p5

Trưa hôm sau , dân bản đó kéo tới chỗ dựng trại rất đông . Lão mo bảo nghi ngờ có có người hại dân làng , muốn khám . Mới đầu thì chú không đồng ý , nhưng ba mình khuyên : thôi kệ , cho họ khám đi em . Thanh minh mới dễ làm ăn . Bọn dân làng ào ào kéo vào dò đồ .. Từng lều bị chúng lật tung lên khám .

Cay nhất là nhân cơ hội chúng chôm đồ : gạo , muối , mỳ tôm , .... Cả đoàn thấy nhưng vẫn nhịn . Đến lúc , chúng lục thấy thuốc cứu thương ở trong lều cũ của bác . Thì trắng trợn mượn dùng . Ba với chú đều bảo , đó là thuốc đã hỏng . Sẽ đi tiêu hủy , không nên dùng . Bọn chúng nhất quyết sẽ lấy . Ba mình mới bảo làm giấy cam đoan từ cả hai , như vậy lỡ có chuyện gì thì ráng mà nhận hậu quả . Chú mình càu nhàu : " Mẹ kiếp , ông đi buôn từ nhỏ . Đến giờ mới gặp cái buôn chó má này ." Mấy lần buôn bán với người dân tộc , họ đều rất quý , tính tình dễ mến .

Sau màn khám xét , chúng kéo nhau về . Tối hôm đó , lại có tiếng la thất thanh . Sau khi dùng thuốc cứu thương , thì những tên này đều tự tử mà chết . Tên thì đang nằm trên sàn , bỗng lao đầu vào đống lửa , miệng nuốt than hồng vào miệng . Tên thì tự mổ bụng , lôi nội tạng ra . Tên còn lại thì quỳ lạy , đập đầu vỡ sọ mà chết . Quá kinh sợ , dân làng ai nấy đều xanh mặt .

Ngần ấy chuyện xảy ra , ba với chú ra chỗ bác . Thì thấy bác tay ôm tấm hình của vợ mà khóc . Ba kể thấy tội bác lắm . Khóc nấc từng cơn như đứa trẻ con , vừa khóc vừa vuốt ve tấm hình vợ . Bác ôm tấm hình , ghì chặt vào lòng , nước mắt thì cứ ướt cả áo . Ba với chú cũng rơm rớm nước mắt . Thương cho hai vợ chồng bác .

Ngày xưa , vì gia đình ngăn cấm . Bác với vợ bác đã cố gắng vượt qua từng chút , đến ngày cưới cả hai đều ôm nhau khóc vì hạnh phúc . Nhưng bây giờ kẻ dương , người âm . Biết ba và chú đến , bác vội lau nước mắt . Bác bảo : " Nếu bọn hắn có mời đi ăn đám tang thì cứ đi , ăn uống nhiệt tình vào . Mọi chuyện để anh lo " . Quả thật , hôm sau dân làng đó mời cả đoàn đi ăn đám ma .

Nhớ lời bác, cả đoàn ăn uống no nê , rồi kéo nhau về . Lúc về thì thấy , bác đã chờ sẵn . Bác bảo :" Anh pha sẵn nước giải rượu rồi , mấy chú mỗi người một ly , phải uống hết " . Uống sau , ba mình có cảm giác như có dòng nước xoáy trong bụng , cả đoàn nôn ra hết tất cả . Cả đoàn ói tới mặt mày xanh lè . Khi thấy trong có cả một con sâu đỏ hòm trong bãi nôn . Bác bảo :" Đây là trùng ngãi , vốn chúng có sẵn trên cây trước khi bị luyện thành ngải . Nhiễm âm khí nặng mới bị biến thành , bình thường chúng vẫn sẽ ở trong trứng . Lão mo kia cần sẽ dùng nước thuốc kích thích chúng nở . Loại này , trù ếm trong thức ăn , nước uống rất khó phòng " Chú mình hỏi : " Tại sao lão làm vậy ? ". Bác giải thích :" Chắc lão mo định nhờ bọn ngải trùng này biến mấy ae thành vật thế mạng cho chúng . Để chúng bình an , còn ae thì bị xui xẻo , tai ương . Một phần lão cũng nhờ ngải trùng này mà theo dõi .

Anh cũng hơi ngờ ngợ đoán ra loại ngải mà lão mo này thờ rồi " Nghe xong , ai cũng sợ . Chú mình chửi thề :" Đm , lũ chó . Ông quyết băm chúng mày ra bã " . Bác bảo :" Chắc chúng nghĩ bây giờ ae đang phát bệnh . Vậy diễn cho giống vào ". Nói xong , bác lấy ra 12 con hình nhân ( do đoàn có 12 người ) bằng vải , lấy ngải trùng bỏ vào trong .

Sau đó , dùng 1 tấm bùa nhỏ màu xanh , trên có hình tim người . Bác nói :" Đây là hình nhân thế mạng , bùa này đánh lừa ngải trùng là chúng vẫn sống trên cơ thể người sống . Mấy chú bỏ hình nhân vào người đi , bùa sẽ hút ít dương khí nhưng không sao đâu . " Chú mình có bảo : " Lúc mình có nôn ra còn này ra ngoài , lỡ lão mo kia biết thì sao ? ". Bác cười :" Anh tính cả rồi , nước mấy chú vừa uống . Anh điều chế từ Cổ , khiến ngãi trùng đã ra ngoài thì vẫn không khiến lão mo phát hiện .

Chỉ là qua thời gian thiếu dương khí , sinh khí và hơi người là sẽ biết . Anh mới làm hình nhân cho mấy chú ". Bấy giờ mọi người mới vỡ lẽ . Bác nói cả đoàn phải chịu khó giả vờ người đang bệnh .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top