Part 3.2
Part 3.2
Yoona gọi điện cho Yuri mãi mà không có tín hiệu, tới tối đi về nhà cũng chả thấy cô ấy đâu, trong lòng đột nhiên có dự cảm không tốt, Yoona lấy điện thoại ra gọi lần nữa nhưng vẫn không được: “Yuri, em đang ở đâu vậy chứ?”
Sau vài giây suy nghĩ Yoona quyết định đến nhà hàng Sone tìm Dong Hae, Yuri từ khi rời khỏi nhà hàng và nói chuyện điện thoại cùng cô thì bặt vô âm tín, rõ ràng là có vấn đề.
.
.
.
- “Hôm nay đúng là phiền phức, hồi sáng có một người đến tìm tôi hỏi toàn những thứ gì đâu, giờ lại thêm cô.”-Dong Hae tỏ vẻ khó chịu với Yoona.
- “Tôi là cảnh sát thì đương nhiên phải điều tra, tôi không hỏi về vụ án mà tôi hỏi về cô gái đến gặp anh sáng nay, sau khi tiếp xúc với anh cô ấy có biểu hiện gì lạ hay có gặp gỡ ai không?-Yoona cũng nghênh mặt lấy thẻ cảnh sát ra hỏi Dong Hae.
- “Cho tôi xin đi, tôi đâu có rảnh rỗi mà quan sát cô ta chứ, công việc của tôi còn rất nhiều.”
Thấy đối phương không có dấu hiệu hợp tác và cũng không có hướng điều tra cụ thể nên Yoona đành rời khỏi nơi này, dáo dác nhìn xung quanh khiến đầu óc cô càng rối tung lên: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì với em vậy Yuri?”
- “Bà Kim, hồi nãy bà đi ngang qua con hẻm đó có nhìn thấy vết máu không, ghê quá đi.”
- “Tôi không để ý, mà chắc là tụi lưu manh ở cuối phố đánh nhau chứ gì, mấy chuyện đó thường như cơm bữa mà, nhưng bà nói tôi cũng hơi sợ.”
- “Tôi thấy không giống đâu, vết máu tuy ít nhưng không có dấu hiệu đánh nhau gây ra, mà thôi đi, nói mấy chuyện này vào buổi tối ớn lạnh quá.”
Yoona đang suy nghĩ thì nghe được tiếng bàn tán của hai người phụ nữ, thấy có nhiều điểm nghi ngờ nên đi đến hỏi thăm: “Cô ơi, cho cháu hỏi cô nhìn thấy vết máu đó ở đâu không ạ.”
.
.
.
Vì trời tối nên Yoona phải bật chế độ đèn pin của điện thoại lên quan sát, đúng như người phụ nữ kia nói chỗ này không có dấu hiệu của xô xát, có thể nạn nhân bị tập kích từ phía sau nên không có khả năng chống cự. Nhìn vết máu khô dưới nền đất khiến tim Yoona đập thình thịch, nỗi sợ hãi Yuri xảy ra chuyện cứ đeo bám tâm trí cô, Yoona đưa mắt nhìn một lượt hiện trường lần nữa, ánh mắt chợt dừng lại nơi mấy thùng giấy xếp chồng lên nhau, có cái gì đó bị lấp ở dưới, Yoona liền lấy cái khăn tay trong túi ra cầm vật đó lên: “Điện thoại của Yuri.”
----------------------
Yuri nheo mắt tỉnh dậy, đầu cô vẫn còn rất đau sau cú đập vừa rồi, định đưa tay lên xoa mới phát hiện mình đang bị trói vào cái cột phía sau. Biết bản thân đang trong tình thế nào, Yuri chớp chớp mắt vài cái cho tỉnh táo rồi quan sát xung quanh, chỗ này giống như là một kho chứa đồ phế liệu, toàn là sắt vụn.
CẠCH.
Cánh cửa mở ra làm Yuri bị chói bởi ánh đèn chiếu vào mặt, chỉ thấy một người đang bước vào và đi về phía mình: “Cô tỉnh rồi sao?”
Khi đã quen dần với ánh sáng, đôi mắt Yuri sắc lại nhìn vào người đàn ông đang ngồi đứng trước mặt mình: “Sao lại bắt tôi?”
- “Cô nên hỏi là tại sao tôi không giết cô mới đúng.”-Một cái nhếch môi đầy bí ẩn.
-----------------------
Cảnh sát đã có mặt tại hiện trường và bắt đầu điều tra, vẻ mặt Seohyun cũng khá căng thẳng khi hay tin Yuri có chuyện: “Yoona, chuyện này là sao cô có biết không?”
Yoona vẫn còn hoang mang nhìn nhân viên pháp y kiểm tra hiện trường, Sooyoung đang thử mẫu máu và gật đầu nhẹ nhìn Thanh tra Seo: “Là máu người, còn là của ai thì chúng tôi sẽ tiến hành xét nghiệm sau.”
Yoona mím chặt môi tức giận: “Chắc chắn là tên khốn đó gây ra, Yuri theo vụ này sát như vậy nhất định hắn đã để ý lâu rồi.”
Tuy cũng rất lo lắng cho Yuri nhưng Seohyun vẫn còn tỉnh táo hơn Yoona: “Bình tĩnh đi Yoona, cho dù nạn nhân là Yuri đi chăng nữa thì khả năng sống sót rất cao, chúng ta nên tập trung tìm kiếm manh mối.”
Yoona nhìn Seohyun rồi nhắm mắt lại: “Được rồi, tôi đang rất bình tĩnh đây, cho đến lúc bắt được tên khốn đó.”
Seohyun đi sát lại phía Yoona thì thầm khẽ: “Tôi có chuyện cần nói với cô, có liên quan đến Yuri.”
.
.
.
Yuri cười nhẹ nhìn người đàn ông, giọng nói rất nhỏ nhưng cũng đủ để hắn có thể nghe thấy: “Đúng như tôi suy đoán, hung thủ giết chết 3 nạn nhân là anh.”
Một cái nhếch môi nữa của người đàn ông rồi chuyển sang cười to: “Hahaha, cô đúng là thú vị lắm, từ lúc bắt đầu đến giờ cô cứ luôn bám lấy tôi chẳng rời, lần trước còn dám dùng gậy đập vào tay tôi, vết thương trên đầu của cô lần này coi như là công bằng nhé.”
- “Công bằng, anh giết chết ba mạng người mà nói được câu đó sao?”
- “Người đầu tiên thì đúng là tôi muốn ả phải chết thật đấy, nhưng hai người còn lại là vì cô, cô có biết tại sao không?”
Yuri mở to mắt ngạc nhiên nhìn hắn: “Anh nói bậy cái gì thế hả?”
- “Cô không biết sao, chúng ta kẻ giết người kẻ điều tra không phải rất thú vị sao, những tên cảnh sát ngu ngốc đó làm sao biết được tôi đang làm gì, chỉ có cô thì khác, cô luôn đoán được ý đồ của tôi, điều đó thật kích thích, mỗi lần gây án xong tôi đều được nhìn thấy cô đến chậm một bước, cái vẻ mặt lạnh lùng nhưng cũng chứa nhiều tức giận của cô làm tôi rất hứng thú, hahaha.”-Càng nói hắn càng tiến sát lại gần Yuri hơn.
Vẫn đôi mắt lạnh băng nhìn người đàn ông, Yuri không hề có ý né tránh: “Anh sai rồi, tôi chả thấy có gì thú vị cả, chỉ thấy ghê tởm bàn tay đầy máu của một kẻ giết người thôi.”
Hắn ta chợt ngừng cười, vẻ mặt trở nên rất đáng sợ: “Phải rồi, cô làm gì còn hứng thú nữa khi có một tên cảnh sát bên cạnh, còn hợp tác với con ả ngu ngốc đó để bắt tôi, chính vì thế trò chơi này đã không còn thú vị rồi.”
Nghe hắn nhắc đến Yoona khiến Yuri lo lắng, không lẽ hắn định sẽ hại cô ấy sao? Như hiểu được Yuri đang nghĩ gì, hắn ta cười khẩy: “Yên tâm đi, tên ngốc đó tôi không có rảnh rỗi mà quan tâm đâu, tôi còn có cái khác vui hơn.”
- “Anh muốn làm gì?”-Đôi mắt Yuri mở to khi hắn lấy trong túi ra một khẩu súng và nhắm về phía cô.
- “Không phải cô luôn muốn biết viên đạn được làm bằng gì sao, tôi sẽ cho cô biết, nhà ngoại cảm - Kwon Yuri.”
ĐOÀNG!
.
.
.
- “Cô và Yuri là quan hệ gì?”-Seohyun tuy đã đoán ra phần nào nhưng vẫn muốn một câu trả lời chính xác.
Yoona thở dài nhìn vào khoảng không vô định: “Chúng tôi đang quen nhau.”
- “Vậy cô cũng biết khả năng đặc biệt của Yuri.”
- “Ừm, cả việc thỏa thuận với ba Yuri.”
Đến lượt Seohyun thở dài: “Yuri là em họ của tôi, thật lòng mà nói tôi cũng không muốn con bé tiếp tục theo đuổi chuyện này.”
- “Tại sao, với khả năng của Yuri, cô ấy có thể giúp rất nhiều trong việc phá án, hơn hết Yuri thật sự muốn tìm ra hung thủ giết người đòi lại công bằng cho người đã chết.”
- “Vậy là cô chưa biết rồi, nếu như con bé không có khả năng đặc biệt thì với đầu óc nhạy bén của Yuri cũng giúp ích rất nhiều, nhưng cái khả năng đó rất nguy hiểm cho con bé.”
Yoona bắt đầu lo sợ: “Ý cô là sao?”
- “Cái khả năng đó như con dao hai lưỡi, nó làm cho cơ thể Yuri bị ảnh hưởng rất lớn. 5 năm trước vì muốn điều tra cái chết của anh trai, Yuri đã liên tục sử dụng khả năng ngoại cảm của mình và suýt mất mạng vì nó, nếu cục trưởng không kịp thời đánh cho Yuri ngất đi, không chừng nó đã chết rồi cũng nên.”-Nghĩ đến Seohyun còn run sợ, năm đó cô vô tình chứng kiến khả năng ngoại cảm của Yuri nhưng đồng thời cũng là lúc cô ấy mất kiểm soát vì kích động, đôi mắt đen láy chuyển sang màu xanh lam trong suốt, cả người lạnh như băng còn mũi và miệng thì chảy rất nhiều máu.
Yoona cắn môi im lặng, sau đó lên tiếng tiếp: “Nhưng đó là trước kia thôi, bây giờ Yuri đã có thể điều khiển nó rồi, hơn nữa tôi tin tưởng và ủng hộ quyết định của Yuri.”
Seohyun nhìn đôi mắt kiên quyết của Yoona cũng trầm giọng: “Được rồi, chuyện này bây giờ gác qua một bên, tôi biết Yuri và cô đã biết một số điều mà cảnh sát chưa biết được, hãy nói cho tôi biết, bất kì manh mối nào cũng rất cần thiết vào lúc này.”
Yoona biết Seohyun cũng có ý tốt muốn nhanh chóng tìm ra Yuri, cô đi đến mở cuộn băng lên rồi quay lại nhìn thanh tra Seo: “Đây là cuộn băng chúng tôi lấy được ở quán bar Sm, nếu muốn điều tra thì phải điều tra lại từ chỗ này.”
.
.
.
Yuri nhăn mặt đau đớn nhìn bắp chân chảy đầy máu của mình, giờ thì cô đã biết thứ đang ghim chặt vào chân mình là gì rồi: “Xương người… ”
- “Đúng vậy, đó là xương của một nạn nhân xấu số tôi lấy từ nhà xác ra mài thành, bọn cảnh sát và pháp y đó cứ ngỡ là mảnh xương vụn của bọn ả nên không thèm chú ý, cô nói thử xem có ngu ngốc không?”
Gương mặt bắt đầu xanh xao do mất máu, Yuri mím môi để cố lờ đi cơn đau truyền đến: “Tại sao… lại giết Park Gyuri… ”
- “Lần này thì chính xác rồi, con ả đó đáng phải chết mà, nó đã quyến rũ người yêu của tôi, còn trơ trẽn bảo tôi không xứng với người đó, còn… nhiêu đó thôi cũng đủ giết chết ả rồi.”
- “Vậy hai người còn lại… ”
- “Không phải cô giỏi lắm sao, sao cứ hỏi tôi hoài vậy?”-Hắn ta nhếch môi vỗ vỗ báng súng lên má Yuri.
- “Họ không thù với anh… đáng tiếc họ lại có mùi nước hoa giống nạn nhân đầu tiên.”
- “Phải, vì thế họ cũng đáng chết. Hết loại nước hoa không sử dụng lại đi dùng loại nước hoa đó.”
Yuri chau mày nhìn hắn, mọi chuyện không đơn giản thế chứ, rõ ràng là vẫn còn nhiều thứ phía trước: “Trò vui mà anh… nói chỉ có thế?”
Lần này gương mặt đã không còn vẻ đáng sợ mà thay bằng sự dịu dàng của thường ngày, hắn tiến sát vành tai Yuri thì thầm: “Vậy thì đọc suy nghĩ của tôi đi.”-Rồi dán chặt môi vào đôi môi khô nứt của Yuri nhắm mắt lại.
Trái với vẻ mặt bình thản của hắn ta, gương mặt xanh xao của Yuri càng thêm nhợt nhạt khi tiếp xúc với hắn, đôi mắt đen mệt mỏi phút chốc mở to lên rồi biến thành màu xanh lam trong suốt, cơ thể Yuri bắt đầu co giật, dòng máu ấm nóng tuôn trào ra ngoài qua mũi và miệng khiến người đàn ông giật mình vì kinh ngạc: “Cô… ”
Đúng lúc đó cánh cửa bật tung lần nữa, bên ngoài cảnh sát ập đến với Yoona và Seohyun tiên phong: “Giơ tay lên!”
Yoona nhanh chóng áp sát người đàn ông đá văng khẩu súng ra xa rồi đấm vào mặt hắn một cái thật mạnh. Hắn choáng váng chưa kịp phản ứng thì Seohyun đã di chuyển đến bẻ tay hắn khóa phía sau lưng: “Lee Jun Ki, anh đã bị bắt vì tình nghi tội giết người và bắt cóc.”
Yoona khụy xuống ôm Yuri vào lòng khi cô ấy có dấu hiệu bất thường: “Yuri, em nghe Yoong nói gì không, đừng làm Yoong sợ… Yuri… ”
Seohyun gọi xe đội cứu thương đến, ra lệnh cho mọi người giải hung thủ lên xe rồi tiến nhanh về phía Yoona giục: “Yoona, đánh ngất Yuri mau lên, con bé mất kiểm soát rồi!”
- “Nhưng mà… ”-Yoona phân vân, dù vậy tính mạng Yuri là trên hết, Yoona định đánh ngất Yuri thì một bàn tay đã chặn tay cô lại, giọng nói yếu ớt thốt lên: “Mau cứu DongHae… anh ấy đang bị nhốt trong kho đông lạnh ở nhà… hàng… ”
- “Yuri… tỉnh lại đi… Yuri… ”-Yoona hốt hoảng khi nhìn thấy cơ thể cô gái trong tay mình mềm nhũn, đôi mắt nhắm nghiền lại.
Seohyun đứng bật dậy gọi cho Taeyeon đang áp giải tội phạm trên đường về: “Mau đến kho đông lạnh của nhà hàng Sone, có người đang bị nhốt ở đó.”
TBC.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top