Thu Điếu

Câu Cá Mùa Thu ( Thu Điếu) - Nguyễn Khuyến

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo - một chiếc thuyền câu bé tẻo teo - sóng biếc theo làn hơi gợn tí - lá vàng trước gió khẽ đưa vèo. - tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt - ngõ trúc quanh co khách vắng teo. - tựa gối buông cần lâu chẳng đc, - cá đâu đớp động dưới chân bèo

1. Cảnh thu qua cái nhìn của nhà thơ

-Điểm nhìn: từ gần lên cao, đến xa lại trở về gần ( ao -. Thuyền -> sóng -> mây -> lá vàng -> ngõ trúc) => quan sát theo nhìu hướng sinh động, thâu tóm toàn bộ cảnh thu

- cảnh mùa thu đb Bắc Bộ, không khí dịu nhẹ, đặc trưng của 1 vùng quê chim trũng

+Màu sắc: trong veo, trời xanh ngắt, lá vàng, sóng biếc

+Đường nét chuyển động: chiếc thuyền -> bé tẻo teo, ngõ trúc -> quanh co; hơi gợn tí, khẽ đưa vèo, đớp động

 hình ảnh thơ bình dị, nhà thơ đã sử dụng bút pháp NT ; lấy động nói tĩnh, tiếng động ko phá vỡ cái tĩnh lặng mà ngược lại, còn làm tăng sự yên ắng, tĩnh mịch của cảnh vật

-Sử dụng vần "eo" gợi tả sự nhỏ bé của cảnh vật, góp phần diễn tả không gian vắng lặng, khép kín

-Toàn bộ bài thơ đc miêu tả ở trạng thái ngừng chuyển động or chuyển động khẽ khàng -> phù hợp vs tâm trạng nhà thơ

2. Tâm trạng nhà thơ

-Nói chuyện thu, câu cá mùa thu nhưng thật ra nhà thơ dđã đón nhận cảnh thu vào cõi lòng mình

+Một tâm thế nhàn rỗi

+Một sự chờ đợi :"tựa gối buông cần lâu chẳng đc"

+Một sự suy tư chợt tỉnh, mơ hồ

 Đó là tâm sự của 1 con ng từ quan mà về ở ẩn "nhàn thân mà không nhàn tâm"

"Nguyễn Khuyến là một nhà thơ gắn bó vs thiên nhiên, đất nước, một tấm lòng thầm kín mà sâu sắc"

3. Tổng kết

-NT: từ ngữ và hình ảnh mang đậm chất dân tộc giản dị mà mộc mạc. Cảnh thu sinh động, cảm nhận tinh tế, cách gieo vần khéo léo

-ND: cảnh thu đẹp nhưng buồn và tĩnh lặng, qua đó nhà thơ bộc lộ tình yêu thiên nhiên, quê hương, đất nước và tâm sự thờ thế của tác giả

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: