lòng lại mang ý đồ tạo phản nên bị đày 20 năm, lúc đó A Quân chỉ mới 6 tuổi, tiên hoàng còn đang kế vị. Hắn cứ ngỡ lúc đó A Quân còn nhỏ không biết gì, nhưng sự thật lại không thể ngờ tới

_”20 năm trước ngươi có ý định tạo phản, phụ hoàng đã nhân nhượng chỉ lưu đày ngươi. Không ngờ ngươi ngộ tính không tỉnh, vào ngày trẫm đăng cơ đã bắt tay với Lý Trà Anh và địch quốc với ý định lật đổ trẫm”

Hắn há hốc mồm trợn con mắt, không ngờ Quân Vương đã biết trước mọi chuyện từ sớm, chỉ đợi thời cơ là sẽ ra tay. Quân Vương trừng mắt nhìn hắn

_”Trẫm nói đúng chứ. Dục Vương-(Nguyễn Nhược)”

Còn.....

Chap này có vấn đề gì thì mọi người nói với mình nha

Tác Giả:*Mai Thao*

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top