Chương 186: Nữ nhân được Lục gia cưng chiều

Đường Tâm Lạc kéo Lục Dục Thần đứng trong chốc lát, cảm thấy giày cao gót mang lâu rồi không quá thoải mái.

Nhìn đến Lục Dục Thần đang ở cùng Tô Chính nói chuyện, cô ánh mắt ám ám.

Cô cùng Tô Chính, kỳ thật đã sớm gặp qua.

Hắn là bạn tốt ba của Tô Tình, chỉ tiếc, mẹ Tô Tình qua đời, hắn liền cưới người phụ nữ hiện tại, cùng Tô Tình quan hệ thập phần ác liệt.

Đường Tâm Lạc nhẹ nhàng kéo kéo Lục Dục Thần.

Nam nhân cúi đầu, dùng trưng cầu ánh mắt nhìn cô.

Đường Tâm Lạc nhu nhu nói: "Đứng lâu rồi có điểm mệt, tôi qua bên kia ngồi...... Các người tiếp tục nói chuyện, không cần phải xen vào."

Cô nói xong liền chuẩn bị buông tay, tay nhỏ mới từ trong khuỷu tay Lục Dục Thần lấy ra, lại bị hắn trở tay bắt được.

Lục Dục Thần nhìn cô, ánh mắt thâm trầm, "Tôi dẫn em đi, bên này không vội."

Đường Tâm Lạc theo đầu vai hắn nhìn, bao gồm Tô Chính ở bên trong, phía sau hắn đứng hơn mười vị ở thành phố A là danh hào phú hào lão bản, giờ phút này đang trông mong nhìn bọn họ.

Nơi nào là không vội, rõ ràng chỉ là hắn một người không vội, những người khác đều gấp không thể cùng Lục gia có giao tình.

"Không cần, tôi chính mình có thể......" Cô nghĩ chính mình làm thức thời.

Lời nói còn chưa nói xong, hai chân lại bỗng nhiên rời đi mặt đất.

Thân thể đột nhiên bay lên không, cả người bị hắn ôm lên.

"Nơi này nhiều người như vậy...... Anh, anh mau buông tôi xuống!" Cô kéo lấy cổ áo âu phục của hắn, mắt đào hoa ngập nước liếc mắt hắn một cái.

Lục Dục Thần lại không để ý tới, ngược lại chân dài bước ra, không nhanh không chậm ôm cô hướng phòng nghĩ đi.

Cảm giác được chung quanh có ánh mắt nhìn tới, Đường Tâm Lạc cả khuôn mặt đều bị thẹn thùng nhiễm hồng, chỉ có thể đà điểu đem đầu vùi vào ngực hắn.

Hai cánh tay không tự giác vòng lấy cổ nam nhân, cũng không dám ngẩng đầu, chỉ có thể sợ hãi cúi đầu.

Nhìn đến tiểu nữ nhân khiếp đảm lại đáng yêu phản ứng, Lục Dục Thần không khỏi nặng nề cười.

Bên tai truyền đến thanh âm nam nhân lồng ngực chấn động, nghe được hắn trầm thấp cười khẽ, Đường Tâm Lạc ảo não nhíu mày.

Người nam nhân này thật là chán ghét...... Liền thích nhìn cô bộ dáng như vậy sao?

Cô còn chôn vùi đầu, lại không biết, từ góc độ người khác nhìn lại, không những không cảm thấy cô xấu mặt, ngược lại cảm thấy Lục gia, đối với vị Đường gia tiểu thư này thật sự là cực kỳ nuông chiều.

Ai cũng đều biết, Lục gia tuy rằng quyền thế ngập trời, nhưng lại cơ hồ không gần nữ sắc.

Tầm thường nữ tử, cơ hồ khó đến gần hắn.

Giống như vậy mang theo bạn gái tham dự yến hội, cũng cũng chỉ có năm đó vị kia thiếu chút nữa bàn chuyện cưới hỏi Cố gia tiểu thư.

Nhưng tuy là như vậy, Lục gia cũng chưa bao giờ trước mặt người khác cùng nữ nhân làm ra tư thái thân mật như vậy.

Trước mặt mọi người đem một nữ nhân ôm vào trong ngực......

Khách khứa dưới đáy lòng đã đem Đường Tâm Lạc phân lượng đề ra lại đề chẳng sợ chỉ là Lục gia nhất thời sủng ái tân hoan, vị Đường gia tiểu thư này, cũng là đối tượng không thể khinh thường a!

*

Một góc khác, Tô thái thái Đặng Mỹ Trân lúc những người khác không phát hiện, lôi kéo Tô Chính hướng một góc đi.

Tô Chính không kiên nhẫn nhíu mày, "Làm gì, không thấy được tôi đang muốn đi tiếp đón Lục gia sao?"

Bởi vì Lục Dục Thần ôm Đường Tâm Lạc đi phòng nghỉ, Tô Chính vì mất cơ hội vuốt mông ngựa mà ảo não.

"Chồng à, không phải......" Đặng Mỹ Trân là thiếu phụ rất là mỹ diễm, so với Tô Chính trẻ hơn mười tuổi, từ trước đến nay hắn rất sủng ái, "Anh xem Lục gia bạn gái bên người...... Cô ta có phải hay không là bạn tốt của Tô Tình?"

"Ai? Diễn kịch?"

"Không phải...... Là người của Đường gia. Trước kia được Tô Tình mang đến nhà chơi, thiếu chút nữa bị anh đánh."

"Cái gì, là cô ta!?" Tô Chính thiếu chút nữa kinh hoảng kêu ra tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top