Chap 6

06

Ánh trăng như mâm tròn, Hoàng Minh Hạo co ro thân thể ngồi trên bệ của sổ, nó hơi mệt chút, từ một cơn ác mộng làm nó sợ hãi đến bây giờ, nó ôm người bên cạnh,, sau đó làm  nũng một chút cho hắn an ủi.


Đoạn ký ức kia quá sâu sắc lại quá chân thực, đến mức nó không biết đâu là hiện thực đâu là mộng cảnh, nó vô cùng sợ hãi, kịch liệt vô cùng làm tâm đau nhức.


Nó không biết Phạm Thừa Thừa sau lưng nó đã tỉnh lại, ngắm nhìn nó đang ngồi trên bệ của sổ, bị ánh trăng độ thượng thanh huy cắt hình, nhớ đến buổi tối đó, tinh linh nho nhỏ kia nhìn hắn, dùng âm thanh nhỏ bé hỏi hắn, "Ngươi cũng là xấu hài tử a? Làm sao ngươi bị khóa ở nơi này?"


Sau đó mỗi một ngày nó đều sẽ sang đây xem Phạm Thừa Thừa, nó nói Phạm Thừa Thừa là thần, bị hắn xem như trò đùa mà cười, thế nhưng là nó lại kiên nhẫn đi theo, mỗi đêm đều đứng ở bệ cửa sổ này, hát ru cho hắn ngủ.


Rốt cục có một ngày, Phạm Thừa Thừa cảm thấy hắn hình như là yêu tinh linh bé nhỏ này rồi, hắn nói với nó, "Vật nhỏ, ngươi qua đây. . ."


Hoàng Minh Hạo thân thể rõ ràng cứng đờ, nó đánh giá Phạm Thừa Thừa.


Lại như cũ không sợ thậm chí mang chút chờ đợi nhào vào trong ngực của hắn, Phạm Thừa Thừa hôn trán của nó, ôm nó thư giãn.


Hắn nói, " chúng ta thích. . ."


07
Ngươi có thể nào đem ta quên.

END

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top