Chương 3
Chương 3: Huỳnh Vũ Phong
_____ Thạch Lâm không thể tin vào mắt mình. Người mà hắn ngày ngóng đêm trông cuối cùng lại xuất hiện ở thời điểm hắn không ngờ tới. Nhìn gương mặt cương nghị, anh tuấn, góc cạnh của tên này, Thạch Lâm than trong lòng sao ông trời bất công thật. Cùng là người mà kẻ thì có tất cả, kẻ thì không có cái gì. Thạch Lâm chính bởi nhìn trúng tên giám đốc nên mới hăng hái nộp đơn ứng tuyển vào công ty, còn công ty lớn đối với hắn lại không phải vấn đề lớn. Trong khi Thạch Lâm đang miên man rủa thầm ông trời, Huỳnh Vũ Phong sau khi giải quyết xong đang tiến tới bồn rửa tay. Thạch Lâm lại có dịp nhìn kỹ vóc dáng của gã. Cao hơn 1m8, ước lượng cân nặng phải tầm 75kg, vai rộng, sống lưng thẳng tắp, mông tròn săn chắc được chiếc quần tây ôm trọn càng khiến Thạch Lâm nóng máu. Nhìn qua gương, Thạch Lâm thấy được gương mặt điển trai, rất đàn ông với sống mũi cao, mắt hơi híp càng tạo cảm giác nguy hiểm của Trường Phong. Trong lúc Thạch Lâm đang thất thần, Huỳnh Vũ Phong đột ngột lên tiếng:
- Cậu là nhân viên mới đúng không? Giọng nói trầm thấp nhưng đầy dã tính.
- Vâng. Thạch Lâm đần mặt trả lời.
- Hăng hái làm việc là tốt, nhưng tôi đánh giá cao những người có thể hoàn thành công việc đúng thời hạn hơn là cứ tăng ca. Huỳnh Vũ Phong vừa nói vừa vẩy nước trên tay.
_____ Thạch Lâm chưa biết nói thế nào lại nghe được tiếng của Huỳnh Vũ Phong .
- Tranh thủ làm cho sớm rồi nghỉ đi.
_____ Mắt thấy con mồi sắp chạy thoát, Thạch Lâm sốt ruột, gấp đến mức tựa như có kiến bò trong bụng. Đây là một cơ hội vô cùng tốt, chỉ có mình hắn với gã, thực hiện thôi miên là vô cùng an toàn. Bỏ qua dịp này, Thạch Lâm không biết phải đợi bao lâu mới có dịp gặp riêng Huỳnh Vũ Phong như vậy. Nghĩ đến đó, hắn lại tìm thấy động lực, đánh bạo thực hiện màn thôi miên quỷ dị.
- Giám đốc, xin hãy đợi chút.
_____ Giọng Thạch Lâm vang lên, Huỳnh Vũ Phong đang trong tư thế chuẩn bị tiếng của Thạch Lâm gọi lại. Vừa mới quay đầu, đập vào mắt Huỳnh Vũ Phong là một cặp mắt tỏa ra sắc tím huyền bí. Ngay lập tức, Huỳnh Vũ Phong như dại ra. Hai tay buông thõng xuống, đôi mắt vô hồn không mục đích, cả người đứng thẳng đối diện với Thạch Lâm. Nhịp thở đều đặn tựa như đang ngủ nhưng lại mở to mắt. Nhìn Huỳnh Vũ Phong lúc này, Thạch Lâm cao hứng vô cùng. Tên tổng giám đốc mới vừa rồi còn đứng trước mặt y dạy đời, hiện tại như một con rối bất động. Thạch Lâm vươn tay sờ gương mặt anh tuấn của gã, rồi lại luồn tay vào xoa xoa bộ ngực rắn chắc. Lúc sờ vào là biết ngay tên này là dân Gym chính hiệu. Hai quả ngực nổi cộm, phân biệt rõ ràng. Thạch Lâm càng sờ càng đâm nghiện. Một tay trong áo, tay còn lại xoa bóp cặp mông căng đầy của Huỳnh Vũ Phong . Trong lúc hắn đang thỏa sức khám phá cơ thể vị giám đốc cao quý thì Huỳnh Vũ Phong vẫn như một con rối bất động, hai mắt nhìn xa xăm không có tiêu cự, không có bất kì cảm giác gì. Để tránh bị bảo vệ bắt gặp, Thạch Lâm hạ lệnh Huỳnh Vũ Phong dẫn về phòng làm việc riêng trên tầng 9. Hai người bước ra ngoài, đi thẳng vào thang máy. Nhìn thoáng qua, không ai có thể phát giác được Huỳnh Vũ Phong hiện tại đang hoạt động một cách vô hồn. Chỉ khi nhìn vào đôi mắt của y mới nhận ra sự bất thường. Cửa phòng làm việc giám đốc vừa đóng lại, Thạch Lâm bắt đầu công việc mà hắn khao khát bấy lâu nay.
- Cởi hết quần áo. Thạch Lâm ra lệnh.
_____ Huỳnh Vũ Phong từ từ cởi ra chiếc áo vest đen thượng hạng cầm trên tay, tay còn lại lần lượt cởi ra áo sơ mi và cavat. Sau đó ném hết xuống sàn nhà. Hai núm vú được giải thoát tiếp xúc với không khí lạnh lẽo từ máy lạnh lúc này đang dựng đứng lên. Huỳnh Vũ Phong lại tiếp tục tuột quần xuống, lộ ra chiếc quần lót versace màu đen. Nhìn chất liệu vải bóng loáng, không sờn Thạch Lâm biết ngay đây là đồ thương hiệu. Chiếc quần lót cũng không thể tránh được số phận bị vứt xuống sàn. Nhìn tổng giám đốc cao quý đang khỏa thân trước mặt mình, Thạch Lâm cảm thấy nứng vô cùng. Cặc của hắn đã cương tới mức bụng dưới hắn như có lửa đốt. Nhưng thời gian còn dài, Thạch Lâm không vội. Hắn muốn từ từ thưởng thức tên nô lệ này. Hắn ngồi trên chiếc ghế vịn, hai chân banh ra, hai tay để trên thanh đỡ, rất có phong thái của một ông chủ.
- Quỳ xuống, bò tới bú cặc cho tao.
_____ Lệnh vừa chấm dứt, Huỳnh Vũ Phong ngay lập tức quỳ xuống, nâng mông lên, bắt đầu bò qua chỗ Thạch Lâm. Tư thế hèn mọn kết hợp với cơ thể hấp dẫn càng khiến cho người khác nổi máu ngược đãi. Thạch Lâm hiện tại phải cố gắng kiềm chế lắm mới không đè thẳng con chó trước mặt để đụ. Lúc này, Huỳnh Vũ Phong đã đến bên cạnh ghế. Thạch Lâm đẩy bàn làm việc cách xa ra, chừa khoảng trống cho nô lệ của hắn. Hiểu ý, Huỳnh Vũ Phong tự động bước vào giữa hai chân Thạch Lâm, hai tay để trên hai bắp đùi của hắn, bắt đầu dùng miệng ngậm lấy con cặc của Thạch Lâm. Là trai thẳng nên trong ký ức của Huỳnh Vũ Phong không có khái niệm bú cặc, do đó gã bú rất vụng. Thỉnh thoảng lại dùng răng cạ vào cặc của Thạch Lâm khiến hắn nhe răng khó chịu.
- Không được dùng răng, chỉ dùng lưỡi đánh. Đúng, đánh lưỡi xung quanh đầu khấc, tiếp đi.
- Liếm tiếp bên trong. Sục đi.
- Bú nghiêm túc chút. Gáng mà ghi nhớ. Sau này đây là việc thường xuyên phải làm của mày.
- Núc dái tao đi.
_____ Thạch Lâm vừa hướng dẫn vừa cầm đầu Huỳnh Vũ Phong để nhấp. Nhìn tên đàn ông to cao hiện tại lại phải dùng miệng hầu hạ cặc của mình khiến hắn khoái cảm vô cùng. Thạch Lâm tăng tốc độ ra vào, hai tay hắn cầm đầu Huỳnh Vũ Phong đưa ra đưa vô như cái máy. Nước miếng của tổng giám đốc chảy ướt nhẹp con cặc của Thạch Lâm, rơi vãi khắp dưới sàn. Thạch Lâm vừa vận động pit tông vừa ra chỉ thị.
- Nhìn vào mắt tao. Ghi nhớ cảm giác này. Sau này mỗi lần gặp tao mày đều sẽ muốn bò xuống để được tao cho bú cặc. Hiểu không? Thạch Lâm vừa nói vừa cười dâm đãng.
- Hiểu rõ.
- Tiếp đó, mỗi lần bú cặc tao, mày sẽ thấy nứng, thấy sướng. Cặc mày đồng thời sẽ cương lên hết cỡ, mày cũng sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái.
- Hiểu rõ. Huỳnh Vũ Phong dại ra trả lời.
_____ Sau khi ghi nhớ mệnh lệnh, con cặc của Huỳnh Vũ Phong lập tức có phản ứng. Từ trạng thái ỉu xìu ban đầu giờ đang từ từ cương lên cứng ngắc. Con cặc của Huỳnh Vũ Phong không phải kích thước bình thường, nếu so với người Việt là đã thuộc hàng top. Nhìn con cặc đang hiên ngang chỉa thẳng lên trời, Thạch Lâm cười lạnh. Hắn sẽ từ từ dẫn dắt con người cao quý này trở thành một nô lệ tình dục trung thành. Thạch Lâm vỗ vỗ hai má Huỳnh Vũ Phong hỏi:
- Sướng không ngài tổng giám đốc?
- Rất sướng. Huỳnh Vũ Phong thật thà trả lời.
- Mỗi lần sướng như vậy, mày muốn làm gì nữa?
- Ta muốn bắn, muốn bắn.
_____ Thạch Lâm đột ngột nhấn đầu Huỳnh Vũ Phong vào đám lông của mình, khiến cho con cặc của hắn lút cán trong miệng tên giám đốc.Huỳnh Vũ Phong bị hành động bất ngờ nên sặc sụa, khó thở. Thạch Lâm cầm đầu y ngửa lên, cho gã nhìn thẳng vào mắt mình.
- Nhớ kỹ, từ nay mày muốn bắn hay không không phải do mày quyết. Mỗi lần muốn bắn, đều phải xin phép tao. Chỉ có tao mới có thể cho mày cảm giác sung sướng đó. Còn lại, dù mày có làm thế nào, đều sẽ không có nửa điểm cảm giác muốn bắn. Nhớ chưa?
- Đã nhớ.
- Ngoan, nếu đã hiểu thì phải nói gì? Thạch Lâm nhìn Huỳnh Vũ Phong cười mỉm.
- Xin phép ngài cho tôi được bắn. Xin phép ngài cho tôi được bắn. Huỳnh Vũ Phong quỳ van xin, nhìn mặt gã thống khổ vô cùng. Dường như khoái cảm đang cắn xé trong người gã, trong mắt tổng giám đốc lúc này chứa đầy lửa dục, không còn nhận ra thần khí tinh anh thường thấy trong cuộc sống.
_____ Tuy vậy, Thạch Lâm sao có thể dễ dàng buông tha cho tên tổng giám đốc đẹp trai này, tiếp tục trêu đùa mới đã nghiện.
- Hiện tại mày cảm thấy thế nào? Cặc nứng lắm rồi đúng không! Thạch Lâm bỉ ổi hỏi, hai tay vỗ vỗ mặt Huỳnh Vũ Phong , chân lại dẫm lên cặc của gã, nước nhờn càng rỉ ra nhiều hơn. Cặc Huỳnh Vũ Phong lúc này cứng như một thanh thép, vừa dài lại vừa to. Gân guốc nổi lên càng làm tăng sự hùng dũng của nó.
- Rất rất nứng, xin ngài cho phép tôi được bắn. Huỳnh Vũ Phong thống khổ trả lời.
- Sớm vậy, tao còn trò có thể giúp mày sướng hơn rất nhiều. Chẳng lẽ mày không muốn sướng hơn nửa?
- Xin ngài chỉ bảo. Huỳnh Vũ Phong mờ mịt.
- Giỏi, giờ nghe tao hỏi. Bình thường khi mày nứng, mày sẽ đâm vào chỗ nào của đàn bà?
- Là âm đạo. Một con người trí thức như Huỳnh Vũ Phong có thể mở miệng ra nói từ nứng thuận miệng như vậy đã là vượt qua nhận thức của gã, hiện tại nhắc tới bộ phận đó của phụ nữ gã liền nghĩ tới cụm từ sinh học, chứ không phải những từ ngữ tục tĩu khác.
- Ừ, âm đạo hay còn gọi là lồn đó. Mốt dùng từ này cho quen, âm đạo nghe ngứa háng quá.
- Nghe tao nói tiếp, tụi đàn bà bị đâm chỗ đó thì sướng, tương tự như vậy, đàn ông cũng sẽ sướng khi bị đâm. Mày thấy có lý không? Thạch Lâm từng bước dụ dỗ, thay đổi nhân sinh quan của Huỳnh Vũ Phong . Thấy gã gật đầu, Thạch Lâm nâng cằm lên, nhìn sâu vào mắt, ra chỉ thị.
- Nếu như mày đã nói có, vậy thì nói cho tao biết. Nếu là mày, bị đâm chỗ nào mày sẽ thấy sướng?
- Hậu... hậu...hậu môn. Huỳnh Vũ Phong gian nan trả lời. Mặc dù đã có thôi miên hỗ trợ, nhưng việc thay đổi quan điểm sống đã hình thành dựa trên hàng năm trời tích lũy nếu tiến hành đột ngột sẽ gây ra phản ứng xung đột, bài xích. Chính vì vậy, Thạch Lâm phải từng bước bắt thang, gợi mở một con đường mới cho gã.
- Tốt, giờ ghi nhớ chỉ thị của tao. Lát nữa mày sẽ bị tao đụ, lúc đầu mày sẽ cảm thấy đau, thấy thốn. Nhưng sau vài cái đâm đầu tiên, mày sẽ cảm thấy hậu môn mày ngứa dần, lúc này tâm chí mày sẽ cảm thấy hào hứng, mới lạ. Rồi tiếp đó khi càng bị tao đụ, mày lại càng cảm thấy sướng. Tao càng đụ nhanh, khoái cảm mày nhận được càng nhiều. Lúc đó, mày sẽ cảm thấy bị đụ còn sướng hơn chơi gái. Và mày sẽ càng khao khát tao đụ mày mạnh hơn, bạo hơn. Mặc dù rất sướng, rất nứng, nhưng mày lại không thể bắn vì chưa được tao cho phép. Mày hiểu rồi chứ?
- Hiểu rõ. Huỳnh Vũ Phong thành thục đáp.
- Giờ thì bò xuống đất, nâng mông lên. Tao sẽ cho mày biết cảm giác bị đụ nó phê cỡ nào.
_____ Theo lệnh của Thạch Lâm, Huỳnh Vũ Phong bốn chi chạm đất, từ từ nâng mông mình lên. Cảnh tượng hết sức dâm đãng, người đàn ông to cao mạnh mẽ hiện tại lại đang bày ra tư thế hèn hạ, hai chân banh ra để lộ cái lỗ vốn không được dùng cho mục đích khác. Thạch Lâm nhìn cặp mông săn chắc cùng với hai đùi to khỏe của vị tổng giám đốc càng khiến hắn nứng lên nữa. Không dạo đầu, Thạch Lâm muốn chứng kiến vẻ đau khổ xen lẫn khoái cảm trên gương mặt nghiêm nghị thường ngày này. Hai tay hắn banh hai cánh mông ra, để cặc ngay trước lỗ đụ của Huỳnh Vũ Phong . Bất ngờ đâm một phát lút cán vào lỗ đít. Thạch Lâm thấy rõ sự đau đớn trên gương mặt Huỳnh Vũ Phong , nhưng càng là như vậy, hắn càng cảm thấy kích thích. Liên tục 5 6 cái, Thạch Lâm cứ rút ra rồi lại đâm lút cán vào. Lúc này, hậu môn của Huỳnh Vũ Phong dường như đã quen với dị vật, gã không còn đau đớn như trước. Thay vào đó, gã lại cảm thấy lỗ đít mình ngứa vô cùng, tựa như có hàng trăm con kiến bò trong đó. Mà mỗi lần Thạch Lâm đâm vào, gã lại cảm thấy khoái cảm dâng cao, đầu óc trống rỗng, chỉ còn mỗi cảm giác sung sướng ngự trị. Thạch Lâm mỗi lần va chạm tựa hồ đều đụng tới nơi sâu nhất, liên tục phát động công kích vào điểm mẫn cảm của Huỳnh Vũ Phong .
_____ Đại não của Huỳnh Vũ Phong cơ hồ không đủ dùng, miệng giương lên cố để hít thật nhiều dưỡng khí, nước dãi theo khóe miệng chảy ra, ướt cả một vũng dưới sàn. Từ lúc sinh ra tới giờ, cho dù có chơi gái, Huỳnh Vũ Phong cũng chưa sướng đến mức điên như vậy. Vô sự tự thông, tổng giám động tự động di chuyển mông theo nhịp nắc của Thạch Lâm, hai chân càng banh rộng để Thạch Lâm đâm vào sâu hơn. Con cặc của gã lúc này đã cương tới mức muốn nổ tung, rắn như thép, chỉa thẳng xuống dưới đất. Nước nhờn rỉ ra hòa lẫn với nước dãi. Cả căn phòng ngập tràn mùi tình dục. Thấy lỗ đụ của Huỳnh Vũ Phong đột nhiên co rút mạnh, Thạch Lâm biết tên này muốn bắn, nhưng chưa có lệnh của hắn thì cho dù có làm cả ngày cũng đừng hòng nghĩ tới chuyện bắn tinh.
- Xin ngài cho phép tôi bắn, xin ngài cho phép tôi bắn. Huỳnh Vũ Phong dường như đã đến cực hạn, liên tục cầu xin Thạch Lâm. Đối với hắn, Thạch Lâm chính là đấng tối cao, kẻ có thể ban cho mình cực hạn khoái cảm.
- Tốt, học rất nhanh. Trước khi bắn, mày sẽ nhớ kỹ cảm giác này, ghi nhớ sâu trong nội tâm của mày. Sau này mỗi lần gặp tao, mày sẽ tự cảm thấy nứng dữ dội, mày khao khát được tao dùng con cặc này đâm nát lồn mày. Mày sẽ nhớ lại cảm giác ngày hôm nay. Nhưng cho dù mày có tự thủ dâm hay tìm gái, mày cũng sẽ không thể bắn được. Hiểu rõ? Thạch Lâm vừa nắc vừa ghi chỉ thị vào bộ não tổng giám đốc.
- Hiểu.
- Tốt, bây giờ tao sẽ đâm lút cán rồi bắn tinh vào trong mày. Chỉ khi nào mày cảm nhận được tinh trùng của tao thì mày mới có thể bắn, Nhớ kỹ điều đó.
_____ Thạch Lâm lập tức đâm cặc vào sâu bên trong lỗ đít của Huỳnh Vũ Phong , bắn toàn bộ tinh hoa của mình vào bên trong người tên tổng giám đốc. Mà đồng thời, Huỳnh Vũ Phong trước mắt lóe sáng, tiểu đệ không người an ủi tự phát bắn ra, liên tục 4 5 phát mới hết. Lần đầu tiên bị thông lỗ, Huỳnh Vũ Phong vô cùng mệt mỏi, toàn bộ sức lực của hắn dường như đã trôi theo từng đợt bắn tinh. Trái ngược với gã, Thạch Lâm lại cảm thấy vô cùng khỏe khoắn, tinh thần tràn đầy. Hắn ra lệnh cho tổng giám đốc phải tới liếm sạch toàn bộ chất nhờn trên cặc của hắn. Huỳnh Vũ Phong mặc dù đang mệt mỏi nhưng không thể kháng cự mệnh lệnh, nhanh chóng quỳ xuống bắt đầu liếm sạch. Thạch Lâm hoàn toàn có thể thôi miên trở thành một nô lệ trung thành ngay từ ban đầu, nhưng hắn không thích thế. Hắn thích thay đổi suy nghĩ của một người từ từ, khiến kẻ đó phải cam tâm tình nguyện ra sức vì hắn.
- Được rồi, chuyện ngày hôm nay mày sẽ không nhớ gì. . Tất cả những gì mày biết chính là sau khi đi vệ sinh, mày quá mệt mỏi nên bước lên văn phòng ngủ một giấc. Tuy nhiên, tất cả mệnh lệnh tao đã nói sẽ luôn tồn tại trong tiềm thức của mày. Mày sẽ không hề nghi ngờ gì về điều đó. Hiểu rõ không? Thạch Lâm vừa nói vừa vuốt ve khuôn mặt của Huỳnh Vũ Phong .
- Hiểu rõ.
- Tốt, bữa đầu tiên chỉ vậy thôi. Khi mày chính thức làm nô lệ của tao, tao sẽ có trò khác cho mày. Giờ thì đưa điện thoại đây, tao sẽ nhá máy qua. Mỗi lần mày nhìn thấy số điện thoại này thì sẽ tiến vào trạng thái thôi miên và chỉ nghe mỗi lệnh của tao. Huỳnh Vũ Phong nhanh chóng đi tới lấy điện thoại của mình cho Thạch Lâm. Dãy số ác mộng đối với cuộc đời tổng giám đốc chính thức được ghi vào điện thoại. Bắt đầu cho chuỗi ngày địa ngục của gã. Thạch Lâm không lưu tên mình mà chỉ để nguyên như vậy, hắn muốn đảm bảo an toàn, tránh bị chú ý quá mức.
- Giờ thì mày hãy mặc lại đồ, sau đó dọn sạch sẽ chỗ này, tránh để ngày mai có người nghi ngờ.
_____ Nói xong, Thạch Lâm tranh thủ chỉnh sửa lại quần áo, ngồi nghỉ trên bộ ghế sofa, nhìn tổng giám đốc đang dọn dẹp chiến trường tình dục. Lúc này, điện thoại của hắn rung.
- Alo, gì vậy anh Long?
- Tính hỏi mày tối nay có làm gì không, đi lai rai với tụi anh, có mấy thằng bên phòng khác nữa nè. Rủ mày đi cho biết mặt.
- Thôi anh ơi, bị lão Sơn hành cả ngày em mệt lắm rồi. Bữa khác đi.
- Cái này gọi là mệt tinh thần thôi cu. Ra đây làm vài phát xả stress.
- Xin lỗi anh, em mệt thiệt mà. Bữa khác em bù cho. Coi như chầu này em nợ.
_____ Nghe giọng nó có vẻ mệt thiệt nên anh Long cũng không ép nữa. Anh chỉ dặn dò nó tranh thủ nghỉ ngơi đầy đủ để có tinh lực so găng với lão Sơn. Nói chuyện với anh Long đúng là thoải mái. Vấn đề tiền nhậu đối với nó giờ không còn tính là vấn đề. Nhìn mỏ vàng trước mắt, Thạch Lâm cảm thấy cuộc đời này thật đẹp. Hắn không còn phải lo cơm áo gạo tiền nữa rồi. Nghĩ là làm, Thạch Lâm nhanh chóng lấy cái bóp trong túi quần Huỳnh Vũ Phong . Woa, đúng là kẻ giàu có khác. Toàn vip member với thẻ kim cương, ngồi nghiên cứu một lúc, hắn tiện tay rút đi tấm thẻ ngân hàng trong ví.
- Từ giờ tất cả tiền của mày đều thuộc về tao, nên việc tao tiêu tiền trong thẻ là hết sức bình thường. Nhớ kỹ. Đợi khi mày chính thức làm nô lệ, tao sẽ quản lí toàn theo cách khác. Giờ thì ngủ đi, 1 tiếng sau tỉnh dậy sinh hoạt như bình thường.
_____ Ngay lập tức, tên tổng giám đốc tiến lại bàn làm việc, gục mặt trên đó ngủ say sưa. Thạch Lâm kiểm tra lại lần cuối, ung dung cầm thẻ đi về.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top