06.
Trên bàn cơm bày đầy đủ các loại thức ăn ngon.
Ta thử ngồi vào chỗ cách công tước xa nhất, hắn lại bất mãn nhíu mày, chỉ vào chiếc ghế bên cạnh: "Sirsi, ngồi ở đây."
Ta đứng dậy đi qua ngồi, hắn nhìn chằm chằm vào một mảng nhỏ da thịt lộ ra trên cổ tay ta, sắc mặt âm trầm: "Ăn nhiều đồ ăn đi, ngươi quá gầy yếu, một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi."
...Công tước, không biết nói chuyện thì có thể không nói.
Ta chửi thầm một câu, cầm đũa lên, trong nửa năm học tập và làm việc liên tục, xác thật làm ta trở nên vô cùng gầy, lần cuối cùng được ăn nhiều đồ ăn như vậy đã là nửa năm trước.
Ăn xong miếng thịt đầu tiên, ta hơi dừng lại.
Lúc này ta mới nhận ra có điều gì không đúng – bày trên bàn cơm vậy mà đều là đồ ăn Trung Quốc.
"Sao vậy?" Hắn không kiên nhẫn, "Không thích? Nhân loại thật kén ăn, Bạch quản gia."
Bạch quản gia nghe tiếng xuất hiện ở bức họa gần bàn ăn nhất: "Xin lỗi, Lâm tiểu thư, ta cho rằng ngài sẽ thích đồ ăn cố hương, đây đều là do ta tự ý chuẩn bị."
"Không phải, ta rất thích." Ta nhanh chóng cúi đầu lùa vào miệng một miếng cơm lớn, mơ hồ không rõ nói, "Cảm ơn công tước, cảm ơn Bạch quản gia."
Khóe mắt nhìn đến con dơi đang cố gắng ưỡn ngực, nhanh chóng bổ sung "Cũng cảm ơn con dơi."
"Vinh hạnh của ta." Bạch quản gia mỉm cười.
Con dơi rụt rè nói: "Không có gì."
Còn công tước đầy mặt ghét bỏ: "Khi ăn không nói, ta nghĩ đây là lễ nghi cơ bản nhất, Sirsi."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top