PN3: Văn phòng play (H)

“Dự án này hôm trước bên bộ phận kinh doanh cũng đã trình lên, nhưng ngài kêu họ làm lại. Sau đó thì bản trình ký lần hai phó tổng ngài ấy đã duyệt rồi, đây là bản hoàn chỉnh cuối cùng. Còn nữa, cuộc họp hàng quý diễn ra đầu giờ chiều ngày mai, bản báo cáo...”

Diêu Phi đang nói thì cảm thấy sếp mình có vẻ không ổn lắm, vì vậy anh tri kỉ mà dừng lại, rót cho sếp một ly trà: “Sếp à ngài vẫn ổn chứ?”

Chỉ thấy đằng sau bàn làm việc, Cố Văn hơn nhíu mi, môi mỏng mím chặt, một lát sau anh mới thở ra một hơi, giọng nói có chút mất kiên nhẫn: “Được rồi, đến đây thôi. Cậu ra ngoài trước đi”

Mặc dù Diêu Phi không hiểu hôm nay sếp bị làm sao, thế nhưng cấp trên đã bảo anh lui thì anh phải lui thôi. Trước khi lui Diêu Phi còn tri kỉ hỏi sếp mình có cần nghỉ ngơi một chút không, rồi tìm một bảng ‘Không làm phiền’ treo trước cửa phòng làm việc, sau đó mới mĩ mãn bỏ đi.

Đợi Diêu Phi đã đi xa, Cố Văn mới đẩy ghé về sau một chút. Một cậu thanh niên quần áo xọc xệch, mái tóc đen lâu ngày chưa cắt có hơi dài, xõa bung trên gương mặt, đang quỳ hai gối dưới đũng quần anh, ra sức liếm mút. Vì vật giữa hai chân quá lớn, cậu há miệng thời gian dài có hơi mỏi, nước miếng không kìm chế được nhiễu xuống cằm, vươn lên cái cổ trắng ngần thành từng vệt dính nhóp. Hai tay cậu lúc thì vận động lên xuống, lúc thì xoa bóp hai vật tròn phía dưới, cái lưỡi thỉnh thoảng lướt qua đầu khấc, nhẹ nhàng mút một cái, rồi lại đảo qua gân xanh đang không ngừng hiện lên ở nơi dương vật.

Khoái cảm phần thân dưới được bao bọc, cộng với thỏa mãn trên tâm lý khiến Cố Văn dường như mất khống chế. Anh ngửa đầu ra sau, tay đặt hờ trên mái tóc Trì Vĩnh Thanh, thỉnh thoảng xoa nhẹ, đè ép cảm giác muốn nhấn đầu cậu thật sâu vào háng mình.

Tiếng bú mút trong không gian yên tĩnh càng như được lan rộng. Trì Vĩnh Thanh sau khi phun ra nuốt vào không biết lần thứ bao nhiêu thì bắt đầu mỏi miệng, cậu ú ớ nói năng không rõ: “Sao...sao còn chưa ra? Em mỏi lắm...”

Bất chợt Cố Văn dùng một tay kéo cậu từ mặt đất lên. Hai chân vì thời gian dài quỳ gối khiến máu chưa kịp lưu thông làm cậu mềm nhũn ngã vào lòng anh, hai mắt rưng rưng vì cảm giác khoang miệng bị nhồi đầy nhìn cứ như một con thú nhỏ bị bắt nạt. Mà cậu lại không biết rằng, bản thân thú con ấy càng tỏ ra vẻ mềm yếu, càng kích thích thú tình của kẻ mạnh. Cố Văn đưa tay ép cằm cậu, khiến cậu ngẩng đầu lên rồi không chút lưu tình mà gặm cắn hai cánh môi đỏ mộng, tiếng nước nhóp nhép cùng tiếng rên rỉ không rõ nghĩa văng vẳng không dứt, cuối cùng vì thiếu dưỡng khí khiến Trì Vĩnh Thanh không thể không đẩy người trên thân ra, dựa vào bàn hổn hển thở dốc.

“Anh, anh thật quá đáng.” Mặt Trì Vĩnh Thanh đỏ như rỉ máu, một bên vừa nức nở vừa kháng nghị: “Ban nãy, lỡ như bị nhìn thấy thì sao bây giờ? Anh còn dám... A!”

Trì Vĩnh Thanh đang nói đưa tay bịt miệng, ngăn lại tiếng rên rỉ suýt nữa tràn ra khỏi miệng. Chỉ thấy bên dưới lớp áo sơ mi mỏng, một bàn tay thô to đang chuyển động nơi đầu ngực, không ngừng ngắt nhéo, xoa bóp, thậm chí dùng hai ngón tay kéo đầu vú ra xa sau đó bất thình lình buông tay khiến nó bắn trở lại. Hai đầu vú bị anh chơi đùa đến mức đỏ cả lên, sưng to lên vài vòng. Cố Văn thấy thế lại càng thỏa màng, dùng sức ngắt véo khiến Trì Vĩnh Thanh không kìm nổi rên rỉ

“Ưm, anh tránh, tránh ra...a...”

Cố Văn dùng tay nhấc bổng cậu lên đặt trên bàn, lọ hoa bị anh gạt sang bên rơi xoảng xuống đất, thế nhưng hai tên đầu xỏ chẳng ai rảnh để ý đến sự tồn tại của nó.

Trì Vĩnh Thanh thân trên mặc áo sơ mi xọc xệch, thân dưới lại trống trơn không mảnh vải. Hai cái chân dài cong lại, quấn lên thắt lưng anh, đầu ngón chân bởi vì khoái cảm tập kích mà hơi cong lên, quắp chặt. Mà tại nơi hậu huyệt bị cắm vào một ngón tay,sau đó tăng lên hai rồi ba ngón, không ngừng tách mị thịt nơi đó ra rồi nhét trở vào. Đâm rút, mở rộng.

Đến khi cả Trì Vĩnh Thanh lẫn Cố Văn đều không thể tiếp tục chịu loại dày vò này, thì nơi đó mới tạm xem như chuẩn bị ổn thỏa. Cố Văn đứng dựa vào bàn, chỉ kéo khóa quần xuống, móc ra dương vật thấm đẫm chất lỏng khả nghi, đặt tại nơi cửa huyệt. Anh đưa chân Trì Vĩnh Thanh gác lên vai mình, thúc nhẹ vài cái: “Anh vào đây”

Trì Vĩnh Thanh chưa kịp chuẩn bị, đã bị cưỡng ép đưa vào khiến cậu giật nảy mình mà “A” một tiếng, sau đó hai tay không có điểm tựa liền bám vào lưng của Cố Văn, vì đau đớn mà cào ra vài đường không có quy luật.

Sau vài ba cú thúc, cơn đau ban đầu liền tản đi mất, thay vào đó là khoái cảm ập đến, vách thịt bị ma sát đến tê rần, gel bôi trơn bị ép tràn ra ngoài, nhiễu xuống thảm thành từng vệt dính nhóp.

Trì Vĩnh Thanh mông lung bị đặt lên bàn chơi đủ kiểu, tiếng rên rỉ như có như không cứ liên tiếp tràn ra ngoài. Sau vài ba cú thúc, Cố Văn chợt lui ra ngoài cửa huyệt, rồi nhắm một chút đẩy thắt lưng đâm mạnh vào một điểm hơn gồ lên của Trì Vĩnh Thanh

“Aaa!”

Trì Vĩnh Thanh chưa kịp chuẩn bị tinh thần, tuyến tiền liệt bị chơi khiến cậu cong lưng hét toáng lên, dương vật run rẩy bắn ra bạch trọc, rơi trên bụng, bắp đùi, số ít còn rơi ra bàn làm việc.

“Nhìn em bắn nhiều chưa này” Cố Văn dừng lại một chút, đưa tay quẹt một chút tinh dịch trên bụng cậu, đưa đến bên môi Trì Vĩnh Thanh: “Nếm thử của em này.”

Trì Vĩnh Thanh mơ mơ màng màng, vươn lưỡi ra liếm đầu ngón tay anh, đem mớ tinh dịch ấy toàn bộ nuốt xuống bụng, sau đó đỏ mặt rướn người lên hôn nhẹ môi Cố Văn: “Em thích của anh cơ”

Một câu nói, còn hơn cả thuốc kích dục cao cấp, kích cho Cố Văn bùm một cái lý trí mất sạch, trong não ngoại trừ tình dục thì cũng chỉ còn tình dục.

Anh gầm nhẹ một tiếng, hai tay bóp eo cậu, như đóng cọc từng cú từng cú thúc vào tuyến tiền liệt, phát ra tiếng bành bạch mãi không dứt.

Trì Vĩnh Thanh không biết mình chạm vào bãi mìn, ngơ ngác bị chơi đến rên rỉ không ngừng, nước miếng theo khóe miệng chảy ra ngoài, bị Cố Văn liếm ướt.

“A a a! Anh nhẹ, a, nhẹ chút! Sẽ hỏng mất...đừng...ưm..”

“Ngoan” cúi người ngậm lấy đầu ngực bên trái liếm mút “Sẽ không hỏng, đừng sợ mà”

Động tác dưới thân anh một chút cũng không ngừng, liên tục thúc càng lúc càng sâu. Hai bờ mông của cậu bị anh vừa chơi vừa đánh, sưng đỏ cả lên. Mỗi lần anh thúc vào tuyến tiền liệt thì sẽ đánh vào mông cậu, khiến cậu vừa đau vừa thích, nước mắt sinh lý bị ép cho trào ra, khóc lóc rên rỉ cầu xin thế nào đều bị anh làm lơ không để ý.

Mãi hơn hai mươi phút, Trì Vĩnh Thanh nhịn không được, lần nữa lên đỉnh:

“A, em không nhịn được, hức, ưm...anh đừng chỗ đó, đừng mà...Aaaa!”

Sau cú thúc không biết thứ bao nhiêu, Trì Vĩnh Thanh đạt đến cơn cực khoái mà bắn ra, hậu huyệt cũng theo đó siết chặt. Cố Văn nhịn không được, vùi vào chỗ sâu nhất của cậu, cũng theo đó bắn ra từng dòng tinh dịch nóng hổi. Hai mặt trước sau lần lượt cao trào khiến Trì Vĩnh Thanh sướng đến không khép nổi miệng, hai mắt mơ màng rưng rưng khóc.

Cố Văn bắn ra xong thì khôi phục lại một chút dáng vẻ văn nhã thường ngày, cuối người ôm cậu người yêu mềm nhũn của mình vào lòng, đợi Trì Vĩnh Thanh tỉnh lại một chút mới nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt cậu, sau đó đến sóng mũi rồi gặm cắn đôi môi sưng đỏ. Trì Vĩnh Thanh vừa hơi lấy lại sức, chưa kịp mở miệng mắng chửi đã cảm thấy phía dưới mình bị một thứ nóng bỏng đỉnh đến, hoảng sợ khép chặt nơi đó lại

“Anh anh anh, sao anh lại cương nữa rồi hả? Chẳng phải vừa bắn hay sao?”

Cố Văn bị cậu chọc cho bật cười thành tiếng. Anh ôm cậu đến sô pha, cởi ra áo sơ mi của mình, giọng nói trầm thấp lại đầy từ tính: “Bảo bối, chỉ mới một lần thôi mà, sao anh lại không cương nữa”

Trì Vĩnh Thanh nghẹn nữa buổi, vừa tức vừa ức mà bật ra một câu “Cái đồ chó đực này!”

Cố Văn mặc kệ cậu nói mình ra sao, vui vẻ mà ôm cậu vào lòng, ngón tay lần xuống chỗ khó nói nào đó: “Ngoan, bảo bối còn sức chửi không bằng để dành chút sức lực, tý nữa tránh cho em chống đỡ không nổi”

Tổng giám đốc một ngày làm việc thì tốn nửa ngày mây mưa, kết quả là phải tăng ca đến tận nửa đêm, về đến nhà còn phải xin lỗi vợ vì đã gây sức ép quá sức. Không biết nên vui hay nên buồn đây...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top