Mỹ vị

Người nếm đủ món ngon vật lạ, ai nhớ rõ chuyện cũ xa xôi? Mỗi một vật đều mang tâm tưởng, tồn tại vì những ý nan bình.

Đêm qua đứng ở đầu đình, nhớ hoài những vị đinh ninh trong lòng. Kẻ xưa xưa nấu hương nồng, kẻ nay lại những đề phòng quá tay. 

Bao lâu mới rõ mới hay?...

Bảy sắc cầu vồng thành ánh sáng, ngũ vị tạp trần hóa vô vi.

Trăm năm sinh tử có thì, ngàn năm món cũ dễ gì như xưa? Ví dầu trời đổ cơn mưa, gột đi mờ mịt sao thưa sáng bừng, để rồi hết thảy phục hưng...

Sợ kết hợp hủy đi bản chất, ngại buông lơi hết thảy chẳng tồn. 

Đau lòng vơi ngữ cạn ngôn...



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #junnian