Chương 30: Kỉ niệm, nhật kí và ước nguyện Part 2


Cố Hải liền cầm cái máy tính mà bay ra khỏi nhà mà quên mang theo chìa khóa xe.

Cố Hải vừa đi thì Chân Hàn Phong cũng vừa đến, cậu đến để lấy lại cái mình tính của mình. Tiếng chuông của vang lên, Bạch Lạc Nhân cũng bước ra gần cửa định đưa tay vặng chốt của, vì chốt cửa liền xoai, chốt cửa được mở Chân Hàn Phong cũng bước vào.

Bạch Lạc Nhân cũng khá bực bội về vài điều về Chân Hàn Phong nên lên tiếng phàn nàn về cái tậc thích xập nhậm bất hợp pháp của cậu

- "bộ anh thích nhà người ta lắm hả"

Chân Hàn Phong vô thẳng vấn đề.

- "tôi không thích với nhà người ta nhưng tôi lại thích mở khóa nhà cậu, cái máy tính tôi đâu rồi"

Bạch Lạc Nhân lên tiếng đuổi khéo Chân Hàn Phong

- "hiện giờ Cố Hải đang trên đường trả lại cho anh, nên mời anh về dùm cho"

Chân Hàn Phong cũng không thể thích cách ăn nói của Bạch Lạc Nhân,cộng thêm cái bản tính bất đồng, cứng đầu của cậu thì thay vì về thì cậu lại chai lì ở lại,

- "sao hôm nay tôi không muốn về nhà vậy ta? "

Bạch Lạc Nhân cũng đã hiểu cái mặt dầy cộm đạp cũng không thể xuyên thủng khi của Cố Hải không chỉ là thành quả của cái gen mặt dầy bên nhà họ Cố, mà nó còn cộng thêm cái gen ngầm của nhà họ Chân, vậy Cố Hải chẳng khác nào một tên mặt dầy từ trong ra ngoài.

Chân Hàn Phong đưa một chân lên cỏi giầy ra. Tuy rằng là ở Mĩ học không có thủ tục cỏi giầy khi vào nhà, nhưng còn đối với người Nhật thì nếu không cởi giầy mình ra trước khi vào nhà một ai đó, thì người khách đó chính thứ chỉ thẳng vào mặt chủ nhà rằng, 'nhà của ngươi không xứng để ta cởi giầy ra đi trên nó'

Dù gì cũng đã mất lịch sự tới nhà người ta mà không báo trước, đã vậy còn tự ý mở cửa mà vào thảng nhiên như nhà chết chủ, thì ít nhất Chân Hàn Phong cũng giử lại một phần lịch sự mà biết cởi giầy ra.

Nhưng dù có giử lại một phần lịch sự thì tai quạ cũng sắp ập lên đầu cậu như mưa tháng 7, tai quả đó đến từ cánh cửa đằng sau lưng cậu. Lúc này cậu và Bạch Lạc Nhân đang đứng đối diện với nhau, họ chỉ cách nhau có một bước chân,

Chân trụ của Chân Hàn Phong bây giờ chỉ còn một chân, ngay lúc này độ thăng bằng của cậu đã rất yếu, và thời gian tai quạ chuẩn bị ấp đến bắt đầu đếm ngược, tay quạ này không chỉ ảnh hưởng tới một người mà còn ảnh hưởng đến người kế bên.

Cố Hải đang đứng phía sau cánh cửa kia, vì khi xuống tới bãi đậu xe cậu cuối cùng cũng nhận ra rằng hình như mình quên mang theo chì khóa xe, nên cậu qua trở lại nhà mà lấy.

Cố Hải đẩy mở cánh cửa vào trong thì ngay lúc này cánh của đã đập trúng lưng của Chân Hàn Phong trong lúc cậu đang bận biệu cởi giầy ra, cậu ngã nhào về phía trước thì liền đụng phải Bạch Lạc Nhân.

Bạch Lạc Nhân cũng như Chân Hàn Phong không biết chuyện gì đang xảy ra, như cậu cũng mất thăng bằng như Chân Hàn Phong mà ngã lưng về đằng sau.

Người Bạch Lạc Nhân cũng đã nằm trên sàn nhà, Chân Hàn Phong thì nằm đè lên người cậu, hai cái cầu chỉ sát lại gần nhau khiến cho Cố Hải lại hiểu lầm là hai người này đang làm chịu tồi bại gì sau lưng mình.

Cố Hải tức điên lên khi thấy cảnh tượng này đang diển ra trước mắt mình, cậu như không tin vào mắt mình, khoảng 5 giây sau Cố Hải mới thốt ra được một tiếng

Cố Hải gào lên dận dử

- "Chân Hàn Phong tôi sẻ giết anh"

Như không thể nào kiền chế được cơn giận, cậu đã lôi Chân Hàn Phong ra khỏi Bạch Lạc Nhân, tay nắm lấy cổ áo của Chân Hàn Phong tay còn lại thì không ngừng đấm vào mặt Chân Hàn Phong.

Không biết vì lý do gì, nhưng thay vì Chân Hàn Phong trống trả lại thì cậu lại thả lòng người đưa mặt cho Cố Hải đánh, miệng cậu bắt đầu chảy máu, đầu tóc thì che đi hai mắt của cậu, má thì vẩn chưa lành vết thương vì vụ ở tiệm sách

Bạch Lạc Nhân cũng hiểu được Cố Hải đang hiểu lầm, Cậu ôm chặt lấy Cố Hải mà lôi cậu ta ra khỏi Chân Hàn Phong, trong lúc Cố Hải đang khí thế hào hùng không ngừng nện vào mặt Chân Hàn Phong.

Cố Hải tức điên quát mắng Bạch Lạc Nhân.

- "cậu mau bỏ tay tôi ra, hôm nay tôi nhất quyết đánh chết tên này"

Bạch Lạc Nhân biết rằng Cố Hải chắc sẻ không chịu nghe cậu giải thích, chỉ sau khi đánh chết Chân Hàn Phong.

- "cậu không thấy hắn ta đang nhắm gây chia rẻ chúng ta hay sao"

- "cậu ta không hề làm gì hết Cố Hải, tất cả chỉ là hiểu lầm "

- "hiểu lầm, cậu đừng tưởng tôi không nghe hai người nói chuyện , tôi đã biết hết tất cả từ đầu rồi, mà tôi cũng không ngờ anh ta lại dùng cách đê hèn này mà làm"

Tiếng nói Chân Hàn Phong bắt đầu cất lên.

- "đê hèn? Cố Hải tôi tưởng rằng cậu là một người hiểu rõ tính tình của tôi, mà tôi không ngờ cậu lại dùng đến hai từ này, quả thực tôi có nói với Bạch Lạc Nhân là như những gi cậu đã nghe, tôi nói rằng tôi sẻ phá hai người"

Trong câu cuối cậu đã chuyển tong giọng của mình mà nói với Cố Hải rất quyết tâm.

- "tôi sẻ chia cắt hai người nhưng không phải bằng cái cách thức hèn hạ này"

Cậu quay qua quát Bạch Lạc Nhân.

- "cậu mau thả nó ra ngay cho tôi, nếu nó muốn đánh thì cho nó đánh, và đây là chuyện của hai chúng tôi không liên quang gì đến cậu mà xí vào"

Bạch Lạc Nhân cũng tôn trong ý kiến của Chân Hàn Phong mà từ từ thả lòng tay Cố Hải ra, vì từ trước đến bây giờ đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Chân Hàn Phong tức giận đến thế này,

Cố Hải vừa được thả ra, cậu liền đi tới gần Chân Hàn Phong mà lấy tay xô vào vai cậu vài cái kiếm chuyện.

- "anh là cái thá gì mà ra lệnh cho cậu ta"

Trong lúc này ánh mắt đó lại nổi lên sao mái tóc trắng che phủ đôi mắt, luồn sát khí bắt đầu tỏa ra, nhưng lần này luồn sát khí nó còn nặng hơn vì không chỉ có một người tỏa sát khí, người Cố Hải cũng đang lang ra sát khí.

Tuy Bạch Lạc Nhân ở bên ngoài mà xem nhưng cậu cũng nhận biết được hai nguồn sát khí, một bên là khí lạnh Chân Hàn Phong, một bên là khí nóng Cố Hải,

Nhưng khi luồng khí nóng làm bay hơi nước để chúng bay lên cao, hơi nước sẻ gặp phải luồng khí lạnh làm đông hơi nước lại tạo thành mây, nhưng nếu hai nguồn khí này quá lớn thì sẻ tạo thành mưa, còn đối với hai con người này sát khí của họ có thể trở thành bão.

Chân Hàn Phong vì bị Cố Hải xô một cái mạnh, làm cậu bị ngã người về phía sao. Đúng như Cố Hải muốn như vậy, tay cậu liền bắt lấy cái áo của Chân Hàn Phong định giơ tay lên nện cho cho hắn ta thêm một cú.

- "đây là cho việc anh cố tính quấy phá chúng tôi"

Chân Hàn Phong nắm chặt lấy cánh tay mà Cố Hải đang nắm lấy cổ áp mình , lấy được từ chân mà đẩy nửa phần người còn lại của mình đang chạm đất lên,hai chân cậu được đẩy lên mà kẹp lấy lần dưới cánh tay đến phần vai của Cố Hải, hai tay còn lại của Chân Hàn Phong thì ôm chặt lấy tay Cố Hải.

Tay Cố Hải bổng nhiên nặng thâm do cộng thêm cân nặng của Chân Hàn Phong do cậu giử chặt lấy phần tay của Cố Hải, khiến cho cậu ta cũng mất thăng bằng mà ngã, Cố Hải dường như đã bị Chân Hàn Phong nắm thớt mà khóa thế cậu lại, khiến cho Cố Hải nghiến răng vì tức.

Chân Hàn Phong như không thể giử được thứ gì đó trong lòng nửa, cậu nói như thét vào mặt Cố Hải

- "mày nghĩ tao ăn ở không lắm hay sao mà phải tìm mày trong những năm tao mất trí nhớ, tao không biết thế nào mà dù mất trí nhớ thế nào như người ta nhớ ra đầu tiên là mày, nhưng do cái chứng nhân diện khuôn mặt nên tao thường xuyên quên đi mặt mày, nhưng khi tìm được mày thì sao mày cho tao được cái gì, ngoài trừ việc nghe mày đã kết hôn với một thằng con trai"

- "con trai thì đã sao, dù cậu ta có là yêu quá hay là dị nhận miển là tôi yêu cậu ta tôi sẻ cưới cậu ta cho bằng được..............."

Chân Hàn Phong như không chấp nhận chuyện này nên dành nói ra thứ mà mình che giấu bấy lâu nay cho Cố Hải. Một câu quát của Chân Hàn Phong mà khuyến cho cả Cố Hải và

- "vậy mày có biết đó là tâm nguyện của mẹ mày đã ghi vào cuốn nhật kí của bà trước khi chết không hả.....rồi nhờ tao khi mày kết hôn đưa cho mày ... nhưng tao không ngờ"

--------------------------------

chương 30 : Nhật kí của mẹ

dự kiến ngày 1 tháng 7

Câu hỏi vui: nhân vật Chân Hàn Phong tui lấy ý tưởng từ ai

gợi ý: đó là con gái

(ai đoán trúng sẻ được tui bật mí nội dung chương tiếp theo)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top