Chương 58: Rừng lá đỏ
Ra khỏi cửa bệnh viện
Bạch Lạc Nhân vung tay ra khỏi tay Chân Hàn Phong bực tức không nói nên lời, ở mà cũng phải có nguyên một miếng băng keo dáng trên miệng thì là sao mà nói được.
Thực ra Chân Hàn Phong không hề hôn Bạch Lạc Nhân, Chân Hàn Phong trước khi đó đã kịp xé một miếng băng keo rồi nhanh đưa lên miệng mình ngậm phần không dính rồi hướng mặt keo dính hướng về môi Bạch Lạc Nhân.
- " Anh bị điên hả? anh cũng biết tính của Đại Hải mà thế nào hắn cũng không để yên cho tôi và anh đi qua vụ này cách dể dàng đâu" Bạch Lạc Nhân gãi đầu bực mình nói
Ngược lại cảm xúc với Bạch Lạc Nhân lúc này, Chân Hàn Phong thì lại đang hân hoang muốn tung hết bông hồng trong nhà vì vui, dòng máu 'hủ nam' trong người quả là một dòng máu biến thái một cách đáng sợ.
- " Nhận Tử đang lo cho chồng ghen kìa nhìn khuôn mặt của cậu khi bị tôi gián tiếp chạm môi thật tức cười..... cậu sợ Cố Hải ghen tới vậy à?.... hahaha" Chân Hàn Phong phá lên cười tức tưởi
- " anh còn cười được? nếu không phải tôi đang truyền nước biển thì chắc lúc đó tôi cho anh một cú đấp rồi thả anh xuống biển cho cá mập ăn đi cho rồi..... Trời ơi là trời làm sao tôi dám quay về nhà đây" Bạch Lạc Nhân ngồi quị xuống đất vừa tức mình vừa than thở
- " Ừ cũng phải! về đâu khi nhà đã cháy" Chân Hàn Phong giở giọng đùa cợt
- " Anh còn giởn được nửa chính anh là người đốt nhà chứ đâu mà còn giả giọng như mình như mình không biết gì ...... bây giờ làm sao giả thích cho Cố Hải biết đây.... Chắc chắn hắn sẻ không tha cho tôi đâu"
- " Thì dù sao cũng bị Cố Hải giận thế nào thằng em của tôi cũng cạch mặt cậu thôi, nó là em tôi không lẻ tôi không hiểu tánh nó, theo tôi thì cậu đừng nên năn nỉ chi cho mệt với những đứa não cạn nhu nó tốt nhất nên sang nhà tôi ở vài ngày trốn 'bão' đợi nó nguôi giận rồi về" Chân Hàn Phong thẳng tính đưa ra lời khuyên và bồi thêm vài từ chọc nghẹo trong câu nói
- " Anh còn giỏi nói! Chính anh là người làm cho hắn nổi máu điên mà giờ còn nói"
Chân Hàn Phong đúng là một đứa điếc không sợ súng, hắn không sợ người khác nghĩ hắn là một vai phản diện, hắn sẳn sàng vì hai con người kia mà khoác lên người cái áo đen,
Vì hắn đã mặc định sẳn trong đầu mình rằng trong một bộ phim thì đôi khi không cần người tốt mà phải cần người xấu để cho nhân vật chính được trưởng thành
Hắn đang thầm cảm ơn trời vì đã cho Bạch Lạc Nhân ăn chúng mấy cây nấm độc vì đây là cơ hội để cậu tách Bạch Lạc Nhân ra khỏi Cố Hải một thời gian để Bạch Lạc Nhân tập trung vào kì thi đại học.
Còn về phần Cố Hải hắn muốn Cố Hải phải trưởng thành và mạnh mẻ hơn nửa, mặc dù Cố Hải bây giờ đã rất trưởng thành và mạnh mẻ đủ làm cây cao bóng cả cho Bạch Lạc Nhân nhưng trong mắt Chân Hàn Phong thì có một chút sự khinh thường, trong mắt Chân Hàn Phong thì Cố Hải vẫn còn non lắm
Bạch Lạc Nhân xãi bước đi vào bệnh viện trở lại, nhưng vì hiện giờ tình trạng sức khỏe không được tốt nên cậu không thể chạy thẳng vào bệnh viện được,
- " Nè cậu định đi đâu đó" Chân Hàn Phong hỏi
- "Thì đi vào bệnh viện rồi giả thích cho Cố Hải chứ đâu, anh đang có tính chọc gan tôi đó hả" Bạch Lạc Nhân lừm Chân Hàn Phong một cái rồi bước tiếp
Chân Hàn Phong nhìn mà thở dài ngao ngán, chạy lại cản đường Bạch Lạc Nhân đi
- " Tránh ra đừng để tôi nặng tay với anh?" Bạch Lạc Nhân cao đôi mày nói với khẩu ngữ nóng giận và vô cùng cứng rắng
- " với cái xác như cậu hiện bây giờ mà muốn đánh tôi hả? Bạch Lạc Nhân tôi đã khuyên cậu rồi tốt nhất đừng đi vào"
- "Vì sao tôi phải nghe lời anh Chân Hàn Phong ? Hãy cho tôi một lý do thuyết phục đi"
- " Vì tôi chỉ muốn cậu đậu kì thi đại học thôi, đây chính là cơ hội để tôi có thể rèn luyện riêng cho cậu, cậu ở với Cố Hải cũng đâu phải là hai ba ngày chắc chắng cậu sẻ biết Cố Hải sẻ không để yên cho cậu luyện tập đâu, không lẻ hai người không thể xa nhau một tháng "
Nghe xong Bạch Lạc Nhân vẩn đẩy người Chân Hàn Phong ra một bênh rồi đi tiếp.
- "Không đậu thì sao mà đậu thì đã sao, tôi với cậu ta đã xa nhau tám năm trời nên tôi biết cái cảm giác đó đáng sợ đến cở nào, nếu anh không biết gì thì hay câm miệng lại và để tôi đi" Bạch Lạc Nhân nói với giọng đầy tràng mạnh mẻ
- "Vậy chắc cậu đã từng trải qua cái cảm giác ba năm trống rổng của tôi chưa, ba năm không nhớ gì, ba năm không người thân, ba năm cô đơn vậy cậu có hiểu được chưa, bởi vậy tôi mới hai người quá yếu đuối" Chân Hàn Phong ra giọng cố thuyết phục Bạch Lạc Nhân
- "Chúng tôi yếu đuối thì sao? Mà tôi cũng không có thời gian nói chuyện với người cố chấp như anh tôi đi đây BYE BYE"
Chân Hàn Phong thở dài nói thầm
- "Hết thuốc chửa với hai tên này, đành phải dùng liệu pháp cưỡng bức thôi"
Chân Hàn Phong nhanh chạy lại đứng trước mặt Bạch Lạc Nhân
- "nè anh muốn gì nửa mau tránh ra" Bạch Lạc Nhân bực mình nói
- "Không có gì tôi chỉ muốn chắc với quyết định của mình chưa??" Chân Hàn Phong giả bộ hỏi
- "Rồi" Bạch Lạc Nhân quyết đoán nói
- "Nếu vậy thì hãy nghe những gì tôi nói đây, những gì anh thấy sẻ luôn hiện hửu, những gì hiện hửu anh sẻ luôn nhìn thấy mổi khi tôi búng ngón tay" Chân Hàn Phong chậm chạp nói, nói xong một câu rồi búng ngón tay lần thứ nhất
Đôi tay của Bạch Lạc Nhân nghe được tiếng búng tay thì cảm nhận được sự mất cân bằng trên cơ thể, đôi mắt cậu càng tập trung hơn vào những câu nói
- " chắc Nhân Tử cậu đang rất mệt khi cậu đọc đánh vần theo tôi những chử này khi đọc xong cậu sẻ không còn mệt nếu tôi búng ngón tay, từ đầu tiên là chử S" Chân Hàn Phong búng ngón tay thêm lần thứ hai
- "S" Bạch Lạc Nhân vô thức đọc theo
- "L" Chân Hàn Phong nói từ tiếp theo : "L" Bạch Lạc Nhân cứ vô thức đọc lại
Những chử tiếp theo sao đó là
- "E"
- "E"
- "P"
Khi Bạch Lạc Nhân đọc đến chử cuối cùng Chân Hàn Phong búng tay thêm lần ba rồi ráp những con chử lẻ đó thành một chử "SLEEP"*
*Ngủ
Bạch Lạc Nhân liền ngã quị xuống đất mà ngủ ngon lành,
Khi Bạch Lạc Nhân tỉnh dậy, đôi mắt cậu từ từ mở ra điều đầu tiên cậu thấy đó là cái trần nhà bằng gỗ, khi cậu nhận ra mình vừa bị Chân Hàn Phong thôi miên một lần nửa.
Bạch Lạc Nhân tốc hành bay xuống giường cậu tốc hành mở cửa ra thì lại thấy cả một cánh rừng lá đỏ thay cho cảnh đô thị thành phố,
Điều mà cậu chỉ có thể nghĩ đến hiện giờ đó là: hiện giờ Đại Hải đang ở đâu
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top