thương
Written by Nhược Lạc
tôi chỉ có một tấm khăn
để lau mắt em thôi ướt
nhưng làm sao tôi biết được
nỗi buồn chảy đến từ đâu
tự vô thỉ đến ngàn sau
em gom nỗi buồn trong tóc
cho đến một hôm em khóc
sợi đau đã mọc lên đầy
tôi ngồi yên lặng như mây
chúng mình là hai giọt nước
giọt sau ôm lấy giọt trước
em đừng rơi nữa, nghe em.
14/4/2016.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top