Part 3 : Tae ...! Là em đây
Vì một số nội dung nên chắc là Fic sẽ dài thêm vài phần nữa =)) rds kiên nhẫn nha . Xin lỗi đã ngâm quá quá lâu =((
---------------XXX--------------
Tôi cứ ngờ ngợ nhìn người con gái đang ngủ trong vòng tay mình ....Miyoung ? Tiffany ? Hai người họ cùng mang một họ đó là họ Hwang . Tôi trợn mắt ? Hổng lẽ Miyoung có chị em song sinh mà tôi không biết ? Mà trời ơi .....Bác Hwang bảo có mình Miyoung là con gái thôi ....giờ mọc thêm Tiffany nữa ....Ôi tôi đau não mất ....
'' Miyoung ? Có cái gì đỏ đỏ sau cổ nè .....muỗi chích Miyoung hả ? ''
'' Đâu đâu ? ''
'' Nguyên cái vết đỏ bự tổ chảng nè thím ? ''
'' Ngốc tử ! Đó là cái bớt mỗi con người ai mà không có ....bộ mắt để ở mông hả ? ''
'' Ờ chắc vậy á ....hé hé ''
Tôi khẽ dùng tay vén những lọn tóc sau gáy nàng . Quả thật cái bớt đó đã in hằn vào mắt tôi , cổ họng cứ nghèn nghẹn . Miyoung .....tôi tìm được em rồi ! Tôi ôm chặt nàng , nhưng lạ thay là nàng không có chút giật mình ....chắc tại vì nàng buồn ngủ quá , đâm ra say giấc cũng nên .
Không biết phải diễn tả cảm xúc của mình ra sao ? Vừa mừng mà lại vừa buồn ? Mừng là tôi đã gặp Miyoung , người mà tôi sẵn sàng đánh đổi cả đời để tìm kiếm , nhưng giờ gặp lại thì .....cái tên Miyoung cũng đã thay đổi thành Tiffany Hwang , mái tóc màu đen tôi hay nhìn lén nàng cũng đã được nhuộm hoàn toàn là màu vàng . Đây không phải Miyoung tôi đã từng yêu .....và đây cũng không phải người yêu tôi .....Mà là ....một người con gái trưởng thành và đã có ....vị hôn phu của mình rồi . Thế hóa ra .....tôi lại đơn phương em sao Miy.....à không Tiffany mới đúng !
Tôi nhìn nàng một lần nữa , nở một nụ cười buồn ....Ngay lúc này tôi chỉ muốn đánh thức nàng , tôi chỉ muốn nàng biết là tôi đã về bên nàng rồi đây . Nhưng tôi lại không muốn đôi mắt biết cười của tôi khóc ....càng không muốn nàng thấy tôi trong bộ dạng dở khóc dở cười như thế này . Thôi thì cũng quá nửa khuya rồi ....chẳng lẽ lại bắt nàng ngủ trong tư thế dị hợm như vậy , tôi đành phải bế xốc nàng lên đặt nàng cẩn thận lên chiếc giường Kingsize màu trắng , nhẹ nhàng lấy tấm chăn phủ toàn thân cho nàng .
Tôi lê lết thân mình trở về nhà , lấy từ trong tủ đồ , một chiếc quần sọt ngắn , một chiếc áo thun màu trắng cùng với cái khăn tắm trên tay . Tôi tắm sơ qua vài cái , chui tọt lên giường , nằm vắt tay lên trán suy nghĩ đến một điều gì đó .....nó có thể rất tồi tệ .
Miyoung à ~ Tôi phải làm gì để giữ lấy em đây .....
Rồi tôi thiếp đi sau mớ suy nghĩ hỗn độn .......
----------XXX----------
Tiffany cựa mình thức dậy vì bị đánh thức bởi tia mặt trời chiếu thẳng qua cửa sổ , nàng vỗ vỗ vài cái vào trán cố nhớ lại những chuyện vừa mới xảy ra đêm qua . Nàng quay sang nhìn bên cạnh , chỉ có một khoảng trống và mùi hương vương vấn trên gối nhưng không phải mùi của người đã ôm nàng ...Nàng thắc mắc một điều người con gái đó có gì đặc biệt lắm , dù chỉ mới gặp vài lần nhưng nàng có cảm giác người đó rất quan trọng với nàng vậy .
Nhưng nàng nào có biết , người đấy chính là TaeYeon của nàng năm xưa . Từ lúc TaeYeon đi , nàng chưa bao giờ ngưng nhớ về cô cả , tính về góc độ thời gian là con số tám tròn trĩnh . Tám năm nàng ôm ấp và che chở cho cái tình yêu trẻ con ấy , tám năm ...nàng đã cố gắng chờ đợi đến khi người nàng yêu trở về . Tám năm ? Nó đã đủ nhiều chưa ?
Đủ rồi Tiffany à ! Đừng chờ nữa ....người em yêu đã trở về với em rồi , khoảng cách em và người đó không xa đâu ... Chỉ cần em và người đó chịu đi tìm lại tình yêu mà cả hai đã đánh mất ...
Và ...nàng vẫn nhớ như in cái lời hứa năm đó
'' Tae đi khi nào Tae về ? ''
'' Khi nào công việc Appa ổn định thì Tae về ! ''
'' Nhưng MiYoung sợ ....''
'' Không lâu đâu mà ~ MiYoung ở đây ngoan nha ~ ''
'' Nhớ về với Miyoung nha ~ MiYoung đợi ...Nghéo cái đi nà ~ ''
Nhưng số phận chưa dừng lại ở đó ... Khó có thể đoán trước được những chuyện xảy ra ở tương lai ra sao lắm ? Gia đình ? Cái mà nàng từng nghĩ sẽ mang lại hạnh phúc , sự ấm áp cho nàng . Thì ...nó lại là cái địa ngục đáng sợ nhất , đau thương , bi kịch , nước mắt đều tràn ngập vào cái gia đình này . Nàng có thể suy nghĩ đó là một nơi ấm cúng nhất không ?
Nơi có yêu thương đây sao ? Có đùm bọc , có chở che đây sao ? Ông trời quả là bất công mà ...đối với nàng gia đình là nơi đánh đập , chịu đựng , sự mắng nhiếc sỉ vả ...
* Xoảng * '' Con đàn bà hư đốn ...lăng loàng ... ''
Cứ mỗi lần một câu nói như vậy là một tiếng đổ vỡ , thậm chí nó còn là ám ảnh của nàng nữa . Đôi khi nàng ước giá như mình có thể chết đi một lần .....
'' Anh à ! Có gì anh từ từ ... con bé nó sợ ....''
'' Câm miệng ! Con MiYoung đâu ? ''
'' Con ...đây Appa ...''
'' Theo tao ? Mày đủ tuổi lấy chồng rồi ...''
'' Appa à ...con không thể ? Xin ...''
Chưa kịp nói hết câu , thì người đàn ông mà nàng gọi là Appa đã giáng vào má nàng một cú tát thật đau . Còn Umma nàng không biết làm gì hơn , chỉ biết đứng nhìn đứa con gái của bà đang chịu sự hành hạ mà bật khóc . Cổ tay nàng có dấu hiệu muốn kháng cự và đang đỏ dần , nhưng sức nàng và Umma nàng là phụ nữ sao có thể chống lại ông ta ? Điều tự nhiên là phụ nữ luôn yếu thế hơn đàn ông ...
Người đàn ông cứ lôi nàng mãi , đến khi chợt dừng lại nàng ngẩng đầu lên là một chàng trai , trên người bận một bộ vest đen lịch sự , trông cũng soái ca . Chồng ? Người mà Appa nàng nói đây sao ? Hiện tại gương mặt nàng đã trắng bệt tưởng chừng như không còn một tí máu . Vẻ sợ hãi lộ ra rỏ rệt ! Phải ...nàng sợ , nàng rất sợ , sợ là ..nếu nàng nghe lời Appa thì lúc TaeYeon trở về không thấy nàng nữa ...Sợ là ... TaeYeon cho nàng là thất hứa rồi sẽ từ bỏ nàng ... Nước mắt nàng rơi lã chả , lòng nàng đau đớn hơn là một vết dao đâm xuyên qua da thịt . Có ai thấu hiểu được nỗi lòng nàng lúc này chứ?
'' Con gái ông cũng không tệ đâu ... '' - Hắn nhếch môi khi nhìn nàng ...
'' Vâng ...vâng thưa cậu ...''
'' Muốn bao nhiêu đây ? ''
'' Dạ ...Cái này thì tùy cậu ...''
'' 1500 $ cho một tháng ? Đủ cho việc cờ bạc của ông chứ ? ''
Đây gọi là lấy chồng sao ? Bắt ép nói đúng hơn là như vậy ? Một người cha bán đi con mình ....lòng dạ ông ta để đâu nhỉ ? Nàng chỉ biết kể từ ngày ...gia đình nàng làm ăn thua lỗ thì Appa nàng đã trở thành một kẻ như vậy rồi , cờ bạc , rượu chè đủ kiểu . Say sỉn về đánh đập vợ con , nếu chẳng vì thương Umma nàng không thể chịu đựng đến lúc này đâu ...
'' Đi thôi ! Tiffany Hwang - là tên của em hãy quên cái tên MiYoung quê mùa ấy đi ...''
Tính ra là nàng theo hắn cũng được 8 năm rồi . Kể từ khi nàng mới bắt đầu độ tuổi 18 và bây giờ thì được 26 , sự nhịn nhục của nàng quá cao siêu rồi . Hắn sao ? Vừa tròn 30 thôi không quá già cũng không quá trẻ , phụ tùng thì vẫn còn đầy đủ đấy chứ ? Đáng tiếc là nàng không cần , cũng chính vì lí do đó mà đêm nào nàng cũng khóc , đêm nào hắn cũng phải hành hạ nàng hắn mới chịu .
Hầu như khi nào cũng vậy , hắn vừa cởi được chiếc dây áo nàng ra là nàng lại tránh né và tặng cho hắn cú đạp khiến hắn ngã lăn quay . Lúc hắn say , thì hắn còn tha cho . Khi tỉnh thì ... đập phá đồ đạc , có cả trút giận lên thân thể nàng nữa . Hắn có phải gã điên đang ham muốn tình dục không ? Nàng muốn thoát khỏi nơi này lắm chứ nhưng làm sao có thể , mỗi lần nàng nghĩ về Umma là nàng lại chùn bước ...
Nhiều lúc nàng ước ...Nếu như có TaeYeon ở đây thì nàng không ngại đến ôm chặt cô ấy đâu . Nàng muốn thử cảm giác nằm trong lòng người mình yêu ? Biết đâu nó có thể mang cho nàng sự bình yên chở che hơn hiện tại ...
'' Tiffany ! ''
Nàng giật mình và hoàng hồn trở về thực tại , từ bao giờ Dennis đã lên hẳn người nàng . Hai tay hắn cự chặt hai tay nàng vào gối . Thấy có gì khác thường , nàng cảm nhận hơi ấm qua da thịt của mình . Lạy Chúa ! Hắn ...bộ đồ ... đã yên vị dưới đất . Chỉ có tấm chăn phũ qua cơ thể trần trụi
'' Đừng ...xin ...anh ...tôi ...''
'' Tám năm qua không nói được tiếng *em* sao ? ''
'' E..m không muốn ? Van ...anh ''
'' Huh ? Em nghĩ mình có thể bảo toàn được trinh tiết đến khi Kim TaeYeon trở về sao ?
Hắn cười nửa miệng , đưa bàn tay to lớn cứng cỏi vuốt hờ trên mái tóc nàng . Nàng run sợ không nói được nên lời nào nửa mà nhắm chặt mắt lại . Hắn vẫn tiếp tục câu nói ...
'' Em muốn biết Kim TaeYeon người em yêu đang ở đâu không ? Và là người như thế nào không ? ''
'' Tôi ...''
Nàng e dè , ti hí mắt của mình . Nàng muốn biết lắm chứ ? Nhưng dựa vào điều gì để nàng có thể tin Dennis đây , cho hắn một đời của người con gái à ? Không ...nàng không thể ...càng không thể làm như vậy với TaeYeon , như vậy là phản bội , như vậy là không biết trân trọng ...
'' Nói sao nhỉ ? Ừm ...Kim TaeYeon một trưởng phòng quèn ở tập đoàn TN ... có một đứa bạn thân họ Kwon làm TGĐ tập đoàn đó . Những nơi hay lui tới như Bar này , sở thích hả ? Thích qua đêm với những cô gái có thân hình sexy , nóng bỏng ...''
Khi nghe những lời hắn nói xong , nàng ước mình có thể bị điếc bị câm . Tất cả những chuyện đó là do hắn bịa thôi hoàn toàn không có thật ...Nàng tức giận , nàng ghen , nàng vùng vẫy nhưng đều bất lực dưới thân hình vạm vỡ của Dennis . Tuy nhiên hắn vẫn chưa buông tha , hắn muốn ghim vào đầu nàng những hình ảnh xấu của TaeYeon ...
'' Còn một điều nữa ? Em cần biết Tiffany ? ''
Đến lúc này nàng hết cách rồi ...
Đành lật ngược tình thế nhếch môi với hắn , mà cũng không hiểu sức của phụ nữ khi nóng giận mạnh thật đó . Bây giờ thì nàng ở trên cơ hắn , tự tay kéo dây áo ngủ của mình xuống hơn nửa vai . Nàng thừa biết đâu là điểm yếu của hắn mà ...Người rạo rực nhất hiện tại thì chỉ có Dennis thôi . Tiffany cố tình khiến cơ thể của mình đến gần hắn hơn , còn hắn thì đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực trắng nõn đang lúc ẩn lúc hiện sau lớp áo mỏng ấy .
'' Còn điều gì nữa ...thì anh cứ nói đi ...rồi e..m sẽ cho anh thứ anh muốn ? ''
Phụ nữ xinh đẹp ? Giỏi nhất một điều là khiến cho cánh đàn ông phải ham muốn mình ... Còn là ...một cành hoa hồng có gai nữa , đẹp rất sắc sảo , nhưng bên trong thì rất thâm độc . Cũng tùy vào hoàn cảnh thôi , nếu là người họ yêu thương thật sự , họ sẽ luôn dành tình cảm trọn vẹn cho người đó .
Tới lượt hắn lắp bắp ...
'' Ừm...ờ ...Kim TaeYeon hiện tại ...ực ...ờ ...đang ở đối diện nhà chúng ta ...''
Đối diện sao ? Nàng bây giờ mới ngờ ngợ ra một điều gì đó ? Chẳng lẽ người tối hôm qua là TaeYeon ? Không thể nào ? Sao lại có thể ...bức ảnh ...? Nó đã ở đâu rồi . Nàng quay qua hết hướng này đến hướng khác , không còn ...bức ảnh không còn ở trong phòng nữa . Mà cũng có thể Dennis phát hiện rồi đem giấu nó ở nơi nào đó rồi hoặc khác hơn nữa ... TaeYeon đã nhận ra nàng nhưng ..tại sao cô thấy bức ảnh mà không đi tìm nàng . Có phải TaeYeon đã quên nàng rồi không ? Hay là Dennis đã gì với TaeYeon ... ?
Dòng suy nghĩ chưa kịp trôi chảy tới đâu , thì Dennis lại lật ngược nàng lại lần hai . Nàng thì cứ cố né tránh , không biết làm cách nào để thoát ra khỏi đây ...
'' Ngoan nào Tiffany ...Chẳng phải anh đã cho em biết những thứ em cần biết rồi sao ? Giờ thì em cũng phải ngược lại đi chứ ? ''
Đúng là không khác gì một tên hám gái , háo sắc ....
'' Tôi biết tôi là vợ anh . Đương nhiên vợ chồng thì sẽ phải làm những chuyện đó nhưng tôi nghĩ ... bây giờ không phải lúc ...''
Hắn đã quá sơ suất , không mảy may trước chuyện gì thì nàng vội lấy chiếc bình hoa thủy tinh đập thẳng vào đầu hắn khiến hắn ôm đầu , thừa cơ hội nàng đạp thẳng một cú cho lọt thẳng xuống đất rồi đẩy cửa thoát chạy ...Vì đau quá nên hắn bất lực không thể chạy theo được , máu đang từ từ chảy dần xuống mặt .
'' Tôi thề là ...nếu tôi bắt được cô ...Tôi sẽ cho cô sống không bằng chết TIFFANY HWANG !!! ''
......
Nàng vội chạy xuống lầu , tuy nhiên trong lòng vẫn lo sợ , bất an . Không chần chừ thêm gì nữa , nàng bạo dạn mở cửa phòng làm việc của Dennis , chạy đến gần những tập hồ sơ gần đó rồi lục tung lên , nhưng không có thứ nàng cần . Nàng bực dọc dùng tay gãi muốn tróc da đầu ...miệng không ngừng lầm bầm ...
'' Không có ! Anh ta không giấu trong đây sao ? ''
Chợt nghĩ ra một điều gì đó , nàng chạy ra ngoài vơ vội chiếc áo len khoác ngoài cho mình . Nàng định bước ra khỏi nhà thì có một lực từ cánh cửa đẩy vào .
'' Em kiếm cái này sao ? ''
Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến nàng không biết phải nói làm sao ? Và phải làm gì ? Khi người đứng trước nàng là TaeYeon , bức ảnh cũng nằm trên tay cô ấy ...
'' Sao không nói ? ''
'' S..ao cô vào được đây ? '' - Nàng lắp bắp đáp lại
'' Cửa không khóa em không thấy à ? '' - TaeYeon nhướng hàng chân mày trả lời
'' ....''
Thấy nàng im lặng nên TaeYeon nói tiếp ...
'' Tôi đến để trả bức ảnh thôi . Xin lỗi hôm qua tôi sơ ý cầm nó về , sáng nay nhớ ra là cầm nhầm của em ...Trả nè ~ ''
TaeYeon gãi đầu cười trừ , đưa bức ảnh trước mặt Tiffany . Nàng đưa tay cầm lấy bức ảnh nhưng trong lòng đặt ra rất nhiều nghi vấn ? TaeYeon không nghi ngờ gì sao ? Hay là ...những gì nàng nghĩ là thật ... TaeYeon thật sự quên nàng rồi ? Nhưng tại sao lại nhớ cái này là của nàng mà đem trả , rõ ràng là đêm qua TaeYeon say mà ...
'' Người trong ...bức ảnh đó ....chắc hẳn rất quan trọng với em ... Nhớ giữ gìn nó thật kĩ đó ! Em không được làm mất hay ...làm hư nó đâu ... Nếu không ...''
'' Huh ? ''
'' Không có gì ? Thôi tôi về đây ...chuẩn bị đi làm nữa ...''
Lúc TaeYeon quay lưng là lúc tâm trạng cô trở nên nặng nề nhất . Tại sao lại khó nói những câu tình cảm đến như vậy ? Tại sao lại cảm thấy bản thân mình quá nhút nhát đến như vậy ? Và tại sao lại đến đây chứ ? Đến rồi nhìn người mình yêu trong vòng tay người khác sao ? TaeYeon lắc đầu thôi không suy nghĩ nữa , bước được ba bốn bước ...Bỗng ....
'' Tae ...! Là em đây ''
----------------------------------------------------------------------------------
END Part 3
Phần này có hơi lủng củng mong mọi người góp ý ạ =)) Kamsamita~ . Và cũng xin lỗi vì một phần ra chap quá chậm để mọi người đợi ...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top