Thơ tình dân Toán Hóa ( thơ vui )

Thơ tình dân Toán Hóa ( thơ vui )

Tôi vẫn nhớ những khi em Đối Diện

Ánh mắt nhìn bằng Góc Độ Đường Cong

Lòng xôn xao cho Quĩ Đạo đi vòng

Hồn tôi để Giao em Đường Tiếp Tuyến

Em lướt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến

Gặp một lần, nơi Tiếp Điểm mà thôi

Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhưng xa rồi

Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực

Nhưng tình tôi là một đường Trung Trực

Như thật thà Cân Xứng nơi con tim

Tôi Phân Đều, và xuyên qua giữa em

Nơi Trung Điểm, tôi muốn tình Vuông vẹn

Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng đến

Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau

Em vì ai mà Phụ để tôi sầu

Nhìn đau đớn Cạnh Huyền em nối mộng

Tôi thả đời theo Trung Tuyến phóng túng

Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương

Đến Nội Tâm, tôi dừng chốn đau thương

Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp

Nói làm chi, Định Phân đà muôn kiếp

Em lạc vào một Quỉ Tích cuồng quay

Tôi đứng đó, Khoảng Cách không đổi thay

Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện

Tiếp nữa nè :

Đường tới tim em là "đường định hướng"

Dù uốn nhiều như "đồ thị hàm sin"

Anh mãi mê tìm theo "toạ độ" trái tim

Bỗng lạc giữa khoảng tình em nơi đó

Đôi mắt em chứa bao "ẩn số"

Mà hàng mi nhẹ mở "góc anpha"

Tóc em dài như "dãy số" đi xa

Môi "hội tụ" 1 nụ hôn bối rối

Mãi mãi em ơi!!!

"Phương trình" cuộc đời dù chưa giải được

Nhưng anh tin rằng

"Nghiệm" duy nhất là em!!!!

Còn đây nữa nhưng mà có thêm Hóa Học :

" Yêu là gì cho tôi xin định nghĩa ,

Yêu chính là tình cảm của chiều cao.

Hai tâm hồn đồng dạng yêu nhau ,

Rồi từ đó suy ra định lý .

Yêu nối tiếp khi tình yêu chung thủy ,

Yêu dối lừa khi hai góc phụ nhau .

Người yêu thật yêu rồi sẽ khổ đau ,

Tình đổ vở khi có đường phân giác .

Muốn trùng bề mặt của tình yêu ,

Thì phải lấy hình chiếu của nụ cười ,

Đem nhân với chiều dài của góc mặt .

Anh biết em trong phương trình hoá học ,

Và quen em khi phản ứng cân bằng .

Từ phương trình oxi hoá Mangan ,

Tình hai đứa hoà trong dung dịch .

Và xa em khi hoà axit

Và quen em khi phản ứng cân bằng ."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top