end
Tên họ: Trương Chí Cường.
Tôi như bị điên xông vào toilet, mở vòi sen, rửa sạch bùn trên mặt. Ngẩng đầu tôi nhìn thấy trong gương một gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Là khuôn mặt của Trương Chí Cường.
Bỗng nhiên tựa như một tia chớp xẹt qua đầu tôi, vô số cảnh tượng vụn vặt lóe lên.
Xảy ra sự cố anh báo cảnh sát ngay lập tức là rất đúng.. Vị cảnh sát trẻ tuổi đã nói như vậy. Rõ ràng báo cảnh sát là Trương Chí Cường anh ta vì sao lại nói là tôi….
Ánh măt oán hận của ma nữ chợt lóe lên. Cô ta nên đi tìm Trương Chí Cường mới phải, sao bây giờ lại tìm tôi…
Trong nhà trọ ông chủ và những vị khách kia, ánh mắt bọn hắn nhìn chằm chằm tôi nhưng theo góc nhìn của tôi lại trở thành ngôi thứ ba.
Theo góc độ này dường như là vị trí Trương Chí Cường đứng.
Cuối cùng hình như đám kia người chết sống kia ai cũng không cướp được mì trường thọ còn thừa, vậy mì kia bị ai ăn?
Bên trong QQ tên đăng nhập rõ ràng là tài khoản Trương Chí Cường. Rõ ràng tôi đã nói chuyện, liên lạc mấy ngày nay còn gửi tin nhắn trợ giúp tôi.
Vậy căn bản không có Trương Chí Cường hoặc là nói căn bản cũng không có tôi
Trong gương nhà vệ sinh, ẩn hiện phía sau bóng trắng của nữ quỷ, khóe mắt cô ta chảy máu nhìn tôi cười dịu dàng.
"Giai Đại" trong đầu tôi đột nhiên lóe ra một cái tên, không sai là tên của cô ta.
Trí nhớ mơ hồ tràn vào đầu tôi.
Ngày hôm đó tự sát Trương Chí Cường, không, phải nói là tôi đã thật sự trốn đi sao?
Có lẽ tôi ở nhân gian này cũng là người chết sống lại kéo dài chút hơi tàn. Lại thêm ma nữ Giai Đại này nữa, không phải là một cách thức khác của “trường tương tư thủ*” ư?
Chẳng trách Trương Chí Cường phải cứu tôi.. Không, là chính tôi tự cứu mình!
Vậy, bạn, người đang xem câu chuyện này đã từng được người khác cứu chưa?
Bạn chắc chắn… khi được cứu về.. vẫn là chính bạn sao?
Nên tỉnh ngộ lại đi.
[Hết]
*là một câu thành ngữ ý nói hai người dựa vào nhau bảo vệ đối phương, bên nhau đến chết
Dành cho bạn nào đọc xong không hiểu, thì theo mình hiểu là vì nhân vật chính có khả năng đặc biệt nhìn thấy ma, cùng tuổi cùng ngày sinh tháng đẻ hay nguyên nhân gì đó mà Trương Chí Cường người đáng lẽ phải chết hôm tự tử vẫn cố nán lại nhân gian là loại người chết sống lại cố ý tìm đến nhân vật chính ăn mì còn thừa của anh ta (lúc nhân vật chính chạy đi thì hắn ta vẫn còn đứng lại) để lấy cắp dương thọ của nhân vật tôi (giải thích luôn vì sao bọn ở nhà trọ đi tìm nhân vật tôi để tính sổ vì ăn mì của bọn chúng). Nhân vật tôi đã chết nhưng chưa nhận thức được mình chết có lẽ linh hồn đã hòa làm một với bản thể Trương Chí Cường
********
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top