[41]

Em thương mến

Không có gì để vội.

Lá vẫn xanh thanh thản hát trên cành 

Có những lúc ta chỉ cần phải đợi

Kẻo vội vàng, đôi lúc hoá mong manh.  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top