Thơ 2022 (2)
#17
Mạn phép,
Gió vẽ đào anh vương hạt nắng
Nước ôm mộng ước quyện hương trăng
Từng cánh xuân rơi vào khoảng lặng
Mộng xưa hoa dệt lỡ lưng chừng.
_Lão Cố_Hoa vẫn đẹp, chỉ là ngày ấy đã không còn.
1/6 vui vẻ ☘❤.
P/s: Thơ làm theo bài đàn kalimba Sakura.

#18
Mạn phép,
Gió dẫn sóng gợn hồ êm ả
Mây đùa trăng ánh phút nên thơ
Bướm nghiêng mình thân tan mặt nước
Sương dâng nắng nổi chìm thực, mơ.
_Lão Cố_Lâu không gặp.
Đa tạ những bạn GT góp ý giúp Cố hoàn thiện lạp~ ≧﹏≦. Còn thơ Cố thiếu thì bắt đầu trả rồi nhé! O(∩_∩)O.

#19
Mạn phép,
Tí tách, vỡ vụn ly rượu đắng
Nồng cay đau đớn nhớ ngày nguyên
Tích tắc xích từng hồi mây trắng
Mộng đã tan tỉnh giấc tiêu điều.
_Lão Cố_Tang...

#20
Mạn phép,
Mây bay bụi phủ nát thâm tâm
Người đi kẻ ở phút lặng trầm
Gửi gió phương xa lời thương muộn
Trăng khuyết buồn đêm vắng tựa châm.
Phổ
Vân phiêu hiêu phủ thâm tâm
Quân di lưu ngã lặng trầm mê mang
Ký phong ngôn ái dĩ tang
Dạ liêu nguyệt khuyết uẩn tàng thống châm.
_Lão Cố_Mất rồi...

#21
Mạn phép,
Ánh sáng cuối vụt tắt trong vô vọng
Cung đàn vàng bản tấu nhạc còn vang
Giấc mộng đẹp cảnh xưa tình chưa tán
Trăng vội tàn khuyết lòng kẻ lang thang.
_Lão Cố_Hồng trần muôn kẻ mất, tại sao lại là em...

#22
Mạn phép,
Cạn bầu rượu đắng thoả men cay
Người say mới biết tỏ ưu sầu
Thế gian bao nhà lắm bi kịch
Mưa che lệ cười ngậm thương đau.
Phổ
Can bôi* cạn tửu dư tân*
Túy nhân hữu dũng phô* ngân trương sầu
Trần gian vạn lũ* đa bi
Vũ si tiếu lệ diệc trì yểm* đau.
_Lão Cố_
*Can bôi: (Động) Làm khô cạn, uống cạn. ◎Như: “can bôi” 乾杯 cạn chén.
*Tân: (Danh) Vị cay. ◇Tô Thức 蘇軾: “Đảo tàn tiêu quế hữu dư tân” 搗殘椒桂有餘辛 (Tái họa thứ vận tằng tử khai tòng giá 再和次韻曾子開從駕) Giã tiêu quế thừa vẫn có vị cay còn lưu lại.
*Phô: (Động) Bày ra. ◎Như: phô thiết 鋪設 bày biện, phô trương 鋪張 bày ra, khoe khoang. ◇Vạn Hạnh 萬行: Thịnh suy như lộ thảo đầu phô 盛衰如露草頭鋪 Thịnh suy như sương bày ra trên ngọn cỏ.
*Lũ: (Danh) Lượng từ: cuộn, mớ, làn, mối. ◎Như: nhất lũ đầu phát 一縷頭髮 một mớ tóc, nhất lũ xuy yên 一縷炊煙 một sợi khói bếp, nhất lũ hương 一縷香 một làn hương, nhất lũ nhu tình 一縷柔情 một mối tơ tình.
*Yểm: (Động) Bưng, ngậm, min, đóng. ◎Như: “yểm khẩu” 掩口 bưng miệng, “yểm môn” 掩門 đóng cửa. ◇Hồng Lâu Mộng 紅樓夢: “Tam nhân thính thuyết, mang yểm liễu khẩu, bất đề thử sự” 三人聽說, 忙掩了口, 不提此事 (Đệ ngũ thập thất hồi) Ba người nghe nói, liền ngậm miệng, không nhắc đến chuyện ấy nữa.
P/s: Chú giải lấy từ web Thivien và App Hán Việt.

#23
Mạn phép,
Cảnh cũ hồi dư âm vương vấn
Người xưa còn rộn rã tựa xuân
Chỉ có ta buồn lòng mê võng
Tan hợp nhất thời kính như tân?
Phổ
Hồi cổ cảnh dư âm vương vấn
Cố nhân ngụ diệc phồn tự xuân
Duy hữu ngã sầu tư tắc võng
Nhất tan nhị hợp dị tựa tân?
_Lão Cố_Một đống việc chưa xong, tâm lại vương sầu vô cớ.

#24
Mạn phép,
Ta say trong giấc mộng đêm hè
Trời đông tuyết rũ phủ hàng tre
Đất nhẹ điểm nhành xuân phơi phới
Lá thu buông nhường ánh trăng treo.
_Lão Cố_
#25
Mạn phép,
Ta nhìn đời một ánh mắt xa xưa
Nhớ cơn mưa trong hình hài nắng hạ
Dáng trăng lạ những áng mây dư thừa
Thời gian vừa trôi tuột kẽ tay ta.
_Lão Cố_Là ta bỏ quên, hay thời gian đã không lưu dấu thân ta?
Nguồn ảnh: Pinterest.
#26
Mạn phép,
Trăng khuyết lòng treo ngược chân không
Lặng ngóng trông mây đến vương hồng
Duyên khó tòng mỏng manh như mộng
Người chẳng trọng (hay) kẻ nhiều đợi mong?
_Lão Cố_Đôi khi mệt mỏi đến vô phương, có lẽ vì ta chẳng chung đường?
#27
Mạn phép,
Hai ấm trà độc ẩm
Một chén cạn đơn tâm
Bốn đời hoa hữu đãi
Ba nét hoạ cô trầm.
_Lão Cố_
#28
Mạn phép,
Để nước mắt lăn dài nơi khóe mi còn tại
Tôi ngân nga bài ca những giai điệu nhạt phai
Nơi nỗi buồn qua đi còn điều gì ở lại?
Sự trầm tịch bao quanh xẻ trí tình thành hai.
_Lão Cố_
#29
Mạn phép,
Nếu một mai tôi không còn tỉnh lại
Đừng để sầu vương trên khóe mi ai
Nếu đêm này giấc mộng hằng vĩnh viễn
Mong người cười mọi muộn sầu nguôi ngoai.
_Lão Cố_
#30
Mạn phép,
Tôi vẫn nhớ đôi lần người ngoảnh lại
Mắt môi cười say đắm cõi lòng ai
Tôi vẫn nhớ những đêm thầm vụng dại
Trăng nhẹ nhàng gieo ấn hồng đôi vai
Và cũng nhớ khi mặt trời trở lại
Nắng khẽ khàng phân mộng - thực thành hai
Tôi cũng biết hoa đơn phương khờ dại
Nước hữu tình nhưng chẳng dành riêng ai.
_Lão Cố_Hoa rơi hữu ý, nước chảy hữu tình nhưng tình ấy lại chẳng dành riêng hoa.
#31
Mạn phép,
Tôi chẳng muốn tim mình đầy nghĩ ngợi
Chỉ mong mãi làm đứa trẻ rong chơi
Tôi chẳng dám nhìn vực sâu vời vợi
Sợ ngày tàn bàn tay tự buông lơi
Giá như những nỗi đau thốt thành lời
Liệu nỗi lòng nặng trĩu có nhẹ vơi?
Hay bình minh sẽ không bao giờ tới
Mặc bóng tối bao trùm mọi chơi vơi.
_Lão Cố_ Đôi lúc tôi thấy mình như đứa trẻ ích kỉ mãi chẳng thể hiểu luật chơi của cuộc đời.
-------
Hết năm 2022.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top