Chương 1
Tập đoàn tài chính Bắc Phong, chi nhánh công ty ở Đài Bắc, trong phòng làm việc tầng 29 toàn những người mưu trí. Hôm nay ồn ào khác hẳn với ngày thường, mỗi người đều nhìn ngó vào phòng tiếp khách bởi vì những người này không ngờ thư kí tổng giám đốc mà bên Mĩ điều sang đây là người đẹp phương Đông một trăm phần trăm, không chỉ có khí chất thanh lịch cao quý, đồ công sở màu đen càng tôn thêm dáng người xinh đẹp có lồi có lõm, thoạt nhìn không giống như một thư kí, ngược lại trông giống như một vị phu nhân.
Chỉ là kiểu tóc trên đầu cô làm mất đi vẻ mĩ lệ vốn có trên gương mặt mang cho người khác cảm giác ôn nhu, làm tăng thêm mấy phần người phụ nữ giỏi giang.
"Cô ấy chính là Money?" Người vừa hỏi là Tom đang ở bên ngoài phòng, trước đó hắn vẫn nghĩ thư kí mà tổng công ty bên Mĩ phái tới là mỹ nữ tóc vàng mắt xanh hấp dẫn, hại hắn chờ mong nha.
"Vừa rồi không phải cô ấy đã nói mình được tổng công ty bên Mĩ phái tới đây để giúp đỡ? Vậy kia hẳn là thư kí của tổng giám đốc rồi! Chỉ là không nghĩ tới cô ấy còn trẻ như vậy mà lại khó tính, thoạt nhìn rất khó ở chung"
"Khó tính?"
"Đúng vậy a, nghe nói bên tổng công ty ba thúc giục, bốn thỉnh cầu, thật vất vả Money mới đồng ý, đáp ứng đến chi nhánh công ty tại Đài Loan giúp một tay, mà còn đưa ra nhiều điều kiện thái quá." Người hiểu rõ sự tình bên trong chính là cô trợ lý Tiểu Đan ở phòng nhân sự - đã tạm giữ chức vụ thư kí trước khi tổng công ty cử người sang đây.
"Ví dụ như?" Một người thường ngày trầm mặc ít nói như kỹ sư máy vi tính Mã Ân cũng không nhịn được vừa đánh máy vi tính vừa hỏi.
Chuyện liên quan đến quyền lợi bản thân, không hỏi nhiều một chút được sao? Nói gì thì giá trị của bản thân mình cũng không nên so với một thư kí thấp kém, cho dù là tổng công ty cử tới thì cũng thế.
Bị hỏi như thế, Tiểu Đan lén lút nhìn bốn phía một chút, xác định không có người ngoài, lúc sau mói nhỏ giọng nói: "Trang bị một xe Ferrari màu đỏ thay cho đi bộ ....."
"Cái gì?" Mọi người kêu lên, toàn bộ trừng lớn mắt nhìn về phía người đang nói chuyện đâu còn tâm tư làm chuyện của mình? Vừa ngừng lại toàn bộ công việc đem ghế dựa dịch chuyển về phía người nói:" Không có lầm chứ? Xe Ferrari màu đỏ?Cô ấy rõ ràng muốn một căn nhà ở!"
Chẳng qua chỉ là một thư kí, đến tột cùng có cái bản lĩnh to lớn gì mà làm cho tổng công ty bên kia ưu đãi như thế?
"Cũng không có nghe nói là muốn một căn nhà, chỉ là lúc cô ấy tới Đài Bắc tạm thời sẽ vào ở nhà tổng giám đốc ...."
"Cái gì?" Lúc này phát ra tiếng thét chói tai chính là người phụ nữ duy nhất trong đoàn cố vấn Tiểu Kiều, vói một mái tóc dài xoăn Tiểu Kiều trong công ty được công nhận là đại mĩ nữ, không chỉ phong tình vạn chủng, đầu óc cũng tốt số một, ăn mặc lại càng đẹp mắt, xem như là mang lại lợi ích lớn nhất cho phòng làm việc của đoàn cố vấn.
"Nhỏ giọng một chút, chị tiểu Kiều, chị nói như sẽ bị nghe được a." Này, muốn nghe bí mật cũng không biết nhỏ giọng một chút, cô còn muốn sống a. Nghĩ tới, bả vai Tiểu Đan co rụt đầu lại sau cái bàn.
Tiểu Kiều túm lấy cô lôi ra ngoài: "Cô không nói bậy chứ? Người phụ nữ kia thật muốn vào ở trong nhà tổng giám đốc? Tại sao? Cô ta dựa vào cái gì?"
"Nhà tổng giám đốc so với khách sạn năm sao còn thoải mái hơn a, hơn nữa bên tổng công ty cũng không cần tốn tiền, lại nói, cô ấy phải làm công việc của thư kí tổng giám đốc, ở cùng một chỗ sẽ thuận tiện hơn...."
"Thuận tiện cái đầu cô! Cô nam quả nữa sống cùng một nhà, chuyện gì đều có thể xảy ra, điều này sao có thể? Người phụ nữ kia nhất định sẽ nghĩ mọi biện pháp quyến rũ tổng giám đốc của chúng ta, tổng giám đốc của chúng ta đối với mọi người luôn dịu dàng như vậy, cô ta nhất định sẽ lầm tưởng tổng giám đốc thích mình, sau đó liền cái này, cái kia, tuyệt đối không được! Tôi phản đối!"
"Cô phản đối thì có ích lợi gì? Tổng giám đốc sẽ nghe cô hay sao?" Mã Ân lạnh lùng cười một tiếng, di chuyển cái ghế trở về trước máy vi tính. "Tôi thấy lần này tổng công ty điều sang không phải thư ký, mà là người có thể cho tổng giám đốc thuận tiện dùng làm tình nhân...."
Chưa nói hết lời, đột nhiên dừng lại, bởi vì ông chủ Tần Hạo Đông chẳng biết đi tới từ lúc nào, lại đứng ở phía sau bọn họ bao lâu. Quả nhiên là xấu hổ tới cực điểm mà.
"Tổng giám đốc...."
Mã Ân vừa lên tiếng chào tổng giám đốc, mọi người ở xung quanh không dám quay lại nhìn cửa ra vào, trong nháy mắt toàn bộ mọi người lập tức về chỗ ngồi của mình, nếu không sờ sờ mũi mình thì cũng vuốt tóc, trợ lý Tiểu Đan càng tuyệt, trực tiếp trốn dưới gầm bàn, giả bộ mình không có mặt ở đây.
Mặc dù tính tình tổng giám đốc cũng dễ gần, là người không quá câu nệ tiểu tiết, thường hay cùng bọn họ nói về việc nhà giống như bạn bè, nhưng tổng giám đốc có một cấm kỵ không được phạm vào, đó chính là không được bàn tán đến chuyện riêng của tổng giám đốc, nhất là trong giờ làm việc.
Tiêu rồi ~~ Bị Mã Ân hại chết rồi, cái gì mà tình nhân a? Tình nhân của tổng giám đốc còn ít sao?
A, không phải, là phụ nữ mới đúng, là những vị thiên kim tiểu thư luôn có ý định bám dính, nhưng tổng giám đốc cũng không có cự tuyệt những người đó, a, lại sai lầm rồi, người đàn bà nào cũng rất tốt, làm cho người khác không thể biết tình nhân của tổng giám đốc là ai? Chính xác là thích người phụ nữ nào nhất?
Dù sao thì cũng động vào cấm kỵ chết người!
Tần Hạo Đông nghiêm mặt con mắt thản nhiên quét qua bọn họ, sau đó, ánh mắt tiếp tục rơi vào trên cơ thể của người phụ nữ trong phòng tiếp khách, giờ phút này, khuôn mặt của cô lạnh lùng nhìn hắn, tay vòng trước ngực, nhướng mày, giống như là làm khách, tuyệt đối không giống người tới làm công việc thư ký cho người khác.
Hắn đã sớm biết người phụ nữ này rất khó tính, nhưng không ngờ tới cô có dáng vẻ xinh đẹp như vậy, làm cho người khác vui vẻ như đứng trước cảnh đẹp mỹ lệ - nhưng đầu tiên, phải tháo cây trâm trên đầu cô xuống, thay bộ đồ công sở màu đen bảo thủ, truyền thống đi, còn nữa, nếu cô gỡ bỏ biểu cảm lạnh lùng thay bằng dáng vẻ tươi cười.
Tần Hạo Đông nhếch môi, ánh mắt không e dè trên người cô, cứ như vậy nhìn thẳng vào mắt cô một hồi lâu.
Quái lạ, hắn phát hiện thấy khí thế người phụ nữ này dường như thu lại chỉ trong nháy mắt, mặc dù chỉ trong một giây ngắn ngủi, nhưng hắn có thể cảm nhận được sự xấu hổ của cô.......
Đúng là xấu hổ? Mặc dù hiện tại hắn rất khó liên tưởng hai chữ này có thể xuất hiện trên một người khôn khéo, giỏi giang lại nghiêm túc như cô, chỉ có điều, hắn luôn tin tưởng vào trực giác cực kỳ nhạy bén của mình.
Hạ Mạn Nghê vẫn cố gắng mở to mắt, không muốn bị ánh mắt của người đàn ông này bức lui, nhưng mà ai tới cứu cô a? Vì sao không ai nói với cô, người đàn ông vừa ly dị lại có con trai năm tuổi này lại đẹp trai như thế này a!!!
Người đàn ông này mặc trên người một cái áo màu xanh vừa vặn của một nhãn hiệu nổi tiếng V, áo khoác nhiều túi màu đen như cao bồi, phía dưới là quần Tây màu đen được là phẳng phiu, thoạt nhìn vừa nhàn nhã lại không mất đi vẻ chững chạc, cũng chỉ là đứng ở đó nhìn cô, đã khiến cho hai chân cô như mềm nhũn.
Vấn đề nảy sinh chính là hắn là người thất lễ nhưng ánh mắt lại có ý cười, mặc dù thoạt nhìn ôn hòa vô hại, nhưng liếc mắt một cái lại có thể nhìn thấu tâm tư người khác, hơn nữa, tuyệt đối không phải là ảo giác, đôi mắt người đàn ông này căn bản chính là đào hoa, chỉ cần hắn muốn, có thể làm phụ nữ say mê đến chết.
Đàn ông trong tập đoàn Bắc Phong đều thích nói dối người khác sao? Không phải nói là người đàn ông trung niên hói đầu sao? Mà còn hòa nhã dễ gần giống như một người cha? Thế nhưng, cô rõ ràng vừa nghe thấy người kia gọi hắn là "Tổng giám đốc", không sai chính là tổng giám đốc của công ty chi nhánh ở Đài Bắc , tai cô rất tốt, chắc chắn không có nghe nhầm.
Cho nên, cô bị lừa rồi???
Cho nên, cuộc sống của cô ở Đài Loan là ở cùng nhà với người đàn ông cao lớn đẹp trai mê người, có đôi mắt đào hoa?
Tức quá, tức đến muốn giết người rồi. Việc này nên tính sổ người đàn ông chết tiệt đó, lại dám lừa gạt cô sang Đài Loan? Cô sẽ không đi sao? Cô sẽ dễ dàng như vậy để hắn điều khiển sao? Cô có ngoan ngoãn nghe lời sao? Hắn nghĩ cô là người thế nào? Có dũng khí lừa gạt cô?
Hạ Mạn Nghê cắn môi, trừng mắt nhìn người đàn ông này, giống như là đang nhìn kẻ thù.
Tần Hạo Đông cũng hào phóng để có cô trừng, không mất tự nhiên chút nào, ngược lại còn hứng thú.
Mấy người ngu ngốc này vừa nói sau lưng cô, cô đều nghe được sao? Cho nên mới thở hổn hển trừng hắn, giống như là rất không hài lòng với hắn?
Chậc. Đúng là một cô gái dễ nổi nóng a.
"Anh chính là Tần Hạo Đông?" Cuối cùng, cô ấy cũng mở miệng, thanh âm trong trẻo dễ nghe chỉ một lần làm cho người khác ấn tượng thật sâu.
"Đúng vậy a, tôi chính là Tần Hạo Đông." Hắn cười, đôi mắt hoa đào hơi hơi híp lại. " Chắc hẳn cô chính là thư ký sau này? Chào cô, lần đầu tiên gặp mặt."
Hạ Mạn Nghê nhìn thấy nụ cười này, tâm tình chợt nhảy dựng, liên tục ngoảnh mặt đi chỗ khác.
"Đến sân bay đón cô nhưng không thấy, hành lý của cô đâu?" Trên thực tế, hắn ở sân bay đợi cô hơn một giờ, nếu không phải là đám nhân viên thông báo với hắn là cô đã đến công ty, hắn còn phải làm kẻ ngu tiếp tục đợi ở phi trường đấy.
"Ở dưới lầu. Máy bay chuyển đến trước rồi, cho nên tôi trực tiếp bắt taxi tới đây." Hạ Mạn Nghê liếc hắn một cái. "Tôi nghĩ là anh sẽ cho xe tới đón tôi"
Đường đường là tổng giám đốc lại tự mình đến phi trường? Rất rảnh rỗi sao?
Hắn đi về phía cô, không giải thích nhiều, cười rất lịch sự lại vừa dịu dàng với cô. "Tôi đưa cô về nhà trước, vừa mới đến, không cần vội vã đi làm, ân?"
"Không cần." Cô lùi lại một bước.
"Cái gì?" Tần Hạo Đông cau mày, không hiểu ý của cô lắm.
"Tôi nói không cần, tôi đang tính trực tiếp ra sân bay, bay trở về New York, rất xin lỗi không có cách nào giúp anh, hẹn gặp lại." Nói xong, Hạn Mạn Nghê giống như gặp quỷ nhanh chóng bước qua hắn bỏ đi.
A, người phụ nữ này coi hắn là mầm bệnh sao?
Lại vừa nhìn thấy hắn đã nói phải bay về New York ngay lập tức? Đến tột cùng là hắn trêu trọc cô ở chỗ nào nha?
"Đợi chút...." Tần Hạo Đông ngăn cản Hạ Mạn Nghê trước khi cô bước vào thang máy.
Hạ Mạn Nghê làm bộ như không nhìn thấy, còn liều chết nhấn nút thang máy.
"Money, chúng ta có phải nên nói rõ một chút?"
Hạ Mạn Nghê quay lại trừng một cái. "Mời phát âm chuẩn một chút, tôi là Mạn Nghê, Hạ Mạn Nghê. Không phải là Money! Còn nữa, xin mời gọi tôi là Hạ tiểu thư, tôi với anh không quen đến mức đó!"
"Được, Hạ tiểu thư, tôi nghĩ chúng ta nên nói rõ một chút, coi như là cô đối với tôi có hiểu lầm, tôi cũng cần biết vì sao chứ?"
Đinh! Thang máy vừa tới.
Hạ Mạn Nghê một bước đi vào, hoàn toàn không muốn cùng người đàn ông này tiếp tục nói chuyện, Tần Hạo Đông cũng bước vào theo.
"Này, anh không cần đi theo tôi." Cô tức giận thở hổn hển trừng hắn. "Tôi với anh không có chuyện gì để nói! Xin mời trở về, sau khi về đến New York, tự tôi sẽ chọn một người thích hợp làm thư ký cho anh, chờ điện thoại của tôi. Tốt lắm, bây giờ anh có thể đi ra ngoài chứ?"
Thế này liền xua đuổi hắn?
Tần Hạo Đông cười ấm áp. "Cô vì sao không làm thư ký cho tôi?"
Hạ Mạn Nghê kinh ngạc, trên khuôn mặt trắng nõn bỗng dưng xuất hiện một chút sắc hồng quỷ dị.
"Cô biết tôi?"
"Không biết." Cô mở to mắt.
Hắn đi đến trước mặt cô. "Tôi trước kia có đắc tội với cô?"
"Không có." Cô hơi bước sang bên cạnh, không muốn nhìn hắn.
Hắn trực tiếp vươn tay, đầu ngón tay giữ lấy cằm của cô, xoay mặt cô đối diện với mặt mình.
"Tôi từng vứt bỏ cô hoặc là một người bạn của cô? Hay là, trên phương diện làm ăn tôi đã từng làm tổn thương cô hoặc người nhà cùng bạn bè cô?" Tần Hạo Đông trầm giọng hỏi, không nhanh không chậm, nghe qua giống như là đang tự kiểm điểm bản thân mình, trong tiếng nói lại mang theo nụ cười thản nhiên cùng đùa cợt. "Nói cho tôi biết, là cái gì? Như vậy, tôi mới nghĩ ra cùng cô nói lời xin lỗi cho thỏa đáng a."
Hạ Mạn Nghê nhíu đôi lông mày trang nhã xinh đẹp, đối với người đàn ông này, tùy tiện tiếp xúc cũng làm cô thấy không thoải mái. "Mời bỏ tay anh ra! Tôi với anh không quen biết, cũng không phải loại quan hệ kia, không cần cho rằng mỗi người đàn bà đều có thể dùng cách đó để dụ dỗ, tôi không thích như vậy!"
Tần Hạo Đông cau mày, có điểm tự tìm mất mặt sờ sờ lỗ mũi. "Vậy cô thích như thế nào?"
"Cái gì?" Cô choáng váng, không nghĩ đến hắn sẽ hỏi như vậy.
"Tôi hỏi cô, cô thích đàn ông dùng cách nào để đối đãi với cô? Chỉ cần cô nói, tôi đều có thể phối hợp." Tần Hạo Đông khẽ mỉm cười, hoàn toàn không bị cơn giận dữ của cô hù dọa, ngược lại nghiêm túc hỏi cô.
Thế này, đủ săn sóc, đủ đối xử tử tế với người phụ nữ này rồi chứ? Chỉ vì hắn đã nghe qua người giới thiệu và sự phân công của cấp trên, nên mới giữ lại thể diện cho người phụ nữ này, nếu không, một người phụ nữ vừa đứng trước mặt hắn đã bỏ đi, rồi lại tùy tiện gầm lên với hắn, thì hắn đã sớm xoay người đi.
Nếu là người phụ nữ đáng yêu, thức thời, hiểu chuyện thì bây giờ nên thu hồi lại móng vuốt của mình, nên cảm thấy đây là vinh hạnh to lớn mới đúng.
Hạ Mạn Nghê không dám tin, lại trợn mắt nhìn hắn hồi lâu.
Người đàn ông này..... Là đang quyễn rũ cô sao? Ngay lần gặp mặt đầu tiên?
Chết tiệt! Quả thật, đây là người đàn ông mê người đẹp mắt nhưng không có gì tốt! Không phải kiêu căng ngạo mạn tới cực điểm, thì chính là siêu cấp lăng nhăng, đa tình.
Trực giác của cô không sai! Cô tuyệt đối không thể làm việc cùng người đàn ông như vậy, nếu không có một ngày cô sớm muộn cũng bị hắn lừa mất, nhất định sẽ bị những hành động của người đàn ông này làm cho tức chết.
"Buông tay." Thật tức muốn điên rồi. Nếu như hắn không buông tay, cô cũng không để ý đến cái gì hình tượng thục nữa, cô sẽ mặc kệ hắn!
Tần Hạo Đông cau mày, đồng thời buông lỏng tay, lúc này vừa lúc thang máy đến tầng một, Hạ Mạn Nghê bước nhanh ra ngoài, trực tiếp đến phòng bảo vệ lấy hành lý của mình. Bởi vì có mấy vali hành lý, cho nên hắn vừa vặn không có mang lên, may mắn là cô cũng không mang lên, dù sao bây giờ cũng đi ngay lập tức.
"Tiên sinh, có thể giúp tôi gọi taxi đi đên sân bay không, cảm ơn." Hạ Mạn Nghê cười ngọt ngào với bảo vệ, cô biết ở tập đoàn Bắc Phong mỗi một phòng bảo vệ công ty có thể gọi xe phục vụ thay cho khách, cho nên nhờ vả rất thuận miệng.
"Cô đi ngay sao?" Bảo vệ có chút kinh ngạc nhìn cô. "Không phải vừa mới xuống máy bay?"
"Vâng, đội nhiên có việc gấp, có thể giúp tôi gọi xe không?" Hạ Mạn Nghê xem đồng hồ một chút. "Tôi không có thời gian, làm phiền anh."
"Không thành vẫn đề, xin cô chờ một chút, tôi lập tức gọi điện thoại." Bảo vệ vừa mới cầm điện thoại lên, liền bị một giọng nói ngăn lại.
"Không cần, lão Hoàng, cô ấy không cần gọi xe." Một lát sau Tần Hạo đông mới đi tới, sắc mặt hắn kho coi, khác với lúc vừa đến bộ dạng cười giống như gió xuân mê người cứ tưởng là hai người khác nhau.
A? Bảo vệ ngây ngẫn cả người, không nghĩ đến tổng giám đốc lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, còn biết gọi hắn là lão Hoàng nha! Như vậy có nghĩa là lão Hoàng hắn được nhiều người biết đến sao?
Hạ Mạn Nghê cũng sửng sốt, không nghĩ tới người đàn ông này âm hồn không tiêu tan, vẫn chưa từ bỏ ý định đuổi theo.
"Ai nói tôi không cần? Tôi muốn gọi xe! Tiên sinh, anh gọi điện thoại nhanh đi!" Phục hồi lại tinh thần, không ngừng sửa chữa lại lời nói của hắn.
"Tôi nói không cần."
"Tôi nói tôi muốn gọi xe!"
"Hạ Mạn Nghê! Không cần chọc giận tôi! Cô đi theo tôi!" Một phen chế trụ cổ tay cô, Tần Hạo Đông lôi kéo cô đi thẳng, đi về phía gian phòng gần cầu thang lối thoát hiểm.
Bịch một tiếng cửa bị đóng lại.
Hạ Mạn Nghê bị cơn tức giận của hắn hù dọa, cũng bị tiếng đóng cửa thật lớn làm cho sợ hãi, chỉ có thể kinh ngạc nhìn hắn, miệng giật giật nhưng lại không nói chuyện.
Hắn định đánh cô sao? Lại còn hung dữ với cô? Tay cô bị hắn nắm đau quá, cô nhịn xuống không thèm lên tiếng, bởi vì cô không biết người đàn ông này trong lúc tức giận có thể hay không đánh cô, cô không cần vào lúc này tỏ ra bản lĩnh, vẫn nên nhẫn nhịn thì tốt hơn.
"Cô nói đi, tôi muốn biết lý do!" Dùng hết dịu dàng, không có hiệu quả phải không? Vậy hắn không thể làm gì khác hơn là thử làm một người xấu.
"Cái gì?" Cô bị dọa có chút choáng váng.
"Cô làm như vậy là không có trách nhiệm a! Cô nên biết bên chúng tôi vì chờ cô tới đây đã kéo dài bao nhiêu chuyện rồi? Cô đại tiểu thư rất khó mời, thật vất vả mới tới đây, cô cứ như vậy không có lý do liền xoay người rời đi, đây coi được sao? Cô từ nhỏ đến lớn đều làm việc như vậy à? Hành động tùy hứng? Không để ý người khác sống hay chết? Tự cho là đúng, mắt để trên đỉnh đầu, có đúng không?"
Thật sự rất không muốn trả lời hắn....
Thế nhưng hắn sẽ đánh người sao? Thật sự rất hung dữ, cá tính trước sau sao lại kém nhiều như vậy?
"Việc này....." Hạ Mạn Nghê một tay vuốt ngực, cảm giác mình sắp không thở nổi, tay kia thử rút về, nhưng là không rút ra được, tay của cô vừa khẽ động, bị một lực lớn kéo tay cô lại như cũ, hại cô trọng tâm không vững, cả người liền ngã vào trong ngực hắn....
Bị đụng vào người khác không có kêu lên, ngược lại chỉ bật ra tiếng than nhẹ, cái mũi Hạ Mạn Nghê đột nhiên bị va chạm, đau đến mức lệ cũng muốn rơi nhanh.
Cô lấy tay che ở sống mũi, tự dưng cảm thấy rất uất ức, im lặng không nói tiếng nào, nửa câu cũng không nói ra được.
Hai người dựa gần như vậy, cô dáng người mảnh khảnh cổ tay vẫn còn bị nắm trong lòng bàn tay của hắn, trong không gian rộng lớn này, cũng chỉ nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ của hai người.
Thoáng cái trở nên quá yên tĩnh, làm cho hắn có chút không quen, người phụ nữ trong ngực cũng không nhúc nhích, cũng không nói, càng làm cho hắn không thích ứng được.
Vừa rồi hắn chỉ là vô cùng tức giận nên theo bản năng lôi cô tới đây, không nghĩ đến cô lại dựa vào trong ngực hắn trái lại không phản ứng, là như thế nào? Cô muốn để cho hắn ôm sao? Liều mạng duỗi tay ra muốn giữ cô lại hắn không ngờ cứ như vậy mà ôm cô vào trong ngực?
"Này...." Hắn cũng không có ý tứ này.
Cô vẫn bất động cũng không lên tiếng.
Hắn hạ mắt nhìn cô, lại chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu cô, không thể nhìn thấy được khuôn mắt của cô.
Cô vẫn không lên tiếng, cuối cùng hắn cũng ý thức được là có cái gì không đúng. "Tôi nói... Hạ tiểu thư?" Tần Hạo Đông nhắn mày, đột nhiên đưa tay nâng mặt cô ——
Không nghĩ đến người đàn ông này đột nhiên làm như vậy, Hạ Mạn Nghê giật mình, trong nháy mắt, nước mắt vốn tích tụ ở hốc mắt cứ như vậy mà lăn xuống, vừa vặn rơi vào trong lòng bàn tay Tần Hạo Đông đang nâng mặt cô.
Hắn ngạc nhiên, không dự đoán được là sẽ thấy nước mắt của cô, trong lòng như có sợi dây đàn khẽ gẩy, rất nhẹ nhàng nhưng lại lan tràn những gợn sóng khác.
Đã sớm chứng kiến nước mắt đau lòng của phụ nữ, xem ra người phụ nữ này cũng có bộ dáng nhu nhược, một giây này, trong ngực không khỏi xông lên một chút áy náy.
Hắn chọc cô khóc, bất kể vì lý dó gì đây đều là sự thực.
Cô không muốn người khác nhìn thấy mặt yếu ớt của mình, Hạ Mạn Nghê không tự chủ cắn cánh môi, vừa xấu hổ vừa bực mình xoay người chạy đi.
"Chờ chút ——" Hắn nhẹ giọng gọi cô.
Cô ngừng bước chân nhưng không có quay đầu lại.
"Ở lại đây đi. Tôi xin lỗi vì vừa rồi đã nói như vậy." Không chút nghĩ ngợi, Tần Hạo Đông mở miệng giữ cô lại.
Giọng nói trầm nhẹ, bao hàm áy náy làm cho tâm tình sâu kín của Hạ Mạn Nghê khẽ động.
"Mặc dù tôi không biết lý do cô không muốn ở lại, nhưng theo tôi được biết, cô là một người rất có trách nhiệm, bất luận như thế nào, tôi cũng phải vì công ty cầu xin cô ở lại. Bởi vì trường hợp này vô cùng cấp bách, tôi cần một người có năng lực để tin tưởng và giao cho nhiệm vụ, khả năng thích ứng nhanh cũng có thể theo bên cạnh trợ giúp tôi đi đến Ảrập mở rộng phạm vi, cô nên biết người như vậy rất khó tìm được, nếu không tôi cần gì nhờ bên tổng công ty cử người sang đây giúp một tay?"
Điều này cô hiểu rõ hơn so với bất kỳ ai. Hạ Mạn Nghê âm thầm thở dài trong lòng.
Lần này tổng công ty bên kia tìm cô, cũng là bởi vì cô đã từng đảm nhiệm công việc thư ký riêng cho Phỉ Siết được mệnh danh là vương tử dầu mỏ Ả rập trong thời gian hai năm, không chỉ tinh thông ngôn ngữ Ảrập, đối với những người nắm quyền bên đó cũng không tệ có thái độ hòa nhã, còn có tập đoàn tài chính đang lén tiến hành bỏ vốn đầu tư để đuổi kịp các đối tác vì vậy yêu cầu tìm hiểu rõ ràng mọi sự cố.
Lần này tập đoàn quốc tế Bắc Phong muốn tiến lên trở thành người đứng đầu về dầu mỏ trên toàn thế giới kết hợp mở rộng trung tâm giải trí Las Vegas ở châu Á, nghe nói quá trình mở rộng có chút khó khăn gập ghềnh, mặc dù bước đầu đạt được sự thống nhất, nhưng hiệp ước dự định muốn tiến thêm một bước chi tiết hơn lại cần từng bước xác nhận và hóa giải những biến đổi. Đây cũng là lý do vì sao đàn ông ở Bắc Phong, thà dùng lừa gạt cũng phải đem cô lừa gạt tới Đài Loan chứ sao?
Nói đến thật buồn cười, lần này là cùng cạnh tranh với một tập đoàn quốc gia lớn, vậy mà lại do chi nhánh công ty ở Đài Bắc mà không phải là tổng công ty ở nước Mĩ, nghe nói người tạo ra kì tích này chính là tổng giám đốc chi nhánh công ty nhậm chức chưa tới hai năm Tần Hạo Đông, thành thật mà nói riêng một điểm này đã làm cho người khác phải thay đổi cách nhìn không đúng về người đàn ông này.
"Coi như tôi cầu xin cô, có được không? Tôi rất cần cô, thật sự rất cần." Tần Hạo Đông nói vô cùng chân thành, hi vọng có thể làm cảm động lòng của cô.
Lấy hiểu biết của hắn với phụ nữ, người phụ nữ trước mắt này hoàn toàn chỉ thích mềm không thích cứng...., một khi đã như vậy hắn tất nhiên sẽ dùng mềm để cảm hóa cô.
Hắn vô cùng kiên nhẫn chờ người phụ nữ này hối hận, hắn tin tưởng hắn sẽ đợi được, bởi vì cái nhìn vừa rồi đã cho hắn thấy sự yếu ớt cùng thiện lương trong đáy mắt cô.
Coi như là hắn hèn hạ, lợi dụng sự thiện lương yếu ớt cùng với ý thức trách nhiệm của cô.
Nói thế nào đi nữa, cô đều phải ở lại, trừ khi, có thể tìm được ứng cử viên thích hợp hơn so với cô. Hắn không cho phép dự án đầu tư này thất bại, càng không cho phép nguyên nhân sau lưng là bởi vì một người phụ nữ.
Tuyệt đối không cho phép.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
ps: chương sau sẽ gặp nhóc quỷ siêu cute. hè hè
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top