Tác giả: Lý Tùng NhoThể loại: Trọng sinh, tu chân, cường cường, tình hữu độc chung, 1x1, HEChuyển ngữ: Lightraito (Huyết Phong - Light)Truyện không mang tính chất thương mại và chưa xin phép tác giảNguồn: http://huyetphong.blogspot.com/p/blog-page_33.htmlP/S: Đã xin phép nhà edit.…
Tác giả:Dữu Nhất Chỉ LêThể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại, SủngNhóm dịch: An Hồng Đậu TeamNguồn:yeungontinh.vn------------VĂN ÁN:Mãi cho đến khi chết, Phó Nguyệt Linh mới biết phu quân mặt lạnh vô tình của nàng yêu nàng biết bao nhiêu. Sau khi nàng bị ép gả cho Lục Tu Lương, mặc dù không thể nói là phu thê ân ái, nhưng cũng tương kính như tân. Mãi cho đến ngày đó, nàng nghe lời đồn nên lầm tưởng tất cả bi kịch đều do phu quân của mình gây ra, cho nên oán niệm rồi chết trước mặt hắn. Sau đó, nam nhân lệ khí đầy mình, xách đầu kẻ thù đến rồi cũng tuẫn táng theo nàng. Sống lại một đời, nàng muốn sớm tìm được chân ái của đời mình, sủng hắn, yêu hắn, không bao giờ trốn tránh phu quân nữa......…
Toàn bộ thế giới đều biết em thích chị, chỉ có chị không biết.Chị nói, thích em chọc cho chị cười, thích em mỗi lần chủ động nắm tay chị.Em nói, em thích chị cười, thích sự ấm áp trong lòng bàn tay chị.Chị nói, trên thế giới không có gì là vĩnh viễn không thay đổi, tình yêu cũng vậy.Em nói, không có gì làm cho em thích thật lâu, mong chị ngoại lệ.Bất luận năm tháng trôi qua bao lâu, em nhất định cũng sẽ không quên.Mùa thu, chúng ta gặp nhau tại khuôn viên trường tươi đẹp đó.Hạnh phúc là gì?Các cô nói, nếu có thể ở bên nhau, nghe âm thanh của thời gian trôi qua, đó chính là hạnh phúc.…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
Tên khác: Vứt bỏ mười cái nam chủ sau ta trốn chạy thất bại / Phao khí thập cá nam chủ hậu ngã bào lộ thất bại liễuTác giả: Thu Mễ Thu Mễ ThỏSố chương: 105 chương + 4 phiên ngoạiTag: Đam mỹ, hệ thống, xuyên không, sảng văn, tu la tràng, ngụy NP, 1v1, ngọt, HENguồn: Tấn GiangTình trạng raw - convert: Hoàn thànhTình trạng edit: Hoàn thànhEditor: Tô, Lune, MintCHÚ Ý : EDIT PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER HAY REUP.BẢN EDIT CHỈ ĐÚNG 60-70%Mở lò ngày: 13/9/2021 - 5/5/2023Đang bận quẩy sinh nhật nên chưa đăng ngoại truyện nka :))))…
Thể loại: nhất thụ nhất công, xã hội đen bá đạo mỹ công vs ôn nhu công tử mỹ thụ, H văn, ấm áp, ngọt ngào, chút ngược, đô thị tình duyên, thế gia, hắc bang.Văn Án:Rõ ràng đã bị cha cảnh báo qua nên tránh xa người nọ, nhưng cũng không cách nào kháng cự người nọ bá đạo tới gần. Người nọ là con riêng của đại ca hắc đạo, nhiều năm sống một mình bên ngoài, còn trẻ lại thành thục, mười mấy tuổi đầu đã là nhà đầu tư tài chính lớn. Người nọ tặng cậu đồng hồ, đưa cậu đàn Piano, ôm cậu lọt thỏm vào lòng nâng niu đôi tay dịu dàng cắt móng, đối với người khác lại chỉ nhận về một dáng vẻ khinh thường. Mười mấy tuổi đầu cuộc sống đã bị người nọ mạnh mẽ xâm lấn, không thể chống cự mà sa vào. Nhưng khi người nọ chiếm được cả thảy trái tim cậu, tâm trí lẫn tình yêu của cậu một cách triệt để sau lại hung hăng đẩy cậu ra. Trải qua bi kịch khôi hài đến khó tin khiến cậu trở nên lì lợm, nước lửa bất xâm. Cậu đã chân chính đánh mất năng lực yêu...Note: đây không phải là truyện của mình, mình chỉ là người đăng…