chap 4 H


Mọi nội dung trong truyện đều là tưởng tượng, không có ý bôi nhọ, xúc phạm thần tượng!

Nhắc nhở thôi, tại chương này au viết hơi BT ~TvT~


Nhắc nhở nho nhỏ:

chuẩn bị sẵn khăn giấy trước khi đọc chap, chương này có nhiều thịt lắm đấy

++++++++++++++++++++++++++++

Hôm ấy, khi cậu vừa từ sân khấu kết thúc tiệc sinh nhật của mình cùng với fan.

Ở trong phòng ký túc của ba người, cùng anh và hắn mừng sinh nhật. Vương Nguyên đưa,cho cậu ly nước ép trái cây cậu thích uống nhất. Không chút ngần ngại cậu uống hết nó. Nhưng cũng vì lần mất cảnh giác ấy mà cuộc đời sau này của cậu hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của hai con sói gian ác kia. Cũng vì lần đó, tấm thân trong sạch cậu gìn giữ 18 năm qua bị mất trong tay 2 người kia.





Cậu không hề nghĩ tới ly nước trái cây kia Vương Nguyên đưa cho mình ngoài nươc trái cây, còn bỏ thêm mọt chút thuốc. Thuốc ấy khiến cho người ương phải toàn thân vô lực, nhưng tinh thần vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Anh đã muốn bỏ xuân dược vào nhưng vì Thiên Tỉ nói muốn để cậu cảm nhận được bọn hắn chiếm lấy cậu. Muốn cậu khắc sâu cảm giác bọn hắn giữ lấy cậu.




Không ngoài dự đoán sau khi cậu uống hết ly nước trái cây liền cảm thấy toàn thân uể oải vô lực, toàn thân dựa vào thành ghế sô-fa sau lưng. Đang cố bình ổn lại khí lực cậu phát hiện bản thân mình mất sức một cách đáng ngại. Mọi lần cậu dù có mệt cũng không đến mức không cử động được thế này. Lúc bị nặng lắm là khi bị tụt đường huyết, nhưng khi đó là đầu óc cũng choáng váng. Nhưng hiện tại cậu lại rất tỉnh táo, nhưng toàn thân lại vô lực.

Đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn Vương Nguyên, phát hiện anh cũng đang nhìn mình. Trên môi còn hiện lên nụ cười hứng thú, ánh mắt thì nóng rực chiếu lên người cậu. Cậu chợt nhận ra, ly nước vừa rồi tuyệt không phải là nước trái cây bình thường Vương Nguyên đưa cho cậu.



Vương Nguyên đi tới chỗ cậu, cúi người xuống ôm cậu hướng giường ngủ đi tới. Cậu muốn tránh ra khỏi vòng ôm của anh nhưng toàn thân lại vô lực, chỉ có thể mặc kệ hắn bế mình lên giường. Đưa ánh mắt cầu cừu nhìn Thiên Tỉ. Nhưng cậu lại thấy Thiên Tỉ chỉ đơn thuần cười với cậu rồi đứng lên khóa tất cả cửa trong phòng, chìa khóa thì hắn cất đi, đề phòng cậu chạy thoát, ngay cả rèm cửa cũng được kéo lại cẩn thận.

Bây giờ dù cậu có hét khản cả giọng cũng chẳng ai có thể nghe được. Vì đây là phòng của nghệ sỹ nên hiểu quả cách âm để giữ riêng tư với bên ngoài rất tốt. Cậu đã từng yêu thích cách bảo mật này nhưng hiện tại, cậu lại hận chính cái an ninh này. Lần này cậu tiêu thật rồi!







Vương Nguyên đặt cậu lên giường rồi nhanh chóng cởi hết quần áo trên người cậu. Ánh mắt nóng rực luôn lưu động khắp cơ thể cậu.

Cậu sợ hãi nhìn hắn




-"Vương Nguyên anh làm gì vậy, anh đừng như vậy mà.......anh đừng đối xử với em như vậy..........."




Lúc này Thiên Tỉ quay trở lại bên giường sau khi đã chắc chắn tất cả cửa trong phòng đã được khóa lại cẩn thậ.


-"Tiểu Khải, đừng sợ.....anh với Vương Nguyên tuyệt đối sé không thương tổn em........ngoan...." hắn đi tới lau đi vài hạt nước mắt vương trên khóe mi cậu.

-"Em biết không bọn anh đã phải nhịn suốt 3 năm không thể tiến vào trong em đã rất cực khổ đấy. Suốt 3 năm bọn anh phải tự giải quyết, tự tắm nước lạnh để hạ hỏa. Cảm giác chỉ có thể sờ mà không thể ăn, thực sự anh không muốn nếm trải nữa. Hôm nay em cũng trưởng thành rồi, anh muốn hảo hảo yêu thương em" anh vừa nói vừa xoa má cậu, ánh mắt mê đắm nhìn cậu.





Cậu không biết suốt 3 năm nay, mỗi khi ba người ngủ chung, bọn hắn đều bỏ chút thuốc mê vào sữa cho cậu uống trước khi ngủ. Bọn hắn tính liều lượng vừa đủ để cho cậu mê mang không tỉnh lại được trong đúng một đêm để bọn hắn có thể thoải mái hành sự.

Những lúc cậu hôn mê đều không thấy được quần áo của mình đều bị bọn hắn cởi hết, tất cả mọi nơi trên người cậu đều được bọn hắn khám phá hết, đều được bọn hắn chạm qua. Dù là nơi tư mật nhất của cậu cũng đã được bọn hắn hôn không biết bao lần. Nhiều lần bọn hắn còn biến thái tới mức bắt cậu khẩu giao cho mình rồi bắt cậu nuốt hết chúng ngay cả khi cậu nửa tỉnh nửa mê. Hành động biến thái ấy không biết được bọn hắn làm bao nhiêu lần rồi nhưng khả năng lau chùi dấu vết và làm cũng không quá kịch liệt nên mỗi sáng cậu chỉ thấy người hơi mỏi. Cậu ngây thơ nghĩ là đo phải tập luyện nhiều lên mới vậy. Bây giờ bọn hắn nói, cậu mới nhận ra sự thật khủng khiếp ấy. Khiếp sợ nhìn hai con người trước mặt. Bọn họ có thật sự là Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ mà trước đây cậu từng quen sao?

Vương Nguyên từ tủ đầu giường lấy ra một lọ thuốc đổ chúng ra tay rồi đưa vào huyệt khẩu đang khép kín chưa có ai khai phá của cậu. Dùng một lúc 3 ngón tay đâm thẳng vào khiến cậu đau đơn la lên, nước mắt không ngừng tuôn ra. Hắn thấy vậy thì nhíu mày khẽ quát Vương Nguyên

-"Vương Nguyên, nhẹ tay chút cậu làm đau bảo bối kìa....." hắn đưa tay lau đi gọit nước mắt trên mặt cậu.

-"Dược rồi ....... được rồi....tôi biết mà ..." nói thì nói vậy chứ động tác của anh thì không hề ngừng lại, không ngừng dùng ngón tay ra vào cậu. Chợt anh chạm tới chỗ nào đo khiến cậu không nhịn được rên rỉ. Biết đây là điểm nhạy cảm của cậu anh không ngừng dùng ngón tay ra vào liên tục cố tinh đâm vào nơi nhạy cảm khiến cậu hét lên rồi bắn.

Tình dịch của cậu bắn đầy lên bụng rồi chảy xuống giường. Anh quyệt một chút đưa lên miệng ném thử

-"bảo bối, của em thật ngọt....."



Thiên Tỉ cúi xuống hôn vào môi cậu, cậu muốn tránh đi nụ hôn ấy nhưng lại bị hắn bá đạo giữ lấy đầu.

Nói khẽ bên tai cậu:

-"bảo bối, em thoải mái rồi, bây giờ tới lượt bọn anh. " hắn cắn khẽ tai cậu

Không hiểu sao cậu bỗng thấy người mình nóng ran, nơi kia thì trống rỗng ngứa ngáy khó chịu.



-"2 người..... dốt cuộc......hộc...đã... làm gì....?" cậu thở dốc


-"không có gì, chỉ là bôi thuốc mỡ cho em, nhưng thành phần được bỏ chút xuân dược để em chồng nhiệt hơn thôi" Vương Nguyên trả lời, trên môi mang theo nụ cười thỏa mãn

-"bây giờ chúng ta cùng chơi nhé, bảo bối của bọn anh, đêm còn dài a" hắn xóa nắn hạt đậu trước ngực cậu khiến chúng cứng lên. Lại lấy ra cái kẹp bên trên có gắn chiếc chuông nhỏ mỗi khi rung là phát ra âm thanh tinh tinh tamg tang kẹp lên ngực cậu

-"aaaaaaaaaaa............mau tháo ra........đau quá........" cậu cố sức muốn giãy giụa, tiếc là thân thể vốn yếu ớt, nay lại dính thuốc nên không thể chống lại hai con sói kia.

-"không được đâu bảo bối, bây giờ chúng ta đang chơi mà...." anh tà ác cười.

Hắn lấy chiếu gối kê ngang eo cậu, rồi tách 2 chân cậu chen vào giữa. Đặt Tiểu Thiên Thiên trước tiểu huyệt nhỏ bé, không ngừng khép mở như mời chào hắn tiến vào. Không do dự, hắn thúc lưng tiến thật sâu vào trong cậu.



-"AAAAAAAAA.......BỎ RA......MAU ĐI RA....ĐAU QUÁ......."cậu khóc thét lên trong đau đớn.

Hắn sau khi tiến vào thì không dám động đậy, chờ cậu thích ứng


Lúc sau cậu bắt đầu thấy ngứa ngày, khó chịu, biết lúc này cậu bắt đầu thích ứng, hắn bắt đầu di chuyển điên cuồng.


-"ừm......ừm........ư.........a............nhẹ.....chút............a.........ư..........ừm.........."


-"mở miệng ra nào bảo bôi......ngậm nó......" anh để Tiểu Nguyên Nguyên trước miệng cậu esl cậu ngậm nó. Cậu sợ hãi mím chặt mội, anh không kiên nhẫn bóp miệng cậu, ép cậu mở miệng rồi thúc cái thứ đó vào miệng cậu. Của anh quá lớn khiến cậu phải há miệng to hết cỡ nhưng chỉ có thể ngậm được 2/3. Mội lần anh tiến vào tận sâu trong cổ họng cậu.

Bên dưới hắn cũng không vừa liên tục ra vào. Bên trên bệ dưới đều bị xâm chiếm kịch liệt kiến cậu rên rỉ không ngừng nhưng miệng chỉ có thể phát ra tiếng ư ư a a dâm đãng. Rồi cả ba cùng ra một lúc, anh bắn sâu trong miệng cậu bắt cậu nuốt hết rồi mới chịu buông ra khiến cậu ho sắc sụa. Hắn thì bắn toàn bộ vào trong người cậu, lúc rút ra chúng không ngừng chảy ra ngoài hòa lẫn với tình dịch cậu vừa bắn.



Tưởng như mọi chuyện đã kết thúc nhưng hắn và anh lại đổi vị trí cho nhau, lật cậu nằm sấp tiếp tục hiệp tiếp theo. Suốt một đêm cậu bị bọn hắn lật qua lật lại, để bao nhiêu tư thế xấu hổ, bị bọn hắn làm bao nhiêu lần. Không biết cậu đã muốn ngất đi bao nhêu lần nhưng đều bị bọn hắn làm cho tỉnh táo lại. Bọn hắn muốn cậu nhìn rõ bọn hắn như thế nào có được cậu.

Không những vậy, bọn hắn còn cùng lưc tiến vào tiểu huyệt của cậu. Tiểu huyêt chật hẹp phải cùng lúc tiếp nhận 2 thứ to lớn cũng tiến vào, cậu đau đớn kêu lên, đến khi không chịu được nữa mà rơi vào hôn mê.


Một đêm này là một đêm vô cùng dài với cậu. Sinh nhật 18 tuổi đã chính thức chấm dứt cuộc đời tự do của cậu. Khiến cuộc đời cậu nằm trong sự kiểm soát của 2 còn người này.





+++++++++
End chap 4
+++++++++
Đủ BT chưa?
Viết xong chap này đồng nghĩa với việc au phải vô bệnh viện tiếp máu gấp đây, hẹn gặp lại các nàng ^^

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top